Ở Tận Thế Ta Xây Dựng Thị Trấn Nhỏ

Chương 12


Sau khi suy nghĩ hồi lâu, cô cũng không hiểu tại sao, nhưng bây giờ tận thế đã đến, những điều kỳ quái này dường như trở nên dễ dàng chấp nhận hơn.

Cô vén rèm lên, ăn mặc chỉnh tề nằm ở trên giường, đệm không quá mềm cũng không quá cứng, nhưng đây là loại đệm thích hợp nhất với cơ thể con người.

Đã 5 năm rồi cô không ngủ ở trên giường, để ngăn chặn dây leo tấn công, cả mặt đất và tầng hầm đều được bao phủ bởi các tấm thép được thiết kế đặc biệt chống lại thực vật biến dị, miếng thép này đã được nghiên cứu vào năm thứ ba kể từ khi tận thế bắt đầu.

Mọi người cũng chỉ có thể dùng vài tấm bìa cứng mỏng trải ra đất và thêm quần áo đè lên để nằm.

Những ngày tận thế, chỉ riêng việc sống sót cũng tốn bao nhiêu công sức, ai thèm quan tâm đến giấc ngủ êm ái hay không, như ngày nào cô cũng mệt mỏi lăn ra ngủ.

Nhưng bây giờ nằm ​​trên chiếc giường ấm áp này, cô vẫn không khỏi thở dài một tiếng.


Chăn bông rất ấm áp, trên đó còn có mùi thơm tươi mát, Tô Thanh Thanh nhắm mắt lại, nếu như có cha mẹ và em gái ở đây thì tốt biết mấy.

Cô nghĩ mình sẽ không thể ngủ được ở nơi xa lạ như này, nhưng chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ.

Sau một đêm không mộng mị, khi cô mở mắt ra lần nữa thì trời đã lên cao, bản thân Tô Thanh Thanh cũng có chút kinh ngạc, từ khi tận thế bắt đầu, lâu lắm rồi mình mới tỉnh dậy một cách tự nhiên như này.

Tô Thanh Thanh đứng dậy đi lấy ly nước uống, nước trong ly trong veo sạch sẽ, uống vào có vị ngọt nhàn nhạt, cô không nhịn được một hồi uống cạn một ly lớn.

Khăn tắm và bàn chải đánh răng là loại dùng một lần và kem đánh răng cũng được chuẩn bị sẵn.


Hôm qua, cô nhớ rằng trưởng trấn đã bí mật nói với cô trước khi rời đi rằng tất cả những thứ này đã được trả tiền cho nên có thể mang về sau khi trả phòng.

Tắm rửa sạch sẽ xong, nhìn hình ảnh hoàn toàn mới trong gương của mình, Tô Thanh Thanh chậm rãi hạ quyết tâm.

"Bây giờ cô sẽ đi khỏi đây á? Không phải cô muốn ở đây thêm vài ngày sao? Ở lại một tháng sẽ có giảm giá.

"Miêu Tuệ Tuệ trong tay còn cầm một cái bánh bao hoa mới nướng, nhìn cô ấy một cách háo hức.

"Hôm nay tôi phải trở về, người nhà của tôi còn ở căn cứ chờ tôi, tôi còn có một việc muốn làm.

" Tô Thanh Thanh lấy ra năm viên tinh hạch cấp hai từ và tám mươi viên tinh hạch cấp một từ trong túi, "Phiền cô giúp tôi đặt trước một phòng, chỗ tinh hạch này đủ để trả tiền thuê nhà trong một tháng.

”.

Bình Luận (0)
Comment