Edit: KuroBeta: KaMông Tạp Lập cẩn thận lại gần Boss, thầm nghĩ không biết dược sĩ lại làm sao, hắc khí quanh thân dường như có thể thực chất hóa luôn rồi.
Lúc hắn định lặng lẽ lui ra, Boss liền mở lời:
“ Hắn kêu ta bảo hộ một người nhưng lại không phải là hắn
Mông Tạp Lập nghe xong hiểu liền. Đã rất lâu rồi, hắn và Raton đều biết rõ – dược sĩ có người tình, dược sĩ rất yêu hắn, nhưng lại kiên quyết không chịu trực tiếp trói mang về căn cứ.
Nghe được câu này hắn không khỏi vì người yêu y dược sĩ mặc niệm, lẽ nào hắn không biết dược sĩ là ai sao? Nói lời như vậy, quả thật muốn chết.
Bất quá việc này có gì phải ưu sầu? Trực tiếp tạo cơ hội để nam nhân kia chết không phải là xong chuyện sao?
Mông Tạp Lập lúc trước bị Y phái đến căn cứ Dục Hỏa một tháng, lúc này suy nghĩ cùng hành động đều áp sát bên kia.
Khi nghe Boss của họ có chuyện buồn bực, lại tiếp tục nghe thấy thanh âm luôn lạnh lạnh ưu nhã vừa không cảm xúc kia: “Người nam nhân kia cũng là ta.”
Thật phiền. Mông Tạp Lập cảm thấy như nghe được dược sĩ trong lòng thở dài.
Mông Tạp Lập không khỏi thành tâm mà đề nghị: “Ta cảm thấy ngài hiện giờ không biết dùng thân phận nào để gặp hắn”
Nếu so ra thích hợp nhất chính là ngài, thật đó.
“Đi ra ngoài, Mông Tạp Lập, tìm Úc Hỏa, chưa có mệnh lệnh của ta chưa được quay về”
Thân ảnh cao một thước rưỡi, áo choàng một mét bảy, mỗi ngày bay tới bay lui Mông Tạp Lập liền nghe Boss của hắn lạnh lùng nói vậy.
_____________
Giám Định sư túm Phong Hỏa, hỏi thăm: “Phong Hỏa, anh biết người tặng vũ khí cho Tri Âm không? Tôi cũng đang muốn làm một món vũ khí, có thể cung cấp vật liệu”
Phong Hỏa Cô Thành vuốt cằm suy nghĩ quả nhiên là có chuyện này. Năm đó thời điểm nhiệm vụ thất tịch thấy tiểu tử Tri Âm này cầm một bó hoa hồng to muốn tặng người, bây giờ nhìn lại quả đúng như vậy.
Hắn nói: “Được, chờ lần tới hắn login tôi sẽ hỏi giúp anh”
Trương Tri Âm từ lâu đã logout trở về thế giới Minh Thiên.
Một món vũ khí thuộc tính quan trọng nhất là công kích, cây thương này không chỉ có tầm bắn xa, lực công kích mạnh, hơn nữa dị năng tinh chuẩn còn kết hợp đến 70%, còn lại chức năng thông thường như tự kéo dài thời gian giảm máu, hôn mê, đóng băng có rất nhiều. Trải qua giám định thương phía dưới còn hiện lên một dòng nhỏ
“Là tình cảm chân thành của ta, Y”
Nếu như Trương Tri Âm chú ý tới chiếc nhẫn trong bộ trang phục tận thế sẽ phát hiện ngay hay dòng chữ giống nhau như đúc, chỉ có to nhỏ khác thường mà thôi.
Nhắc tới Y thì người đầu tiên mà hắn nghĩ tới chính là người kia, đặc biệt úc đó Ân Niệm đã từng xuất hiện. Thế nhưng dù như thế nào thì chữ “tình cảm chân thành” dừa như đối với Y dược sĩ luôn lãnh tĩnh kia không liên quan. Huống hồ nếu như Y có cái gọi là tình cảm chân thành, nghĩ đến cũng không đưa cho người yêu thứ vũ khí có thể ném loạn mới bị mình nhặt được.
Có lẽ người làm ra vũ khí này trong tên hắn cũng có chữ Y. Chỉ là không biết chủ nhân cũ là ai, thậm chí có khả năng đã bị phòng thí nghiệm E hạ độc thủ.
