Chương 1028
Tính Toán Chạy Trốn
Ầm ầm!
Trên bầu trời, một đoàn hỏa diễm đột nhiên hạ xuống, rơi vào vị trí ở góc đông nam của hố đất.
Sau khi ánh lửa tan đi, Thái Dương Chi Tử đứng đó, nhưng khuôn mặt của hắn mang theo một biểu hiện kinh ngạc.
Trần Nặc nhanh chóng từ sau lưng lão đầu nhảy xuống, sau khi thấy rõ ba người ở đây, sắc mặt cũng lập tức trở nên khó coi, nhất là sau khi thấy rõ bộ dáng hạt giống, trong lòng Trần Nặc nhất thời trầm xuống!
“Tiểu tử, đây là tình huống gì?” Thái Dương Chi Tử nhíu mày, thấp giọng quát hỏi một câu.
"Ách…" Trần Nặc nuốt nước bọt.
Lão già dựng thẳng lông mày: "Đừng nói dối ta nữa! Tên khốn!!”
Được rồi, Trần Nặc thở dài.
Tràng diện này, hơn nữa cái gì mà vây công Lôi Điện Tướng Quân cũng nói không được.
Hiện tại Lôi Điện Tướng Quân đã nói rõ vị trí đứng thẳng, là cùng Lộc Tế Tế cùng một trận doanh.
Hai Chưởng Khống Giả mơ hồ làm ra tư thái liên thủ, phảng phất đang đối kháng với một tiểu nam hài thoạt nhìn rất nhỏ tuổi?
Trần Nặc càng nhìn lại càng cảm thấy trong lòng khó chịu a!
Lộc Tế Tế cầm roi thiểm điện, mà Lôi Điện Tướng Quân một thân điện quang.
Hai người liếc mắt một cái mãnh liệt nhìn qua, cư nhiên còn có vài phần cảm giác couple?!
Liền bực mình!
Thái Dương Chi Gtuwr cảm thấy bộ não của mình có chút không đủ, đưa tay chỉ vào cậu bé: "Tên nhóc này là ai?"
Lại đối với Tinh Không Nữ Hoàng hỏi một câu: "Tiểu cô nương, các ngươi đang cùng ai đánh nhau? Sao ngươi và Lôi Điện Tướng Quân lại trở thành một phe?”
Tinh Không Nữ Hoàng trong lòng mờ mịt, nhìn người đàn ông trung niên da trắng bộ dáng xa lạ này —— ngươi ai a ngươi! Cô có thể hét lên không?
Nữ hoàng trực tiếp trợn trắng mắt.
Chỉ bất quá, trong nháy mắt ánh mắt nữ hoàng lại rơi vào trên người Trần Nặc, mơ hồ cắn răng.
Trần Nặc: "…"
Được rồi, có chút lộn xộn…
Cậu bé nheo mắt lại, ánh mắt dừng lại trên người Thái Dương Chi Tử quay một vòng, sau đó lộ ra một nụ cười rõ ràng, dường như có một chút cảm khái: "Thú vị, mọi người lại tụ tập.”
Lời này vừa nói ra, tâm tình mỗi người lại bất đồng.
Lộc Tế Tế lại nghi vấn: Một lần nữa tụ tập, có nghĩa là gì?
Thái Dương Chi Tử: Tên nhóc này biết cả Nữ Hoàng Tinh Không cùng tiểu hỗn đản sao? Cả Lôi Điện Tướng Quân nữa?
Lôi Điện Tướng Quân: Mẹ kiếp, nhóm người này biết nhau? Chỉ có một mình lão tử là người lạ?
Sau một giây trầm mặc, Lộc Tế Tế cùng Thái Dương Chi Tử, còn có Lôi Điện Tướng Quân, ba người đồng thời mở miệng: "Các ngươi…"
Lời mới nói ra, ba người lại đồng thời câm miệng, cảnh giác nhìn nhau một cái.
Dù sao vẫn là Lộc Tế Tế hiểu rõ Trần Nặc, mắt thấy vẻ mặt phức tạp của Trần tiểu cẩu, lạnh lùng đưa tay chỉ một cái tiện nhân này:
"Ngươi nói đi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”
Ta nói à?
Ta nói ra, sợ là bị các ngươi hợp lực đánh chết a!
Trần Nặc hít sâu một hơi, rốt cục bất đắc dĩ cười khổ một chút.
