Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1113 - Chương 1113 Hai Người (2)

Chương 1113

Hai Người (2)


Tiểu cô nương lập tức khom lưng nhanh chóng kéo người mặc áo chống lạnh màu đỏ trên mặt đất lên.


"Đó là một người phụ nữ! Phải không? Tại sao cô ấy không bị đóng băng?”


Điều này thực sự kỳ lạ - đối với Fox.


Trong ý thức chung của cô, ở loại địa phương lạnh lẽo này, một người té xỉu trên băng nguyên, loại nhiệt độ này, rất nhanh sẽ bị đông chết, thân thể hẳn là cứng ngắc mới đúng.


Nhưng sau khi kéo người này lên, lại cảm giác được thân thể đối phương cũng không có cứng ngắc, tuy rằng đưa tay có thể chạm vào trên mặt đối phương, làn da lạnh như băng, nhưng rõ ràng hô hấp phun ra trong mũi, vẫn mang theo một tia ấm áp.


Thậm chí, nhịp tim của đối phương cũng rất ổn định.


"Chưởng Khống Giả." Sid nhìn thoáng qua liền dời ánh mắt đi: "Chỉ có Chưởng Khống Giả mặc dù đang hôn mê, nhưng bởi vì khống chế được lực lượng cùng năng lượng, cũng sẽ tự nhiên dùng bản năng vận chuyển lực lượng, duy trì tiêu chuẩn sinh tồn thấp nhất của thân thể mình —— tựa như động vật ngủ đông vậy. Chẳng qua Chưởng Khống Giả có thể huy động lực lượng so với động vật lớn hơn, cho nên có thể đối kháng rét lạnh của nơi này.”


Lắc đầu, Sid mới tiếp tục nói: "Tuy nhiên nếu cô ấy tiếp tục hôn mê như vậy, cũng không kiên trì được bao lâu. Chưởng Khống Giả cũng chỉ là con người, dưới loại thời tiết cùng nhiệt độ này, cô nhiều nhất kiên trì thêm vài giờ nữa, cũng sẽ bị đóng băng đến chết.”


Fox tò mò nhìn người phụ nữ này:


Tóc ngắn màu đỏ vàng, thoạt nhìn cũng không lớn tuổi…


Sid lại trực tiếp đi tới bên cạnh người phụ nữ rồi ngồi xuống, nửa thân thể ở sườn núi, lại chỉ lộ ra một cái đầu, lẳng lặng nhìn một mặt khác của sườn núi.


Có sự tồn tại của hắn, tương đương với việc hắn mở ra phạm vi ngăn cản phong hàn, không những là tính cả Fox bên trong, cũng đem người phụ nữ đang hôn mê này cũng bao trùm vào trong phạm vi lá chắn.


Fox buông người phụ nữ hôn mê xuống, bò đến bên cạnh của Sid, dùng sức chà xát tay chân của mình —— mặc dù có người ngăn cản gió và sự lạnh lẽo, nhưng mặt đất băng vẫn lạnh như băng.


Đối với Fox là một cô bé sống ở một vùng khí hậu ấm áp như Nam Mỹ, bàn tay và bàn chân vẫn còn lạnh, nhưng vẫn còn trong phạm vi miễn cưỡng mà cô để chịu đựng.


"Phía dưới là nơi nào?" Tiểu hồ ly mở to hai mắt, tò mò nhìn xuống sườn núi.


"Ừm, một căn cứ của nhân loại." Sid thản nhiên nói.


“… Tất nhiên ta biết đây là một căn cứ của con người, ý ta là, đây là nơi nào, là ai xây nên nơi này.”


"Mặc kệ ngươi có tin hay không, kỳ thật hôm nay ta cũng là lần đầu tiên đến nơi này." Sid nhếch miệng cười cười.


"Ngươi tới nơi này tìm người nào đúng không? Còn chúng ta thì sao, chúng ta có cần phải đi xuống không?”


"Không, chúng ta ở chỗ này nhìn, lẳng lặng nhìn là được rồi."


Sid nói xong, dứt khoát điều chỉnh tư thế ngồi một chút, ngồi xếp bằng trên mặt đất.


Fox nhíu nhíu mày, đối với cô mà nói, ngồi trên mặt đất lạnh thấu xương này, tuy rằng cũng có thể chịu đựng được, nhưng dù sao cũng không phải là chuyện làm cho người ta vui vẻ.


Thế nhưng tiểu hồ ly rất thông minh, không nhiều lời nói cái gì, dứt khoát ngồi ở bên cạnh người phụ nữ đang hôn mê, sau đó lẳng lặng nhìn người phụ nữ , lại nắm lấy một đoàn băng tuyết, cẩn thận dùng hơi nóng trong miệng thổi, sau đó nhẹ nhàng lau lau trên mặt người phụ nữu, lại mở miệng của người phụ nữ ra…


"Ngươi đang làm gì vậy?"


"Đánh thức cô ta a, cư nhiên hôn mê ở cái chỗ này, khẳng định biết chút gì đó.


Chuyện kỳ quái như vậy, đương nhiên phải nghĩ biện pháp đánh thức cô ta rồi hỏi một chút a! Ngươi không tò mò chút nào sao?”


Sid cũng không trả lời, hắn lắc đầu, lại tiếp tục lẳng lặng nhìn căn cứ dưới sườn núi.


Nhìn nhìn, một đôi mắt liền híp lại thành một đường.


Trần Nặc cuối cùng vẫn mang theo Kami Soichirou.


Có ba lý do. Lý do đầu tiên: Con quái vật này cũng không thể chở theo ba người, nhưng hai người thì vẫn có thể mang được.


Lý do thứ hai, mặc dù hắn cũng có chút hoài nghi về biểu hiện của Kami Soichirou này, nhưng… Nếu như giữ lại hắn ở bên cạnh Thuyền Trưởng, Trần Nặc sợ là càng lo lắng! Thuyền Trưởng một mình sợ là chưa chắc có thể trấn trụ được người đàn ông Nhật Bản cổ quái này.


Về phần lý do thứ ba sao…


Sắp đến lúc liều mạng, Trần Nặc mang theo Kami Soichirou chẳng khác nào mang theo một cái "đầu người".


Vạn nhất đến thời khắc mấu chốt, nếu thực lực không đủ, như vậy có sự tồn tại của Kami Soichirou, Trần Nặc tùy thời có thể đem trạng thái của mình, từ 16/17, điều chỉnh đến 17/17!


Mà chuyện này, Thuyền Trưởng sẽ không giúp được. Thuyền Trưởng là người mà Trần Nặc đã dùng qua.


Sau khi hai người nhảy lên lưng quái vật, quái vật này lập tức mở ra tám xúc tu, nhanh chóng bò lên, rất nhanh chạy tới bên cạnh cái hố lớn trên mặt đất trong khu nhà kho.


Sau đó, dán sát vào mặt đất, giống như một con nhện, thân thể nghiêng người, liền theo mép hố bò xuống, sau đó một đầu chui vào trong hố sâu không thấy đáy dưới đất…


“Nắm chắc vào!” Trần Nặc nhắc nhở một tiếng, cúi người nằm sấp trên lưng quái vật, hai tay bắt lấy mấy bộ vị nhô ra ngoài lưng của con quái vật.


Chương 1113

Bình Luận (0)
Comment