Người tổng phụ trách đã biết Thương Tư xảy ra cơ sự, tất cả mọi người nhìn hắn, không dám hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không dám nhắc đến cái tên kia.
Người trở lại từ Tam trạm báo cáo với liên minh cặn kẽ những sự việc liên quan tới sự kiện lần này, vốn phòng thực nghiệm E hai năm sau mới lộ mặt nhưng thời điểm này đã lộ ra tung tích. Bất quá sau lần đó bọn chúng lại mai danh ẩn tích, liên minh không tìm được tin tức nào liên quan tới bọn chúng nữa.
Trương Tri Âm vì vừa lập công nên được đề bạt lên làm phó tọa, tiếp nhận nguyên vị trí của Thương Tư.
Người tổng phụ trách đem chuyện này truyền đạt cho Trương Tri Âm, thăm dò phản ứng của hắn.
Trương Tri Âm chỉ bình thản đáp lại: “Yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức”
Sau khi tiếp nhận phần của Thương Tư.
Đại Đao nối tiếp Trương Tri Âm trở thành Nhị đội trưởng.
_________________
Trương Tri Âm qua lại giữa thế giới thực cùng thế giới Minh Thiên mười lần, một ngày trong thế giới này là nửa năm.
Trên đường tan hoang, một người trẻ tuổi tay cầm thương, bình tĩnh truy đuổi tang thi, một nhát vỡ đầu.
Tang thi bị đánh trúng trong nháy mắt đông lại, lập tức hóa thành một vũng nước, dưới ánh nắng mặt trời chói chanh nhanh chóng bốc hơi mất.
Hôm nay rốt cuộc cũng tiêu diệt hết tang thi trong khu trung tâm buôn bán, nghĩa là công việc sắp hoàn thành, rất nhanh bọn họ lại đổi chiến trường.
Trong nửa năm này, bọn họ giúp liên minh dưới cờ Hoa Mục, Tân Cực, Vĩnh Yên ba tiểu căn cứ dưới tình huống toàn thể thương vong có thể rút lui, quét sạch Kim Sơn, thuận lợi đốt hai thành tang thi, chiến công huy hoàng, uy danh lan xa.
Trương Tri Âm nhiều lần làm gương cho inh sĩ, không màng sống chết như lần đầu, nhiều lần xuất quân thoát khỏi hiểm cảnh, thu được sinh cơ, ở tuyến trước rất nổi tiếng.
Chỉ có trạm bảy là mơ hồ đoán được, Trương phó tọa như vậy sở dĩ là vì Thương phó tọa. Hắn thay vị trí cùng tiếp nhận nhiệm vụ, cho nên muốn tiếp nối làm tốt hơn.
Trải qua thời gian dài rèn luyện, Trương Tri Âm đã trở thành một người mang dị năng giả cấp sáu một cách chân chính.
Quay lại căn cứ, người tổng phụ trách gọi Trương Tri Âm vào phòng mình, tiến một bước mới đem điện tín cho hắn xem.
“Liên minh muốn điều anh quay lại, phụ trách đội Lôi Đình, anh có thể điều thêm thân tín mang đi, Lưu đội trưởng sẽ tiếp nhận vị trí của anh”
“Nếu như không có vấn đề gì, cuối tuần này sẽ lên đường”
Trương Tri Âm gật đầu.
Người tổng phụ trách vỗ vai hắn, nhỏ giọng nói: “Quay lại cẩn thận chút, nơi đó không giống tiền tuyến”
Đối với điều lệnh này trạm bảy đã nghe phong phanh trước một tháng liền, lúc này cũng không phải hoàn toàn không có chuẩn bị. Trụ sở liên minh mọi mặt đều tốt hơn tiền tuyến rất nhiều, làm đội trưởng đội một đội trong liên minh mười hai đội chiến đấu của Lôi Đình chức vụ cũng cao hơn với người phụ trách rất nhiều, cho nên sau khi lệnh chính thức được truyền đến mọi người đều lên tiếng chúc mừng.
Tổng phụ trách cho hắn mang những người thân tín rời đi, Trương Tri Âm liền chọn năm người Đại Đao, Tiểu Kim, A Không, lão Chúc, A Mộc, Lý Chuẩn tự nguyện ở lại tiền tuyến – nguyên nhân lớn nhất là do hắn đã nảy sinh tình cảm cùng một cô gái ở đội khác.
