Chương 1018
Quỳ Liếm
Lão già đi được vài phút, rẽ qua hai khúc cua, tiến vào một con hẻm nhỏ, thùng rác ven đường phát ra mùi hôi thối, lão già nhún mũi, bước nhanh hơn một chút.
Trước một hàng ngôi nhà tồi tàn, lão già đi từ cầu thang rỉ sét đến một cánh cửa nhỏ ở cuối tầng ba, lấy chìa khóa ra khỏi túi của mình rồi vào cửa.
Phòng không lớn, chỉ khoảng 10 mét vuông.
Một chiếc giường, một tủ quần áo rách rưới, một quạt điện.
Chân giường còn đặt một cái TV hình ảnh cũ nát, rất nhỏ.
Đóng cửa lại.
Lão già lại lấy một chai bia từ chậu nước trên mặt đất.
Không có tủ lạnh, ngâm bia trong nước lạnh trong một ngày, miễn cưỡng chấp nhận được.
Tiện tay bật TV lên, điều chỉnh qua một kênh có tín hiệu tốt nhất, ít rè nhất, lão già nghiêng người trên giường, híp mắt, thỉnh thoảng một ngụm bia.
Không lâu sau, sau khi uống bia xong, tiện tay đặt chai bia xuống đất, thân thể nghiêng người, khép mắt lại.
Lúc hừng đông, lão đầu tử hiển nhiên là bị ánh sáng từ cửa sổ thấm vào làm cho không thoải mái, xoay người hai lần, dứt khoát đứng dậy.
Lão già thở dài, tắt TV và bật quạt điện.
Mặc dù vẫn còn nóng, nhưng không khí đã lưu thông một chút.
Nhìn chằm chằm trần nhà một lát, lão đầu xoay người, đứng lên giường, ôm lấy một tấm ván gỗ trên trần nhà, từ trên cao sờ xuống một hộp bánh quy cũ nát bằng sắt nhỏ.
Sau khi mở ra, bên trong là một chồng tiền mặt. Có tiền Thái Lan, cũng có tiền Trung Quốc, cũng có ít tiền Đô.
Cẩn thận kiểm kê lại một lần nữa, lão đầu tử nhìn thoáng qua thời gian, bỏ toàn bộ tiền vào trong túi.
Đứng dậy, lấy từ trong tủ quần áo lấy ra một cái áo thun sạch sẽ để thay.
Lúc thay quần áo, cởi quần áo bẩn ra, lão già nhìn mình trong gương.
Trên thân thể gầy trơ xương, còn có thể thấy rõ từng vết thương xấu xí.
Vươn ngón tay sờ sờ trên một vết thương, da thịt nhô lên, thoáng mang theo một chút màu đỏ. Lão già nhíu mày, mặc quần áo vào, xoay người ra ngoài.
Lúc 2 giờ chiều, lão già nhảy ra khỏi một chiếc xe máy, trở lại ném cho người lái xe một vài đồng xu, quay lại và chạy vào một con hẻm.
Lúc từ bên trong đi ra, là mười mấy phút sau.
Rõ ràng thần sắc của lão già đã thoải mái hơn rất nhiều, cúi đầu đi ra khỏi ngõ nhỏ, nhưng rất nhanh ở trên đường bị mấy người ngăn lại.
Một số thanh niên mặc áo sơ mi hoa, vây quanh lão già, sau đó một chiếc xe hơi nhanh chóng lái xe vào lề đường.
Trong ánh mắt lão đầu tử lộ ra một tia lệ khí, hai tay nắm chặt.
Chỉ là rất nhanh, đối phương vén quần áo lên, lộ ra đao cắm ở bên hông, thậm chí còn có súng!
Lão già híp mắt, buông nắm đấm ra.
Rất nhanh, người bị đẩy lên xe, sau đó xe chạy đi, mấy thanh niên ven đường cũng nhanh chóng tản ra, phảng phất hết thảy đều chưa từng xảy ra.
"Người đâu?"
Tra Vượng phẫn nộ đối với thủ hạ gào thét
Thủ hạ liên miên lải nhải lắp bắp giải thích…
Tra Vượng hung hăng mắng một câu tục tĩu.
Kỳ thực, hắn cẩn thận đảo mắt.
Đối với Trần Nặc giấu diếm một chút chuyện: Thời điểm tìm kiếm chuyện lão già trong ảnh, sau khi Trần Nặc rời đi, Tra Vượng cũng không buông tha tìm kiếm.
Theo bản năng, Tra Vượng cảm thấy chuyện này không đơn giản. Người có thể khiến cho một dị năng giả tìm kiếm, khẳng định sẽ không đơn giản a.
Không chừng trong đó có chỗ tốt gì có thể mưu đồ.
Cho dù mình không đủ tư cách tranh đoạt cái gì, nhưng mình là là kẻ nắm quyền, nếu có thể tìm được người, nắm trong tay, làm lợi thế, đối với thiếu niên có năng lực thần bí kia, đổi lấy một ít chỗ tốt cũng tốt a.
Địa đầu xà không hổ là địa đầu xà, sau khi toàn lực phát động thủ hạ tìm kiếm, vẫn lấy ra được một ít tin tức.
Những kẻ tương tự với người trong ảnh, thủ hạ của Tra Vượng tìm được năm sáu người, bài trừ đi một số tên không giống với mục tiêu cần tìm: Thân thế trong sạch, nền tảng rõ ràng, còn có người thậm chí vẫn là người địa phương.
Hôm qua, người của hắn đã nhận được một tin tức.
Một kẻ buôn người làm giấy tờ giả có được manh mối, có một lão già đặt làm giấy tờ giả, từ hình ảnh, cùng nhân vật mục tiêu có một vài phần tương tự.
Buổi chiều, Tra Vượng phái người đi, quả nhiên bắt được lão đầu, mang theo xe.
Thế nhưng, trên đường mang về, người lại chạy mất.
Một trận tai nạn xe hơi.
Ba người trong xe, tài xế bị gãy cổ tử vong tại chỗ. Hai thủ hạ còn lại đều hôn mê.
Duy chỉ có lão già bị đưa lên xe, người bỏ chạy mất tích.
Tra Vượng tổn binh tổn tướng lập tức ý thức được, lần này mình có thể sẽ bị đặt trên bếp nướng!
Giấu diếm tin tức, mình vụng trộm hành động, nếu bắt được người thì tốt.
Nhưng hiện tại người đều đã chạy! Vạn nhất bị thanh niên có năng lực thần bí kia biết được, cảm thấy mình đang cố ý làm hỏng chuyện của hắn…
Hoặc là cảm thấy mình cũng đang mưu đồ cái gì đó.
Sau khi Tra Vượng phẫn nộ đạp tên thủ hạ trong phòng làm việc, sai người kéo thủ hạ xui xẻo này ra ngoài.
Lại hút thêm hai điếu thuốc, tâm tình ổn định lại, Tra Vượng thở dài.
Không còn cách nào khác… Bị đối phương biết được, tới cửa trả thù, không bằng sớm một chút đi quỳ liếm.
-----