Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1331 - Chương 1331 Thử Không? (4)

Chương 1331

Thử Không? (4)


"Chạy đi, các ngươi chỉ có một phút đồng hồ."


Trần Nặc nói xong, cất bước đi tới bên cạnh một cây cột chịu lực thô to tới bằng cái ôm của hai người ở bên trái đại sảnh.


Bặt!


Một đôi ngón tay trực tiếp cắm vào cột cứng rắn! Đầu ngón tay xuyên thấu lớp thạch cao trang trí bên ngoài, đồng thời cũng đâm sâu vào xi măng bên trong.


Duỗi chân đạp một cái, đáy cột, phát ra một thanh âm "rầm rầm" đáng sợ!


Sau đó, dưới ánh mắt hoảng sợ của mọi người, liền nhìn thấy người đàn ông này, trực tiếp đem cây cột chịu lực đập gãy, giơ lên…


Ném ra ngoài!!


"Tiếp theo biểu diễn một màn ảo thuật cho tất cả mọi người…


Phá hủy tòa nhà bằng tay không!”


Trần Nặc nhếch miệng cười, đi về phía một cột trụ khác.


Những người trong sảnh đã điên cuồng chạy ra ngoài.


Trong lối đi chữa cháy cũng có nhiều người sau khi nghe thấy tiếng chuông báo cháy liền lao xuống.


Ừm… Phải công nhận một điều, Nhật Bản quả nhiên là một nơi chịu đủ loại tai nạn thiên nhiên, dân chúng đối với việc gặp phải tình huống cảnh báo ứng phó thiên tai, quả nhiên phản ứng là rất nhanh.


Ngay khi Trần Nặc đang định sờ tới cột thứ hai, trong cầu thang cứu hỏa, có một bóng người đã chạy ra xông về phía hắn.


Người còn chưa tới, đã đánh ra một quyền với hắn ở giữa không trung.


Nắm đấm của đối phương rõ ràng mang theo một mảnh sóng gợn giống như sóng âm.


Hiển nhiên là người có năng lực mà Bạch Tuộc Quái Vật lưu thủ ở chỗ này ra tay.


“Chỉ là phá hoại một chút thôi mà!”


Trần Nặc thuận miệng nói thầm một tiếng, ngón tay vung lên, người này ở giữa không trung đã bị một đạo niệm lực trực tiếp đè lùi trở về, cuối cùng cả người bị chen lên vách tường lơ lửng ở đó, hai chân liều mạng giãy dụa.


Trần Nặc tiện tay lắc lắc, thanh sắt trong vách tường ở cầu thang nhất thời vỡ ra, vững vàng ghim chặt người này trên vách tường.


Có ba bốn tên có năng lực cũng bay ra khỏi cầu thang.


Có người phóng hỏa, còn có cầm súng, người cuối cùng lại cầm một thanh đao trong tay.


Có điều thật đáng tiếc, hôm nay Trần Nặc chính là chạy tới gây chuyện.


Ba người có năng lực, sau khi bị hắn tiện tay vung niệm lực tấn công.


Gã phóng hỏa bị trực tiếp ném ra ngoài, sau khi đập nát một chiếc xe trong bãi đậu xe bên ngoài, hắn ta ngất xỉu tại chỗ.


Sau khi gã cầm súng bắn hai phát, viên đạn bị Trần Nặc túm lấy, niệm lực hơi hiện lên, súng ống liền bị phân chia chỉ còn lại linh kiện, sau đó tên này bị Trần Nặc ném ra ngoài, treo ở cột cờ trước cửa.


Người cầm dao là thảm thương nhất.


Sau khi một đao đâm về phía Trần Nặc, Trần Nặc tiện tay nâng bàn tay lên chắn trước mũi đao.


Lưỡi đao đâm vào lòng bàn tay Trần Nặc, mũi đao trong nháy mắt vỡ ra, sau đó lưỡi đao từng tấc từng tấc vỡ vụn.


Cuối cùng thời điểm gã này dùng vẻ mặt dữ tợn nắm lấy chuôi đao chọc vào trên bàn tay Trần Nặc, sắc mặt đều bởi vì mọi chuyện phát sinh quá nhanh mà không kịp thay đổi.


Trần Nặc nhấc chân đá gãy đầu gối gã này, sau đó bổ sung một đá, lại dùng một tay túm lấy cổ gã này, rồi cười tủm tỉm đi qua, một cước đá gãy một cây cột khác…


Sau đó, hắn đi tới cửa thang máy.


Thang máy đã ngừng hoạt động.


Trần Nặc trực tiếp dùng một tay xé cửa thang máy kim loại!


Sau khi thò người nhảy vào thang máy, thân thể liền vọt lên!


Mà trong đại sảnh, oanh một tiếng, sau khi mất đi hai cột trụ, một cột chịu lực còn lại của lầu một rốt cục đã sụp đổ!


Cả tòa nhà, đều mạnh mẽ lắc lư vài cái.


Sau khi cửa thang máy tầng bốn bị đánh bay văng ra ngoài, Trần Nặc nhảy ra ngoài rồi rơi xuống đất.


Tiện tay ném gã cầm dao trong tay xuống đất.


Đáng thương tên này bị Trần Nặc coi thành búa dùng để đập cửa, bị đập bay một cửa thang máy, lúc rơi trên mặt đất, miệng đầy máu.


Trần Nặc không nhìn vào tên này nữa, mà đi về phía trước, dưới chân trực tiếp cố ý dùng sức, giẫm lên mặt đất tạo ra một cái hố.


Sàn gỗ sàn xi măng đều bị phá vỡ.


"Sàn gỗ lại dùng gỗ cao cấp… Trang trí này, Bạch Tuộc Quái Vật quả nhiên có tiền.” Trần Nặc bĩu môi.


Trong đại sảnh tầng bốn, còn có nhân viên còn sót lại đang ùn ùn chạy về phía lối đi chữa cháy.


Trần Nặc chậm rãi bước đi trong đám người hỗn loạn.


"Bầu không khí hình như còn chưa đủ."


Lẩm bẩm một câu, tùy ý đánh một cái.


Ba!


Ầm! Ầm! Bang bang bang…


Phàm là nơi hắn đi qua, vòi phun lửa trên trần nhà, đều nhanh chóng tự động mở ra, phun ra nước.


Nhất thời toàn bộ tầng bốn, Trần Nặc đi tới đâu, giống như biến thành dưới màn mưa tới đó.


"Bầu không khí như vậy tốt hơn nhiều."


Trên người Trần Nặc trôi nổi một tầng kén niệm lực, đem tất cả hạt mưa chắn ở bên ngoài, thản nhiên đi về một hướng trong trí nhớ của mình.


Văn phòng giám đốc.


Ừm, lúc đi ngang qua phòng nghỉ VIP kia, Trần Nặc còn cố ý nhìn thoáng qua.


… Cô gái kia, quả nhiên không có ở đây a. Xem ra thật sự là sớm mấy năm.



Chương 1331

Bình Luận (0)
Comment