Xe việt dã được cải tao tính năng đang chạy trên đường rộng lớn, dọc đường vẫn có thể thấy được nhiều xe cộ bị vứt nằm nghiêng ngả, còn có tang thi lang thang xung quanh, phảng phất oan hồn không cam lòng, tất cả những thứ này đều là bằng chứng chứng minh tận thế tồn tại.
Ân Tiểu Tưởng nằm trên đầu gối Trương Tri Âm, bất an kêu “Gào gừ gào gừ”
Lão Chúc phụ trách lái xe, Đại Đao ngồi kế bên, quay đầu lại nhìn Ân Tiểu Tưởng, cười nói: “Mèo đội trưởng nuôi thật tốt, từ khi ta biết nó cũng đã hai năm rồi, tên tiểu tử này vẫn không lớn nổi”
Trương Tri Âm cười cười, chọt chọt vào trán Ân tiểu Tưởng: “Không lương tâm”
Ân Tiểu Tưởng nghiêng cổ: “Ngao?”
A Không từ phía sau thăm dò: “Đội trưởng…nhìn bộ dạng anh dỗ mèo, tôi cảm thấy anh như mẹ nó vậy”
Trương Tri Âm: “…”
Tiểu Kim: “Cũng có thể là cha?”
A Không: “A, trong thế giới động vật đều là mẹ chăm con? Tôi không hiểu lắm”
Hai tỷ đệ lại bắt đầu thảo luận về thế giới động vật.
Thời gian dài ở chung, những người này sớm phát hiện đội trưởng bọn họ mang vẻ ngoài trầm ổn thanh lãnh, là người ngay thẳng, còn mang theo tâm địa tốt thứ vốn không nên có trong tận thế cùng chủ nghĩa anh hùng cá nhân.
Bất quá đội trưởng như vậy vẫn rất có mị lực, ít nhất ngươi không bao giờ phải lo hắn đâm sau lưng hoặc thời khắc nguy kịch bị bỏ rơi, chỉ cần thay hắn lo lắng hắn không bị người khác mưu hại là được rồi.
Lại nói chính xác, từ khi hắn đến đây, thương trường Lệ Hoa, căn cứ Nhất Hào, Tuyệt Long Cốc, căn cứ Vũ Lâm, căn cứ Hi Vọng, Bạch Ngân thất trạm, cho tới bây giờ đến đại bản doanh liên minh Vân Thiên, hắn đã đến được hơn hai năm, quen biết bọn Đại Đao cũng gần hai năm. Trong thế giới thực từ lúc hắn gặp tai nạn chỉ có hai tháng, tất cả mọi việc đều như cũ, không có gì thay đổi, nhưng bên trong thế giới Minh Thiên đã long trời lở đất.
Nói đến sự việc lần này hắn bị điều đi không đơn giản như vậy. Hướng đến là bởi vì hắn có biểu hiện tốt, có nhiều danh tiếng, dị năng xuất sắc; nhưng tổng bộ liên minh hiện tại tựa như người nám giữ quyền lực lớn nhất của nhân loại, kèm theo quyền lợi là rất nhiều rắc rồi, làm đội trưởng của một trong mười hai chiến đội thuộc chi đội Lôi Đình, vị trí này dù như thế nào cũng không tới phiên một người không hề có bối cách ở tiền tuyến lại được phân phụ trách.
Nhưng hiện giờ căn cứ Dục Hỏa từng bước chèn ép, mộ chi chiến đội do chi đội Lôi Đình phụ trách đối kháng với căn cứ Dục Hỏa, đội trưởng đời trước sau khi hai bên giao chiến bất hạnh tử nạn, có thể nói trước mắt chức vụ đội trưởng chi đội Lôi Đình rất khó khăn không có kết quả tốt, nặng thì trọng thương bỏ mạng, nhẹ thì thất bại bị liên minh giáng chức, công lao vốn có của mình đều bay mất, trước tất cả mọi người tạo thành ấn tượng yếu kém vô năng. Hiện tại không ai nguyện y nhận củ khoai lang nóng bỏng tay này, tổng bộ liên minh tính toán tìm một kẻ chịu tội cố chịu đựng qua giai đoạn lần này rồi mới quyết định.
