Hứa Vong Xuyên, anh đang làm gì vậy?”
Diệp Tịch Nhan gọi nhẹ, nghe vừa có vẻ nũng nịu vừa giận dỗi.
Chàng trai ngồi ở hiên giật mình, suy nghĩ huỷ diệt thế giới bỗng chốc bị xua tan đi trong nháy mắt. Cùng lúc đó, đàn zombie ngoài cổng cũng biến thành trạng thái di chuyển tự do, con tản bộ thì tản bộ, con va chạm thì va chạm, không bao lâu sau thì phân tán ra các khu biệt thự xung quanh.
Anh đứng dậy, nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Mở cửa đi vào, liền chạm mặt với Diệp Tịch Nhan đang đứng chống nạnh, khuôn mặt bẩn thỉu nhăn nhúm, “Là ai nói muốn tắm cùng nhau để tiết kiệm nước? Chờ anh bao lâu, gọi thế nào cũng không nghe, anh cố ý đúng không? Nói!”
Tâm trạng Hứa Vong Xuyên thả lỏng, ghé cái mặt thối đến gần, “Cố ý đấy, ai bảo tên em không mang họ anh? Không chịu gọi chồng thì cũng thôi đi, em thậm chí còn không gọi anh là anh yêu, sao, anh không xứng sao?”
Diệp Tịch Nhan, “…” Thối lắm.
Gọi đi tắm rửa còn nói nhiều vậy, đàn ông dính tí tình yêu vào đều ngây thơ như nhau!
“Không thích đi tắm thì thôi!” Diệp Tịch Nhan đi bình bịch lên cầu thang. Hứa Vong Xuyên thì cứ bất động tại chỗ.
Tôn Á khẩn trương nhìn hai người, ngập nhừng nói:”Đừng, đừng cãi nhau nữa…”
Triệu Quang Minh cười nhạo một tiếng, mở điện thoại ra mân mê, “Đừng để ý tới bọn họ, nhìn đi, không cần đếm đến ba khẳng định lại dính vào nhau.”
Cặp đôi xấu xa thích làm việc xấu, toàn diễn trò. Vừa dứt lời.
Diệp Tịch Nhan vốn đang vung tay vung chân lên tầng dừng bước lại, quay đầu trừng anh, “Anh có tới hay không!”
“…”
“Anh yêu Vong Xuyên!”
Hứa Vong Xuyên không kìm được, nhếch miệng cười, hấp tấp đi lên, từ đằng sau ôm lấy Diệp Tịch Nhan rồi hôn hai cái, xong mới kéo nhau đi về phòng.
Giang Diễn vùi đầu ăn mì, cứ như thờ ơ với trò mèo của hai người.
Ăn xong, hắn ta lau miệng, hỏi nhà vệ sinh ở đâu, nghẹn hai ngày, không giải quyết chắc nổ người mất.
Triệu Quang Minh chỉ chỗ đằng sau ghế sô pha.
Tôn Á tốt bụng đưa ngọn nến cho hắn, đốt lên rồi dặn dò: “Chú ơi, chú đừng nên chạy loạn, nếu như bị đại ca của chúng cháu bắn được, chắc không thoát khỏi một trận đánh đập.”
Giang Diễn, “…”
Tôn Á sợ hắn không tin còn nhấn mạnh thêm hai lần.
Giang Diễn móc móc lỗ tai, bưng ngọn nến vào nhà vệ sinh.
Hắn ta đã sớm dịch chuyển đi giải quyết nhu cầu vệ sinh, hiện tại đến đó chỉ để kiếm không gian kín rồi dịch chuyển đến phòng hai người xem kịch.
Lúc này, dịch chuyển đến không phải tủ quần áo mà Giang Diễn đi tới đường ống thoát hơi trong phòng tắm.
Hơi chật.
May là hắn gầy, hơn nữa từ nhỏ luyện được công phu co duỗi cơ thể.
Xuyên qua khe hở, có thể nhìn thấy tình hình chiến đấu căng thẳng phía dưới. Cứu mạng, mới có mấy phút mà hai người đã lao vào cắn xé nhau rồi.
Trong phòng tắm, hơi nước mờ mịt, nước nóng từ vòi hoa sen xối thẳng lên bờ lưng mạnh mẽ dẻo dai của tên học sinh 18 tuổi bị lưu ban.
Diệp Tịch Nhan thì hai chân treo trên hông anh, bị dương v*t lớn húc cho tối tăm mặt mũi, rên rỉ không ngừng, hai chân cứ lắc tới lắc lui còn ngón chân cuộn chặt hết mức.
Âm thanh phịch phịch nặng nề quanh quẩn khắp phòng.
Cô gái bấu chặt vào lưng cậu trai, khóc lóc không ngừng, “Đâm nhẹ thôi, sâu quá, không chịu được, chồng ơi, anh dương v*t ơi… ôi ôi ôi…”
Cô càng khóc thì Hứa Vong Xuyên chơi càng ác.
Cặp mông màu lúa mạch chuyển động liên hồi, nước vung vẩy theo, đùi kéo rồi đẩy, khuya hẳn xuống như con ếch ương.
