“ Bởi vì lần này dị năng giả hệ không gian của đội chỉ là cấp một nên không gian không lớn. Hiện giờ bên trong đó còn đang đựng đồ nên tôi chỉ mua tạm vài thứ về trước. Đầu tiên, tôi muốn một vạn gói mì, 6000 hộp cơm sôi tự động, hài nghìn hộp đồ ăn đóng hộp.” Diệp Hoài Sơn nói.
Miêu Tuệ Tuệ vội vàng ghi vào một cuốn sổ nhỏ, trong lòng không khỏi than thở có phải mình đã hiểu lầm không gian nhỏ hay không.
“ Số lượng đồ anh muốn khá lớn cho nên tôi sẽ tính giá sỉ cho anh, giá bán lẻ của mì gói là 5 tinh hạch cấp một, tôi sẽ bán cho anh với giá 3 tinh hạch cấp một. Giá bán lẻ hộp cơm tự sôi là 25 tinh hạch cấp một, tôi sẽ bán cho anh với giá 20 tinh hạch cấp một. Tôi cũng giảm giá 5 tinh hạch tiền mua đồ hộp cho anh, tính 15 tinh hạch cấp một một hộp.”
Diệp Hoài Sơn rất hài lòng với giá như này, tổng cộng hết 180.000 tinh hạch cấp một, đó cũng tương đương với 18 tinh hạch cấp ba. Có thể mua một đống vật tư với giá cả phải chăng như thế này, trước đây nghĩ cũng không dám.
Diệp Hoài Sơn nhanh chóng thanh toán hết tinh hạch cho Miêu Tuệ Tuệ, sau đó còn trở về đưa dị năng giả hệ không gian đến đây đưa đến chỗ Miêu Tuệ Tuệ lấy vật tư.
Trấn nhỏ có một kho hàng riêng, kho hàng riêng trong
giao diện cá nhân của Miêu Tuệ Tuệ tích hợp với kho hàng này. Bình thường không có sự đồng ý thì chẳng ai có thể vào kho ngoại trừ Miêu Tuệ Tuệ.
Cô có thể tuỳ ý điều khiển nhà kho, đừng nhìn đây chỉ là một kho hàng nhưng tất cả các công năng rất đầy đủ.
Miêu Tuệ Tuệ chỉ lấy ra một phần vật tư đã mua và đặt chúng ở nơi mà họ có thể nhìn thấy nhà kho khi mở cửa, phần còn lại vẫn bị khóa phía sau và chưa được mở ra, đây cũng là một trong những hệ thống an ninh của kho. Rốt cuộc điều này để phòng bị có người khác vào.
Nhìn thấy những vật tư được trồng lên nhau như một ngọn đồi trước mặt mình, dị năng giả hệ không gian sững sờ, sau đó nhận tất cả những vật tư này vào không gian dưới sự thúc giục của Diệp Hoài Sơn.
"Anh có cần gà, vịt, ngỗng, thịt lợn, thịt bò, rau củ không? Chỉ là trấn của tôi nhu cầu rất nhiều, nên bán cho anh không được bao nhiêu đâu." Miêu Tuệ Tuệ chờ mong hỏi.
Lần này ngay cả Diệp Hoài Sơn cũng sửng sốt một chút, trầm mặc vài giây sau đó quả quyết gật đầu: "Mua!"
Kết quả là, Miêu Tuệ Tuệ đã nhận được thêm 10.000 viên tinh hạch cấp một.
Dị năng giả hệ không gian bị đá trở lại với khuôn mặt mơ màng.
Đồng đội của anh ta đang xem TV trong phòng khách, khi nhìn thấy vẻ mặt của anh, họ lập tức hả hê.
"Chuyện gì vậy ? Đội trưởng mắng cậu à?"
Dị năng giả hệ không gian chậm rãi lắc đầu: "Anh không biết tôi vừa mới trải qua chuyện gì đâu."
"Điều gì có thể tuyệt vời hơn ngôi nhà này, chiếc TV này và thức ăn chúng ta vừa ăn?" một trong những thành viên trong nhóm nói một cách khinh bỉ.
Năm phút sau, toàn bộ tiểu đội Liệp Ưng đều trầm mặc.
…
Miêu Tuệ Tuệ một lúc thu hoạch được nhiều tinh hạch như vậy, thị trấn lại thăng cấp, lần này thay vì tăng một hai cấp, trấn nhỏ trực tiếp tăng từ cấp sáu lên đến cấp mười một.
Cấp thứ mười của trấn nhỏ là một trở ngại, sau cấp thứ mười, mỗi cấp cần thêm 10.000 tinh hạch. Lần này kiếm được 190.000 tinh hạch cấp một vừa đủ để tăng đến cấp mười một. Nếu trấn nhỏ muốn tăng lên cấp mười hai thì thiếu 60.000 tinh hạch, Miêu Tuệ Tuệ cũng không vội, có Diệp Hoài Sơn ở đây không cần lo.
Sau khi đạt đến cấp thứ mười một, vẫn còn lại hơn 10.000 tinh hạch cấp một, đủ cho hoạt động hàng ngày của thị trấn.
Miêu Tuệ Tuệ che miệng để ngăn mình cười thành tiếng.
Đưa Diệp Hoài Sơn trở lại phòng 102 toà nhà P, Miêu Tuệ Tuệ không thể chờ nổi chạy gấp về nhà của trưởng trấn, về đến nhà Gạo vẫy đuôi chào cô ở cửa.
Miêu Tuệ Tuệ ôm Gạo vào phòng, sau đó mở bảng điều khiển cá nhân ra.
Nhà bình thường của trấn nhỏ đã có biến hoá, từ 16 toà nhà bình thường thành 32 toà nhà. Hơn nữa còn biến thành 32 toà nhà hai tầng đơn giản.
Hiện giờ có thêm 96 phòng ở trống.