Bọn Trương Tri Âm tại trụ sở liên minh làm thủ tục xong liền bị cấp tốc phái đi đối chiến căn cứ Dục Hỏa. Đội viên chi đội Lôi Đình đều ở đó chờ lệnh.
Nơi đó cách trụ sở liên minh nửa ngày đường, một người tự xưng đội phó Trận Nghiễm mang theo hai người dị năng giả đón bọn họ.
Thấy Trương Tri Âm trong mắt hắn lóe lên vẻ kinh ngạc, lập tức như thường tiến về phía đám người Trương Tri Âm hỏi thăm.
Trương Tri Âm phát hiện điểm này, nhíu mày hỏi hắn: “Sao vậy?”
Trần Nghiễm nhếch môi cười cười: “Chỉ là không nghĩ rằng ngài lại còn trẻ như vậy, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên. Nói thực chúng tôi thường nghe danh ngài”
“Sao lại thế” Trương Tri Âm không để ý, chỉ coi như khách sáo.
Nhưng mà rất nhanh hắn liền hiểu là chuyện gì đã xảy ra.
Chi đội Lôi Đình bên trong có vài gương mặt quen thuộc, là mấy tháng trước tại bảy trạm tận lực giúp rút lui, những người thuộc tiểu căn cứ Vĩnh Yên. Những người này sau khi mất đi căn cứ không có nơi để đi, liền được liên minh kết nạp, người của căn cứ Hoa Mộc cũng nhập với căn cứ Phục Hưng, Tân Cực cùng Vĩnh Yên thì đều nhập vào căn cứ Vân Thiên lúc khởi đầu xây dựng trụ sở liên minh.
“Tri Âm ca ca, Tiểu Kim ca ca, A Không tỷ tỷ”. Một bé gái năm, sáu tuổi không sợ người lạ tiến về phía bọn họ chào hỏi, đi sau là mẹ và cha của cô bé.
Trương Tri Âm nhớ đứa trẻ này tên Tiểu Lê, cha mẹ cô bé trước đều là Đường đại sư, buôn bán kẹo thủ công. Sau đó tận thế phụ thân Đường Lực thức tỉnh dị năng hệ Mộc, lúc trước ở căn cứ Tân Cực, còn Tiểu Lê và mẫu thân đều là người bình thường.
Trong trí nhớ Trương Tri Âm Đường Lực cùng những người mang dị năng giả khác mặc dù ở tiểu căn cứ là trụ cột, nhưng còn lâu mới biết được tại nội dung game gia nhập chi đội Lôi Đình.
Sau tận thế đã không thể dựa vào số nhân thủ có khả năng bình thường, đỉnh cấp cao thủ mới là một bình phong có thể lực lớn. Trong game mười hai đội tại liên minh Vân Thiên trở thành đỉnh cấp chiến đội được mọi người ngưỡng mộ, chính là ở chỗ sức mạnh tinh nhuệ. Mỗi nhánh chiến đội nhân số không quá hai mươi, phải trải qua nhiều lần chọn lựa mới có thể thông qua, nhưng trong đó mỗi người có thể một mình chống đỡ nhất phương.
Thế nhưng hiện tại người mang dị năng giả bên trong chi đội Lôi Đình có tới gần năm mươi người nhưng chênh lệch không đồng đều.
Rõ ràng thấy bởi nhiệm vụ tỉ lệ thương vong cao, liên minh liền không thông qua chọn lựa, dị năng giả được nhận đều xếp vào đội Lôi Đình.
Chính là đem người làm con tốt thí.
Trương Tri Âm cau mày, tâm lý nhanh chóng có quyết định.
Hiện tại Trương Tri Âm vừa mới bước lên nơi ở tạm của chi đội Lôi Đình, bọn họ đối đầu người phụ trách căn cứ Dục Hỏa làm vô số chiến sĩ liên minh nghiến răng nghiến lợi, đại ác ma Úc Hỏa cũng nhận được một tin tức làm hắn thấp thỏm.
Raton nói, đại lão bản muốn đi thị sát căn cứ bọn họ.
Cũng may thời gian chưa có xác định.
Úc Hỏa lau mồ hôi, như được tạm hoãn phán quyết án tử hình.