Chương 1150
Bởi Vì Ta Có Thể (1)
10 phút nữa.
Nolan nhìn ánh đèn tối tăm, sắc mặt bình tĩnh ngồi trên sô pha văn phòng, chéo chân, trong ánh mắt mang theo hương vị tựa tiếu phi tiếu, lẳng lặng nhìn nữ thư ký đi vào văn phòng của mình.
Nữ thư ký đã mặc một chiếc áo khoác, đi giày cao gót cao, vớ đen trong suốt phác họa đường cong chân dài đủ để huyết mạch đàn ông kiêu ngạo ngấng cao.
Nữ thư ký uyển chuyển bước đi tới trước người Nolan, nhẹ nhàng kéo đai lưng áo khoác ra, sau đó để cho áo khoác chậm rãi từ trên người trượt xuống.
Bên trong, đường cong vóc người chọc người, quần áo bao lấy bộ viền ren trong suốt —— Nolan có thể xác định, nếu dùng tay để bộ quần áo này vò lại, bóp thành một đoàn, nhiều nhất chỉ có một chút.
Nolan khẽ thở dài.
"BOSS, ngươi còn hài lòng với bộ này sao?" Khóe môi nữ thư ký khẽ nhếch lên, trong ánh mắt phảng phất mang theo câu dẫn.
Nolan híp mắt lại: "… Tiếp tục đi.”
Nữ thư ký cười cười, chậm rãi quỳ gối trước mặt Nolan, cố gắng đem thắt lưng của mình lõm xuống ——phảng phất cô rất rõ ràng, tư thế này, góc độ này, khiên cho người đàn ông nhìn qua, phá lệ mê người.
Mắt thấy đầu nữ thư ký tiến lại gần, đã vươn tay sờ thắt lưng của Nolan.
Nolan cười tủm tỉm, cũng vươn tay, ngón tay chạm vào cằm nữ thư ký, sau đó theo đó trượt xuống, rơi vào cổ trơn nhẵn của người phụ nữ, nhẹ nhàng chàm vào xương quai xanh.
Nữ thư ký nhẹ nhàng thở ra, nâng mí mắt lên, hướng về phía Nolan lộ ra một nụ cười lấy lòng.
Nolan cười cười, sau đó đem đầu tiến lại gần, miệng cơ hồ liền tiến đến bên tai nữ nhân, nhẹ nhàng nói một câu.
“… Sếp của ngươi là ai? Nguyên lão Roman Knof? Hay là nguyên lão Athan?”
Thanh âm lạnh như băng, trong nháy mắt khiến thân thể nữ thư ký trở nên cứng nhắc!
Nữ thư ký kinh ngạc ngẩng đầu lên, hoảng sợ nhìn Nolan.
Nolan thản nhiên nói, "Ừm, phạm vi thế lực của nguyên lão Roman Knof vẫn luôn ở Đông u … Để ta suy nghĩ cẩn thận nào, ngươi sở hữu một mái tóc đỏ … Ta nhớ người nhà của nguyên lão Ethan có gen tóc đỏ.
Cho nên, ngươi là người của nguyên lão Ethan, đúng không?”
Cơ thể của nữ thư ký đã bắt đầu run rẩy!
Cô cảm giác được, ngón tay của Nolan sờ lên xương quai xanh của mình bắt đầu dùng sức!
Nữ thư ký hô hấp dồn dập, lại căn bản không thoát khỏi, chỉ có thể thở dốc, liều mạng nói: "BOSS, nguyên lão Ethan cũng không có ý đối địch với ngươi…"
Yo!
Xương cổ bị gãy!
Nhìn nữ thư ký nghiêng đầu sang một bên, trước khi chết hai mắt đều trừng ra, ánh mắt Nolan bình tĩnh, nhẹ nhàng nâng đầu người phụ nữ lên, đem thân thể của cô đẩy ra ném ở trên sô pha, sau đó chậm rãi đứng dậy.