Rất mạnh bạo.
Đâm sâu thọc tận gốc làm phát ra tiếng nước nhóp nhép thật là xấu hổ, nghe xong liền biết dương v*t này rất cứng, đặc biệt có thể giã nát hoa huy*t. Cường độ và tần suất này có thể làm cho bà lão tám mươi tuổi cũng phải d*m đãng, chứ đừng nói là em gái mười sáu mười bảy tuổi vừa nếm mùi yêu đương.
Côn th*t ra vào ngày càng thuận lợi, tiếng phịch phịch nặng nề biến thành tiếng phách phách thanh thuý, mỗi một nhát đều mang theo âm thanh óp óp như giác hút bạch tuột.
Giang Diễn liếm môi.
Cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Nói thật, hắn không thể làm ra loại âm thanh này. Hứa Vong Xuyên đúng là trâu bò đầu thai, đồ chơi vốn đã lớn,hơn nữa độ cứng và sức bền bỉ kinh người, huy*t non chặt mềm nhũn như vậy mà vẫn kiên trì chưa b.ắn ra.
Diệp Tịch Nhan bị chơi càng ngày càng d*m.
Âm thanh a a dần khàn đặc, không bao lâu sau, chân đá lung tung như con châu chấu nhảy nhót.
Trong không khí lập tức tràn ngập hương vị d*m thuỷ của phụ nữ. Tanh, ngọt.
Còn có mùi hương không thể miêu tả bằng từ, ngửi chút thôi mà thể xác tinh thần thoải mái như được chữa trị đặc biệt, cứ như thể đang ngâm mình trong suối nước nóng.
Diệp Tịch Nhan mở miệng thở nhẹ, khoé mắt đỏ rừng rực đang cố níu giữ những giọt nước mắt yếu ớt.
Sướng rồi mới biết thương người, ôm rồi hôn hai phát vào mặt chàng trai đang khiến cô bay bổng.
Hứa Vong Xuyên lại cúi người, cuốn lấy lưỡi cô.
Hai cơ thể một đen một trắng dính chặt vào nhau, thịt sát bên thịt, đè ép khiến hình dáng méo mó.
Hứa Vong Xuyên không nổi điên lên chơi tới bến, bờ eo chó đực chuyển động chậm rãi, sau khi cô lên cao trào, huy*t co rút tiết d*m thuỷ, anh vẫn còn xoa bóp eo cho cô.
“Chồng ơi sướng quá… thật… Thật tuyệt…”
“Cục cưng bé bỏng, sướng rồi mới biết dán lấy lão tử.” “Nào có ~”
Hứa Vong Xuyên đỡ mặt cô, cọ cọ cái mũi, vỗ vào cái mông đang cố gắng vặn vẹo, “Nào, tự vịn vào tường chổng mông cao lên, để chồng cấy giống cho em từ đằng sau.”
Diệp Tịch Nhan lắc lắc, đỏ mặt nói: “Con chó xấu xa, định làm chủ nhân của mình có thai đúng không?”
“Chủ nhân gì?” Hứa Vong Xuyên cười nhạo, khinh thường nói: “Hôm nay em là con chó cái phục vụ riêng của lão tử, anh muốn dốc sức giao phối với em, dùng tư thế doggy bắn chỗ tinh d*ch thối hoắc này vào tử c*ng d*m đãng, để mỗi một quả trứng đều được thụ tinh, hiểu chưa?”
Diệp Tịch Nhan quay đầu lại, “Không hiểu!”
“Nghe không hiểu sao còn kẹp chặt như vậy? Xem ra là hiểu rất rõ ràng!” Biu—
Hứa Vong Xuyên rút dương v*t chó đực siêu cấp vô địch ra, quất vào bụng nhỏ của cô, “Đừng để anh nói đến lần thứ hai, nhanh giạng chân ra cho lão tử, để huy*t d*m lộ hết ra!”
Diệp Tịch Nhan khóc hu hu.
Vịn tường, nâng mông lên, một tay tách bờ mông trắng nõn, môi cắn chặt rồi quay đầu nhìn anh, ” Hời anh rồi, đến giờ người ta còn chưa từng giao phối với chó đâu…”
Hứa Vong Xuyên cầm dương v*t đâm loạn vào cửa huy*t, “Còn mạnh miệng!” Chân Diệp Tịch Nhan mềm nhũn, suýt chút nữa thì đứng không vững.
Mặc cho cô d*m đãng đong đưa mông eo, tới tới lui lui rồi xoay vòng, Hứa Vong Xuyên cũng không tiến vào.
Thật là.
“Anh tiến vào đi, không vào làm sao giao phối được với huy*t d*m còn trong sạch này đây.”
Dung mạo cô như thiên tiên, không dính khói lửa nhân gian, đôi mắt đen lấp lánh vẫn lộ vẻ đáng yêu ngây thơ, khiến người ta nhìn thôi đã muốn chơi. Hứa Xuyên giày vò đủ rồi thì nắm chặt mông lớn, kéo hông cô về phía sau một phát.
Cứu mạng.
Quy đ*u lớn quá, đột nhiên tập kích, cô bị đâm cho trợn trắng mắt.