Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1081 - Chương 1081 Căn Cứ (1)

Chương 1081

Căn Cứ (1)


Chỗ ngồi trong xe trượt băng cũng không được rộng rãi, đặc biệt là chỗ ngồi của hành khách, rõ ràng là vì ưu tiên cho không gian vận chuyển hàng hóa, mà áp súc vị trí của hành khách.


Nhưng chỗ ngồi lái xe lại khá lớn, những bảng điều khiển phức tạp rõ ràng là chuẩn bị cho các chuyên gia thao tác.


Chiếc xe của Trần Nặc là xe số 8.


Đúng vậy, số 8.


Đoàn xe đi vào vòng tròn đỏ bao gồm có tám chiếc xe trượt băng và ba chiếc xe chở ba nhóm người có năng lực.


Ngoài ra còn có năm chiếc xe trượt băng, tất cả đều là giả làm khoang hàng hóa bên ngoài, mang theo một số trang thiết bị, cùng những người thuộc công ty bạch tuộc, chẳng hạn như Nolan và Varnell, một số nhân viên kỹ thuật, và mười nhân viên chiến đấu vũ trang hạng nặng.


Quỷ mới biết lần này lại là dong binh được thuê từ đâu với giá cao.


Bất quá nhìn dáng người cùng nghe giọng nói, hẳn là người bên phía gấu lông, chống rét chịu lạnh. Rất có thể là đồng hương Siberia của Davarich.


Ngồi trong xe, xe trượt băng lắc lư nhẹ nhàng, tốc độ xe di chuyển duy trì ở vận tốc 50 km mỗi giờ.


Tầm nhìn không tính là quá tốt, gió rất lớn, hơn nữa mặt đất không bằng phẳng, thân xe không ngừng nhẹ nhàng xóc nảy.


Trần Nặc chú ý đến một màn hình trên đồng hồ đo trên xe, rõ ràng là tương tự như radar và những thứ khác.


Mười phút bước vào vòng tròn màu đỏ, bình an không có gì xảy ra.


Người lái xe là một người đàn ông có thần sắc lạnh lùng, thoạt nhìn khổng võ hữu lực, nhưng kỹ thuật thao tác đều rất thành thạo, Trần Nặc không hỏi người này, rốt cuộc là dong binh hay là người thuộc về công ty Bạch Tuộc Quái Vật.


Người này cũng không nói gì, dọc theo đường đi chỉ là trầm mặc lái xe, thỉnh thoảng cũng mang dáng vẻ của người vận hành.


Tám chiếc xe đang di chuyển trên một tảng băng, chiếc xe đầu tiên là nhóm người có năng lực của Vu Sư. Ở giữa là nhóm do Kim Cương Lillian dẫn đầu.


Nhóm người Trần Nặc, áp phía sau.


Phân phối rất bình thường.


Nhiệt độ bên trong xe không tính là cao, duy trì ở khoảng 10 độ C, chỉ là xóc nảy tương đối mạnh.


Thuyền Trưởng tiếp tục duy trì tư thái cao lãnh không nói chuyện, Kami Soichirou cũng tương đối trầm mặc, bất quá quần áo chống lạnh của hắn mở rộng, bên trong lộ ra một thân áo khoác màu xanh lá cây, nhìn vào có chút chói mắt.


Người phụ nữ tên Rebecca kia thì nhìn đông nhìn tây, hiển nhiên vẫn có chút tò mò về các loại chức năng trên đồng hồ đo của chiếc xe này.


Dần dần gió tuyết càng lúc càng lớn, trên cửa sổ thủy tinh ở hai bên đã xuất hiện hoa văn băng tinh ngưng kết —— để giữ ấm và giảm bớt hao phí, cửa sổ được cải tạo rất nhỏ, chỉ có kích thước bằng miệng bát.


"Còn có mười phút nữa là đến căn cứ, hiện tại nhiệt độ ngoài trời là âm 59 độ." Sau khi liên lạc với xe chỉ huy, người lái xe lạnh lùng thông báo cho hành khách trong xe: "Nhiệt độ thấp hơn một chút so với dự kiến, nhưng vẫn nằm trong phạm vi biến động bình thường."


Trần Nặc không nói gì.


Hắn nhìn ra sắc mặt của Thuyền Trưởng tuy rằng bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt híp lại, ánh mắt có chút khẩn trương. Trần Nặc suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng chạm vào chân Thuyền Trưởng, thấp giọng nói: "BOSS, có cần uống nước không?”


Đây là ám hiệu hai người đã chuẩn bị sẵn sàng.


Uống nước có nghĩa là: Yên tâm, không sao.


Thuyền Trưởng nhìn Trần Nặc một cái, chậm rãi lắc đầu, thản nhiên nói: "Không cần.”


Trần Nặc ngược lại rất tự tin… Cho dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng có biện pháp có thể mang theo Thuyền Trưởng an toàn chạy ra ngoài.


Thật sự không được thì sử dụng kỹ năng "truyền tống", vẫn luôn có thể nhảy ra khỏi phạm vi nhiệt độ cực thấp của vòng tròn đỏ.


Rebecca quay đầu nhìn thoáng qua hai người này… Chưởng Khống Giả và người hầu của mình.


Kỳ thực thì, Rebecca vẫn luôn cảm thấy có một chút kỳ lạ.


Tất nhiên, đây không phải là giác quan thứ sáu của một người phụ nữ, mà là khả năng của Rebecca.


Cô có một năng lực đặc biệt, có thể nhạy cảm nhận được sát ý và thù địch của môi trường xung quanh. Đây là một nhánh tương tự như năng lực hệ tinh thần, rất hiếm, nhưng thường hữu ích. Hơn nữa loại năng lực này không cần chủ động mở ra, mà là một loại cảm giác bị động.


Đó là một trong những khả năng khiến cho cô trở nên nổi tiếng.


Sau khi tiếp cận hai người này, Rebecca bất ngờ cảm giác được vị Thuyền Trưởng đại nhân này mang lại cảm không sao, mặc dù tương đối cao lãnh.


Ngược lại, người đàn ông tên Anderson này, Rebecca luôn cảm thấy rất khó chịu khi đến gần hắn ta.


Luôn cảm thấy tên Anderson này, trên người như có như không sẽ lộ ra một tia "sát khí" khiến Rebecca phi thường không thoải mái!


Cho dù người này lộ ra vẻ mặt người tươi cười vô hại, lúc cười tủm tỉm, ở trong mắt Rebecca, phảng phất đứng trước mắt cô chính là một tên cuồng giết người biến thái.


Nhưng Rebecca vẫn lựa chọn nhóm của Thuyền Trưởng —— bởi vì cô thật sự không muốn cùng một tổ với Vu Sư, mỗi lần cô tiếp cận Vu Sư, đều cảm thấy trên người của Vu Sư có một loại khí tức đáng sợ nhằm vào mình như có như không… Phảng phất là bởi vì năng lực tinh thần hệ cảm ứng đi.


Mà Lillian cũng không được, trước đó cô đã cùng người phụ nữ tóc ngắn da đen dưới tay Lillian đã xảy ra một ít cãi vã.


Hừ, cái gì mà gọi là trợ thủ chứ, bất quá chỉ là con chó ôm đùi Chưởng Khống Giả mà thôi. Rebecca nhạy cảm cảm giác được, cô gái da đen tóc ngắn kia, có mối quan hệ với Lillian có chút không bình thường.


Làm cho cô cảm thấy có một chút buồn nôn.


-----


Chương 1081

Bình Luận (0)
Comment