"Ta mẹ nó không phải BOSS của ngươi."
Nolan lạnh lùng ném một câu như vậy với thi thể nữ thư ký. Sau đó, hắn quay lại phía sau bàn làm việc của mình, nhẹ nhàng nhấn một nút khác trên trình đàm thoại.
"An ninh sao? Văn phòng của ta có một chút lộn xộn, các ngươi đến làm sạch nó.”
Vài phút sau, mấy người mặc âu phục màu đen nhanh chóng tiến vào văn phòng của Nolan, trong tay những người này đều cầm vũ khí, sau khi vào cửa nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, đều ngây ngẩn cả người:
Nữ thư ký xinh đẹp đã chết trên sô pha, còn có Nolan lẳng lặng đứng ở trước bàn làm việc, thần sắc lạnh lùng.
“BOSS?” Người đứng đầu cố gắng kiềm chế ánh mắt kinh hãi, thấp giọng hỏi: "Nơi này?”
"Đem cô ta đưa ra ngoài, thanh lý sạch sẽ." Nolan thản nhiên nói, "Có vấn đề sao?”
“… Không.”
"Vậy thì nhanh lên, ta còn muốn làm việc." Molan nhún vai, chậm rãi ngồi trên ghế văn phòng của mình.
Lúc những người này thanh lý thi thể, thần sắc của Nolan tựa hồ rất tự nhiên, bộ dáng không thèm để ý chút nào, còn rất thoải mái nhìn hòm thư trên màn hình máy tính, kiểm tra thư.
Không biết qua bao lâu, thủ lĩnh an ninh thấp giọng nói: "BOSS, đã dọn dẹp xong…"
“Ừm, loại chuyện này bình thường các ngươi sẽ xử lý như thế nào?” Nolan ngẩng đầu hỏi.
“… Chúng ta chỉ chịu trách nhiệm dọn dẹp, những việc cụ thể hơn sẽ được báo cáo bởi người giám sát của ta.”
"Vậy thì báo cáo đi." Nolan sờ sờ cằm, khoát khoát tay: "Tất cả đi ra ngoài đi.”
“… Được rồi, được rồi.”
Mấy nhân viên an ninh yên tĩnh rời đi - tất nhiên, có một túi xác chết.
Mặt đất và ghế sofa cũng đã được làm sạch.
Nhìn cửa phòng lần nữa đóng lại, trên mặt của Nolan từng chút từng chút lộ ra ý cười tàn nhẫn.
Hắn biết rất rõ từ thời điểm này trở đi, một cơn bão đã nổ ra bên trong Bạch Tuộc!
Và chính mình, đứng ở trung tâm của cơn bão này!
"Không đủ… Còn chưa đủ…"
Nolan cười cười, sau đó nhanh chóng mở hộp thư, đem tất cả email công việc cần được phê duyệt hôm nay, cùng với tất cả nội dung công việc cần tự mình phê duyệt, toàn bộ thao tác lại một lần nữa!
Sáu quỹ ngân sách quan trọng được phê duyệt, bao gồm bổ sung kinh phí cho một số nhóm hành động bên trong Bạch Tuộc, và ngân sách cho việc cập nhật phần cứng của hai tổ chức nghiên cứu khoa học …
Nolan căn bản không quan tâm những chuyện này rốt cuộc quan trọng hay không, hay là có chính xác hay không chính xác.
Tất cả mọi thứ đều được hắn phê duyệt giống nhau:
Tất cả đều bị bác bỏ! Tất cả đều phủ quyết!
Làm xong những việc này, Nolan hít sâu một hơi, chậm rãi đứng lên, đi đến bên cửa sổ sát đất, nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Lại náo loạn lớn hơn một chút đi! Ta muốn xem thứ, những người đã đặt ta ở vị trí này, có thể hỗ trợ ta đến mức độ nào!”