Chương 1154
Bởi Vì Ta Có Thể (5)
"Vậy…Nếu là cứ gây chuyện lung tung, khiến mọi chuyện vượt quá mức?” Nolan hỏi: "Gây thiệt hại quá lớn cho tổ chức…"
Kami Soichirou lẳng lặng chăm chú nhìn Nolan, thấp giọng nói: "Nolan tiên sinh, ngài vẫn không hiểu.”
“… Không hiểu chuyện gì?”
"Tổ chức Bạch Tuộc Quái Vật này, công ty này, chỉ đơn thuần là một công cụ để làm ra ít chuyện.
Bao gồm cả tổ chức này, tất cả các thế lực, tài phú mà ngươi cho là có giá trị to lớn, thậm chí là những nguyên lão kia, những tổ hành động kia, vũ lực, những nhân viên kia…
Tất cả, chỉ là công cụ mà thôi.
Chỉ cần chúng ta nguyện ý, tùy thời có thể hủy diệt toàn bộ, giết sạch, ném đi.
Nếu cần thiết, chỉ cần mất một chút thời gian, là đã có thể xây dựng lại một cái, tập hợp lại một số người.
Ngươi có được chống lưng lớn nhất…
Ngươi vẫn là một công cụ, nhưng công cụ như ngươi được trao cho sứ mệnh, thể hiện ra một loại ý chí với tất cả mọi người!
Ý chí chính là: BOSS có thể làm bất cứ chuyện gì mà hắn muốn! Tất cả những gì được gọi là lợi ích của tổ chức, những phe phái gì đó, tài phú giàu sang gì đó, cân bằng gì đó, quyền lực gì đó.
Khi đối mặt với ý chí của BOSS, tất cả chỉ là rác rưởi mà thôi, có thể vứt bỏ toàn bộ, hủy diệt bất cứ lúc nào.
Làm cho tất cả mọi người hiểu được, tất cả những gì mà họ có được hiện tại đều là do BOSS ban cho!
Mà quyền sinh sát, nằm ở ý chí của BOSS!”
Nolan hiểu: "Vậy tiếp theo ta phải gì?"
"Ngươi cứ tùy tiện."
"A?"
Kami Soichirou cười rất thong dong: "Làm bất cứ điều gì mà ngươi muốn, cho dù ngươi ném một quả bom vào văn phòng của ngươi, hoặc là ngày mai lại giết thư ký mới của ngươi—— nhân tiện, thư ký mới của ngươi cũng là người của một nguyên lão khác. Đương nhiên, giết hay không giết cũng không sao cả.
Ngươi cứ làm bất cứ chuyện gì mà ngươi muốn làm, bất cứ chuyện gì!
Hiểu chưa? Bất cứ chuyện gì!”
Hiểu rồi!
Đây là muốn mình làm một con chó dại a!
Muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đấy, muốn náo loạn như thế nào thì cứ náo loạn như thế đấy sao?
Trong đầu Nolan bỗng nhiên trở nên phấn khởi!!
"Thành thật mà nói, ngươi không phải là người được chọn đầu tiên của ta." Kami Soichirou thở dài: "Ta vốn đã nhìn trúng một người phi thường thú vị.
Đáng tiếc, hiện tại ta cũng không biết hắn đã chết hay còn sống.
Còn ngươi a… Miễn cưỡng cũng có thể dùng một chút.”
“Ta sẽ cố gắng trở thành một con chó dại.” Thần sắc của Nolan rất nghiêm túc: "Ta sẽ cố gắng để cho nhóm nguyên lão, bất luận kẻ nào dám phản đối ý chí BOSS, tất cả đều nhảy ra! Ngay cả khi những người ẩn nấp rất tốt, ta cũng sẽ điên cuồng gây sự bức bọn hắn lộ ra!”
"Đại thể chính là ý này." Kami Soichirou cười cười: "Còn có vấn đề gì khác sao?”
“Có!”
Thần sắc của Nolan ngưng trọng, ánh mắt nghiêm nghị, hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Ta…Có cơ hội để diện kiến BOSS sao? Ý ta là, lãnh tụ tối cao, Bạch Tuộc? Ta có thể có cơ hội diện kiến…"
Bang bang!
Không đợi Nolan nói xong, cửa phòng bị nhẹ nhàng vỗ ba cái.
Kami Soichirou quay đầu nhìn cửa phòng, xoay người nhìn cửa.
Cửa phòng chậm rãi đẩy ra, từ ngoài cửa đi vào, rõ ràng là một bà lão có thần sắc cùng dáng vẻ già nua sức yếu.
Khuôn mặt già nua, nếp nhăn trên mặt, mái tóc bạc trắng, cùng với khăn quàng trên cổ.
Sắc mặt Nolan thay đổi: "Bạch Kình đại nhân!”
Rõ ràng là nguyên lão Bạch Kình hẳn đang bị giam cầm ở Iceland!
Bạch Kình ngay cả nhìn cũng không nhìn Nolan, ánh mắt nhìn chằm chằm Kami Soichirou ở phía trước, tựa hồ ánh mắt rất do dự, rất nghi hoặc.
Kami Soichirou, sắc mặt không thay đổi, chậm rãi đi lên hai bước, đi tới cửa, vừa đi, một bên giơ tay phải lên, nhanh chóng làm một cái thủ thế phức tạp mà cổ quái trước ngực.
Sau đó, hắn vươn tay phải ra, lòng bàn tay hướng xuống, cánh tay nâng lên… Dường như nhìn qua muốn vuốt ve đỉnh đầu của Bạch Kình.
Sắc mặt Bạch Kình trong nháy mắt đại biến, nghi hoặc cùng do dự cùng ánh mắt của bà, tất cả trong vòng một giây liền biến mất!
Sau đó, vị nguyên lão này, không chút do dự quỳ xuống một đầu, đem đầu cúi xuống, để cho bàn tay của Kami Soichirou nhẹ nhàng đặt trên đỉnh đầu tóc hoa râm của bà.
Sau đó, Bạch Kình dùng ngữ khí gần như thành kính, khẽ ngâm:
"Chủ nhân của ta, thần của ta, chúa tể linh hồn của ta, chỗ dựa tín ngưỡng của ta, người chỉ đường vĩnh viễn của ta…"
Bỗng nhiên Nolan bắt hoa mắt, hai chân liên tục nhũn ra, trong lòng đập thình thịch!
"Ngươi… Ngươi chính là…"
Kami Soichirou quay đầu lại, cười nói với Nolan: "Ngươi đã nhìn thấy ta rồi.”