Chương 1164
Âm Thanh Dưới Lớp Băng (2)
Nhìn sắc trời, lại nhìn đồng hồ, quan trọng nhất là, kiểm tra lại sự thay đổi nhiệt độ, hướng dẫn viên nhíu mày.
"Tốc độ tiến lên của chúng ta hơi chậm!" Tìm được trợ lý của mình, hướng dẫn viên thì thầm với trợ lý: "Hôm nay chúng ta rất khó để đi tới được điểm tiếp tế tiếp theo, chúng ta cần một chút gì đó."
"Được rồi, còn một vài thiết bị dùng pin, lượng pin còn lại có khả năng kéo dài cho đến khi chúng ta tới nơi. Chiếc xe trượt tuyết mà chúng ta đã mất trước đó, lúc rơi vào khe băng, một ít pin dự phòng lại được đặt trong đó." Tên trợ lý dùng tay chắn gió, nhanh chóng thì thầm bên tai hướng dẫn viên: "Ta đã nói chúng ta nên quay lại!”
"Phía khách hàng không chịu, hơn nữa bọn họ nguyện ý trả thêm tiền." Hướng dẫn viên nhìn vào trợ lý của mình: "Ngươi không phải cũng rất cần tiền lúc này sao?"
"Được rồi! Ta hy vọng sẽ không lại gặp phải tình huống tồi tệ nữa.”
"Tình huống hiện tại cũng khá tốt rồi, không tính là tệ nhất, ta đã gặp qua tình huống tồi tệ hơn." hướng dẫn viên mỉm cười tự tin.
Là một hướng dẫn viên giàu kim bài có nhiều kinh nghiệm trong ngành này, có trải nghiệm phong phú đối với nhiều cuộc thám hiểm tới Nam Cực, hắn tự tin rằng chuyến đi này vẫn có thể hoàn thành được - cũng có thể tận dụng cơ hội để kiếm được nhiều tiền hơn.
"Chúng tôi có thể kết hợp thiết bị để tiết kiệm năng lượng, ngoài lúc cần liên hệ ra, cứ để thiết bị tắt. Về phần xác định tọa độ vệ tinh… Con đường này chúng ta đã đi qua rất nhiều lần, chỉ cần canh một số thời gian cố định trong ngày khởi động để kiểm tra lại tọa độ.
Bằng cách này, chúng ta có thể tiết kiệm rất nhiều lượng điện, có thể cho phép duy trì lượng pin này đến khi trở về.”
Trợ lý đã đề xuất một phương án khả thi.
Hướng dẫn viên suy nghĩ một chút, gật đầu, đồng ý với đề nghị này.
Nhưng đột nhiên trong lòng hơi động: "Ta có một ý kiến cũng rất ổn."
Trợ lý: "?”
"Ta có người bạn, chính là người mà lần trước cùng chúng ta uống rượu đánh nhau ở trên đảo King George, ngươi còn nhớ hắn không?"
“… Ta nhớ.”
"Hắn là một người chuyên môn phụ trách tiêu thụ vật tư cung ứng, ta cùng hắn đánh nhau hơn mười năm!
Lần trước ta nghe hắn ta nói một tin tức, hình như có một tổ chức nghiên cứu khoa học lớn, thành lập điểm giám sát tại nơi này, mà điểm giám sát đó sau khi gặp phải bão tuyết sau đó đã bị hủy bỏ.
Nơi đó đã để lại rất nhiều thiết bị… Họ đã mua rất nhiều thiết bị giám sát đặt ở đó, nhưng những thiết bị giám sát này hẳn cũng đã hoàn thành sứ mệnh của mình!
Chúng ta có thể đi qua nơi đó, nhặt một số thiết bị mà họ để lại ở đó, tháo rời pin dự phòng bên trong, có lẽ có thể kiếm được một ít nguồn cung!”
Nói xong, hướng dẫn viên kéo trợ lý đi tới phía sau một chiếc xe trượt tuyết, lấy ra bản đồ, nhanh chóng dùng bút chì vẽ một vòng tròn ở một vị trí phía trên.
"Ta nhớ rõ lần trước hắn đã nói qua, đại khái chính là ở vị trí này! Cách vị trí hiện tại của chúng ta cũng không xa! Nếu ngươi muốn đi qua, hôm nay cũng có thể tới được!”