Đầu tiên chỉ vào lão già: "Đây là Thái Dương Chi Tử. Lão bà, ngươi cũng biết hắn.”
Lộc Tế Tế sửng sốt một chút, lập tức yên tâm gật gật đầu.
Lôi Điện Tướng Quân không làm nữa! Hắn mở to đôi mắt của mình và nhìn về phía Thái Dương Chi Tử: "Thái Dương Chi Tử? Lão già, sao ngươi lại ở đây? Còn thay đổi dung mạo…
Ừm??!
Không đúng!!
Nữ hoàng bệ hạ, tiểu tử này, tiểu tử này… Hắn ta gọi ngươi là gì?!
Lão bà?! ”
Tinh Không Nữ Hoàng trực tiếp trợn trắng mắt, cũng không trả lời, sau đó lạnh lùng trừng Trần Nặc một cái.
Thái Dương Chi Tử cũng trợn trắng mắt: "Tiểu tử, mới lên liền bán thân phận lão tử?”
Trần Nặc không để ý tới lão gia hỏa, sau đó chỉ vào cậu bé, hít sâu một hơi: "Vị này…"
Vừa định nói cái gì, bỗng nhiên phản ứng lại ở đây còn có một người ngoài là Lôi Điện Tướng Quân ở đây, Trần Nặc nói đến bên miệng, trực tiếp thay đổi khẩu khí:
"Ngươi không nhớ sao?
Đây là cố nhân lần đó ở trên Kim Tự Tháp. Tất cả chúng ta đều bị hắn ta lừa, hắn ta cũng không chết.”
Thần sắc của Lộc Tế Tế và Thái Dương Chi Tử chấn động! Sau khi hai người đồng thời đổi màu, trong nháy mắt, Lộc Tế Têd cùng Thái Dương Chi Tử đồng thời phi thân lui về phía sau mấy chục thước!
Thái Dương Chi Tử trực tiếp chửi bới!
"Tiểu hỗn đản! Mẹ nó này chính là nhiệm vụ nhỏ mà ngươi nói?!”
Lão đầu tử hoảng sợ nhìn chằm chằm tiểu nam hài, càng nhìn càng cảm thấy trong lòng tê dại.
Hạt giống?!
Lão tử là tới đây kiếm tiền tiêu vặt!
Đầu tiên thì đây chỉ là nhiệm vụ nhỏ.
Sau đó, nhiệm vụ nhỏ trở thành một Phá Hoại Giả.
Sau đó Phá Hoại Giả biến thành Chưởng Khống Giả Lôi Điện Tướng Quân —— bất quá tốt xấu gì bên mình có ba Chưởng Khống Giả, cũng là rất an toàn.
Nhưng hiện tại?
Mẹ nó biến thành một lần nữa đối chiến với Hạt Giống?!
Lần trước thiếu chút nữa đánh đến kết quả toàn quân bị diệt!
Trong lòng Lộc Tế Tế càng thêm ngưng trọng, thậm chí cũng không thèm để ý trừng Trần Nặc, mà là ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm tiểu nam hài!
Hạt Giống?
Nhớ lại lần trước ở cửa hàng tráng miệng, cậu bé dường như cố ý tìm đến mình.
Lúc ấy đã cảm thấy người này có một loại cảm giác kỳ quái, thần bí, cường đại, hơn nữa mơ hồ có một loại cảm giác sợ hãi áp bách quen thuộc.
Không đúng!
Trần Nặc làm sao biết hắn chính là Hạt Giống?
Tên khốn này! Hắn đã lừa dối ta bao nhiêu chuyện??
Mà trong lòng Lôi Điện Tướng Quân lại càng thêm hàm hồ a!
Mẹ kiếp, mấy người này đều là quen biết nhau?
Chỉ có lão tử là một người ngoài cuộc?
Mẹ nó, thật sự là một đám người làm cục muốn phục giết lão tử?!
Ta mẹ nó trêu chọc ai??
Nghĩ đến đây, trong lòng Lôi Điện Tướng Quân liền nảy sinh một ý niệm trong đầu: Chạy trốn! Trốn thoát ngay bây giờ!!
Cho dù là liều mạng không biết xấu hổ!
Một Chưởng Khống Giả, đối mặt với Tinh Không Nữ Hoàng cộng thêm Thái Dương Chi Tử, còn có một tiểu hài tử xa lạ có thực lực càng là cường đại đến khủng bố.
Cho dù hốt hoảng chạy trốn cũng không mất mặt.
-----