Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu

Chương 95

Hứa Khả hoảng sợ lắc đầu nhìn Chu Đại, ra hiệu cho anh không dược nói, cô kéo chăn che lại nhưng bị Chu Đại nằm xuống, anh xoay lưng cô lại, để cô nằm nghiêng, từ bên cạnh cắm vào, thong thả di chuyển.

Tư thế này là lần đầu tiên nếm thử, cửa phòng sẽ bị đẩy ra bất cứ lúc nào, chỉ cần Từ  Mỹ Lan mở cửa là có thể nhìn thấy hình ảnh cô bị Chu Đại cắm, kích thích lại khẩn trương, Hứa Khả kìm nén sung sướng, hỏi: “Mẹ, có chuyện gì sao?

“Con ngủ rồi sao?”

“Chuẩn… chuẩn bị ngủ. ” Giọng nói của Hứa Khả run rẩy.

Cũng may lúc trước có không cho Từ Mỹ Lan đẩy cửa đi vào, Tử Mỹ Lan cũng tôn trọng cô, đứng ở ngoài cửa. “Con có nhìn thấy bác sĩ Chu không? Vừa rồi chú Tiêu nói cậu ấy lên lầu nhưng di giúp việc đến phòng cho khách tìm không thấy đâu.”

Hứa Khả nhìn người còn đang cầy cấy trên cơ thể mình, hoàn toàn không biết sợ, cỏ đẩy cánh tay anh ra lại bị Chu Đại giữ chặt, thẳng lung tăng tốc.

“A…” Một cái đinh sâu khiến Hứa Khả không kìm được mà kêu lên, cô sợ tới mức che miệng lại.

“Hứa Khả, con không sao chứ?”

“Không… Không sao…” Hứa Khả cắn chặt răng, tận lực làm giọng nói của bản thân nghe giống binh thường: “Mẹ, con không nhìn thấy chú, chắc là… lên tầng thượng hóng gió.”

Hứa Khả trừng mắt nhìn người nào đó, nghẹn tới mức khó chịu, sắc mặt trắng bệch đỏ lên, kết quả dương sự lại bóp mông cô, cố ý đẩy  vào nơi sâu nhất.

Sự khẩn trương cực độ làm tăng cảm giác vô hạn, Hứa Khả rùng mình run lên, da đầu tê dại.

Người đàn ông này, sao lá gan lại lớn như vậy.

Lúc này, Tiêu Hành cũng xuất hiện ở ngoài cửa: “Dì có nhìn thấy cậu của tôi không?”

Từ Mỹ Lan mim cười: “Có phải xuống lầu rồi không? Vừa rồi di có kêu dì giúp việc đi vào phòng cho khách tìm  nhung không thấy bác sĩ Chu, cũng có khả năng di đạo sau vườn để tỉnh rượu, cháu xuống nhìn xem.”

Vừa dứt lời, Tiêu lập tức rời đi, Từ Mỹ Lan nói với Hứa Khả: “Hứa Khả, cửa phòng con không khóa, lúc ngủ nhớ khóa cửa, nghỉ ngơi sớm một chút đi, buổi tối đừng thức đêm, nếu xem phim thì nhớ mang tai nghe.”

Sau đó bước chân dần dẫn đi xa. ngoài cửa không có ai.

Người đi rồi, Chu Đại hung hăng ra vào trong cơ thể cô, liên tục cắm mấy chục cái, nhiều lần đi vào toàn bộ, hai viên tinh hoàn đập vào mông cô kêu bạch bạch bạch, mãi cho đến khi Hứa Khả không ngừng thét chói tai: “A… Chậm… Chậm một chút.”

Thoải mái khiến cô quên mất những lời nhắc nhở của Từ Mỹ Lan, cô trầm mê trong dục vọng, không nhịn được mà  kêu lên.

Chu Đại cắn tai cô, thở dốc nói: “Thoải mái không?”

“Chú..cửa chưa khóa.”

Chu Đại mặc kệ, nhanh chóng cắm mười mấy cái, sau khi cô cao trào một lần nữa thì anh đặt cô nằm thẳng, dang rộng hai chân, gập chúng lại ở trên ngực, cầm dương v*t thô to đặt ở miệng huyệt, đi vào một lần nữa.

Hứa Khả bị cắm thì lêu một tiếng, ngẩng cao đầu.

Cô nâng mông cao lên, Chu Đại chỉ cần cúi  đầu là có thể nhìn thấy toàn bộ tiểu huyệt, thịt non theo động tác thọc vào rút ra của anh bị kéo ra ngoài, chỗ hai người kết hợp ướt đẫm, vô cùng dâm  mĩ, anh càng nhìn càng phấn khởi,  ngực như có ngọn lửa thiêu đốt, chạy dọc khắp người, cơ thể nóng bỏng.

Anh muốn làm cô khóc.

Hứa Khả chưa từng nghĩ đến đàn ông uống rượu xong lại có thể kéo dài như vậy, cô đã bị cắm đến tê dại mà anh vẫn không bắn, huyệt thịt nóng rát, cô đã không thể phân biệt được là đau hay sướng nữa.

Cô không ngừng rên rỉ, nhưng cửa chưa khóa, không dám kêu quá to, cả người căng thẳng, nước mắt bất lực chảy xuống, cầu xin như thế nào thì Chu Đại cũng không dừng lại.

“Chú ơi… Anh chậm một chút…… Đau quá… A…”

Chu Đại cúi đầu lấp kín môi cô, mồ hôi trên người anh rơi xuống má cô, đôi tay thô lỗ xoa nắn bộ ngực mềm mại, mẫn cảm của cô, đè nặng người cô đẩy vào bên trong.

Lúc Hứa Khả bị cắm đến mức không phát ra tiếng, anh cuối cùng cũng bắn một dòng tinh dịch đặc sệt vào trong cơ thể cô.
Bình Luận (0)
Comment