Trợ lý nhìn thoáng qua bản đồ: "Vậy phải đi đường vòng, đi thêm vài tiếng đồng hồ.”
"Tìm được pin sẽ tốt hơn cho chúng ta." Hướng dẫn viên nhấn mạnh thêm ý nghĩ của mình: "Đảm bảo cho thiệt bị được vận hành liên tục sẽ an toàn hơn."
Suy tư một chút, đại khái cảm thấy việc đi thêm mấy tiếng đồng hồ cũng không tính là chuyện lớn, hơn nữa lại nhìn vào bản đồ, khu vực phụ cận này không có gì nguy hiểm, hơn nữa dự báo thời tiết cũng không có phát sinh tình huống xấu.
Thế là trợ lý gật đầu: "Được rồi, ngươi dẫn đầu, ngươi quyết định."
Vài giờ sau.
Ngay bên ngoài căn cứ vòng tròn đỏ, đoàn thám hiểm đã chậm rãi tiếp cận.
Sau một vài lần kiểm tra bản đồ và tọa độ, nhìn vào hai sườn đồi mục tiêu, hướng dẫn viên xác định bản thân không tìm sai chỗ.
Vốn dĩ kiến trúc căn cứ vòng tròn đỏ đã hoàn toàn biến mất, nhìn qua đã hoàn toàn không thất bất kỳ dấu vết nào. Sau vụ bạo nổ khiến cho sông băng dưới lòng đất sụp đổ, càng thần kỳ chính là, công ty Bạch Tuộc Quái Vật cũng tiến hành khảo sát và khai quật qua, thế nhưng lại tìm không thấy nửa điểm vết tích lưu lại —— ngay cả dưới đất cũng vậy.
Giống như chỗ này, từ thời xa xưa đến nay đều là như thế, hoàn toàn không có bất kỳ dấu vết kiến trúc nhân tạo nào để lại.
"Tại sao chúng ta lại đến đây? Có vẻ như chúng ta đã đi chệch khỏi hành trình, đúng không?”
Một nhà thám hiểm kim chủ ở trong nhóm bắt đầu đặt câu hỏi.
"Tìm kiếm một ít tiếp tế nơi này, yên tâm đi, mọi chuyện đều nằm trong khống chế." Hướng dẫn trấn an kim chủ một chút, sau đó bắt đầu chỉ huy thủ hạ tìm kiếm chung quanh.
Cấu hình của đoàn thám hiểm này là 4-3. Bốn nhân viên công ty thám hiểm, ba nhà thám hiểm chi tiêu tiền.
Một hướng dẫn viên tổng thể với ba trợ lý. Ba trợ lý chịu trách nhiệm phục vụ một, mỗi người phụ trạc một kim chủ. Hướng dẫn viên đóng vai trò là trưởng nhóm.
Kết quả tìm kiếm gần vòng tròn màu đỏ chỉ tìm thấy được một vài thiết bị khảo sát còn sọt lại sau khi những nhân viên Bạch Tuộc quái vật rút lui.
Nhưng sau hơn mười tháng, các công cụ này đã ngừng hoạt động từ lâu.
Ngoài ra còn có một bệ phóng tín hiệu vệ tinh, cũng đã ngừng hoạt động.
"Có thứ nào có thể dùng được không?"
"Tìm được một ít, đều là thứ tốt, nhưng không biết có thể dùng hay không, Eckert đang tháo rời, xem bên trong có pin dự phòng hay không, nếu vận khí tốt chúng ta có lẽ có thể lấy được một ít."
Hướng dẫn viên và thủ hạ bận rộn một lát, sau đó chỉ huy người tiếp tục tìm kiếm dọc theo nơi nhặt được thiết bị giám sát.
Sắc trời vốn đã rất tối, giờ phút này khu vực rộng lớn ở giữa hai tòa sườn núi, lại vừa vặn tạo thành một lối thoáng tránh gió.
"Hôm nay chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này." Nhìn đồng hồ, phán đoán khả năng hành tẩu của mọi người, hướng dẫn viên cho rằng thể lực của người trong đội đã đến điểm tới hạn, đưa ra quyết định.