Chương 1349
Bí Mật Của Bạch Tuộc Quái Vật (1)
Vài chai bia xuống bụng, nhưng ba người ngồi ở đây đều không nói gì.
Trần Nặc cẩn thận nhìn kỹ Kami Souchirou, mà trên mặt của Kami Souchirou vẫn mang theo nụ cười khách khí lại ôn hòa, thủy chung không có nửa điểm thất thố.
Selena tràn đầy nghi vấn, đành phải nhẫn nhịn không nói chuyện. Chỉ là tính tình của nữ dong binh dù sao cũng không có kiên nhẫn như vậy, ngồi một lát sau, bỗng nhiên đứng dậy.
"Các ngươi tán gẫu đi, ta rời đi trước một lát, ta ở chỗ này, chỉ sợ các ngươi có rất nhiều chuyện không dễ nói."
Nói xong, Selena đứng dậy rời đi, đi thẳng về phía quầy bar, cầm một chai whisky, nhanh chóng đi ra khỏi quán bar.
Lúc ở cửa, còn quay đầu lại ra hiệu với Trần Nặc, ý là: Ngươi cẩn thận, ta sẽ ở bên ngoài.
Kami Souchirou cười cười thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Trần Nặc: "Selena tiểu thư là một người phụ nữ không tồi.”
Trần Nặc mỉm cười: "Vì vậy, ngươi biết cô ấy tên là Selena, không phải Linda."
"Tất nhiên."
Trần Nặc thở dài: "Ngươi… Hẳn là người của Bạch Tuộc Quái Vật.”
"Ừm, có thể coi như vậy."
Trần Nặc gật gật đầu: "Cho nên nhiệm vụ ở Nam Cực lúc trước, ngươi là người có năng lực tham dự, bối cảnh đơn giản nhất lại mơ hồ nhất, ngươi dùng quan hệ nội bộ, tham gia vào trong nhiệm vụ… Hiện tại ta nghĩ lại, tựa hồ ngay cả người lãnh đạo Nolan lúc trước, cũng không biết thân phận của ngươi đúng không?”
"Hắn ta không biết."
"Ừm, lúc trước khi nhiệm vụ vừa mới bắt đầu, ngươi liền chủ động tiếp cận ta. Lúc đó ta nghĩ ngươi chỉ muốn tiếp cận Thuyền Trưởng. Dù sao, đi theo bên cạnh một Chưởng Khống Giả, sẽ an toàn hơn một chút.”
Kami Souchirou nở nụ cười, khoát khoát tay: "Trần tiên sinh, không cần thăm dò ta, tuy rằng thực lực của Thuyền Trưởng tiên sinh cũng không tệ lắm, nhưng khoảng cách tới Chưởng Khống Gia vẫn còn một đoạn. Ta biết điều đó."
Con ngươi Trần Nặc đảo đảo: "Cho nên… Là muốn tiếp cận ta sao?”
"Cũng không tính là vậy." Giọng điệu của Kami Souchirou rất thẳng thắn: "Ta thừa nhận, Trần tiên sinh là một người rất thú vị. Nhưng so với tầm quan trọng của nhiệm vụ đó, ta quan tâm đến nhiệm vụ nhiều hơn.
Tiếp cận ngươi và ngài Thuyền Trưởng, chỉ vì ta không muốn ở trong hai nhóm người khác. Tuy rằng thực lực của Vu Sư tiên sinh rất mạnh, nhưng hắn có tư tâm quá lớn. Còn người phụ nữ Kim Cương đó… Xin lỗi, ta không thích cô ấy.”
"Tại sao?"
"Bởi vì, người cầm đầu của hai tổ còn lại, đều là Chưởng Khống Giả thật sự. Cường giả thật sự, dục vọng khống chế đều quá mạnh, ở bên cạnh hai người kia, ta rất khó có không gian hoạt động tự do.”
Trần Nặc bỗng nhiên nhíu mày: "Bên trong căn cứ ở Nam Cực… Đến cùng có cái quái gì vậy?”
Kami Souchirou trải hai tay ra: "Ngươi không phải đều đã biết rồi sao.”
Trần Nặc lại lắc đầu: "Ta vốn tưởng rằng ta đã biết rõ rồi. Nhưng bây giờ… Ta đột nhiên lại lần nữa bắt đầu nghi ngờ."
Trong căn cứ ở Nam Cực kia, còn có cái gì mình không biết sao?
Ngoại trừ cái gọi là phi thuyền ngoài hành tinh kia, những quái vật ghê tởm kia, còn có lão Chloe… Còn gì nữa sao?
"Xem ra ngươi không có ý định nói cho ta biết."
Trần Nặc thở dài: "Đổi đề tài khác đi… Selena, ngươi vẫn luôn bảo vệ cô ấy đúng không?”
"Bảo vệ?"
"Cô ấy ở đây hơn nửa năm, vẫn luôn theo dõi nhiệm vụ ở Nam Cực. Lúc trước ta cứ cảm thấy kỳ quái, chuyện trọng yếu như vậy, cư nhiên không có người của Bạch Tuộc Quái Vật tìm tới cô để gây phiền toái.”
"Ta đã nói rồi, tiểu thư Selena là một người phụ nữ tốt." Kami Souchirou cười nói.
"Người phụ nữ tốt… Theo tiêu chuẩn Nhật Bản của các ngươi sao?”
"Theo tiêu chuẩn của bất cứ ai." Kami Souchirou thở dài nói: "Vì truy tìm tung tích của người yêu của bản thân, không để ý đến an nguy của bản thân, không ngại gian khổ… Như vậy còn không tính là người phụ nữ tốt sao?”
"Tính." Trần Nặc gật đầu: "Nhưng ngươi bảo vệ cô ấy không thể chỉ vì nguyên nhân này. Theo như ta biết, nội bộ của Bạch Tuộc, hệ thống vẫn luôn rất nghiêm ngặt, việc trừng phạt kẻ phản bội cũng rất khốc liệt.”
Nói xong, Trần Nặc bỗng nhiên cười nói: "Ngươi cũng đừng nói với ta, ngươi yêu người phụ nữ này a.”
Kami Souchirou có chút sửng sốt, sau đó lắc đầu: "Ngươi nói đùa, Trần tiên sinh.”
"Ngươi sớm biết tối nay sẽ gặp được ta?"
"Cũng không thể nói như vậy. Tuy nhiên, ngay từ phút đầu tiên ngươi đặt chân lên hòn đảo này, ta liền biết ngươi đã đến.”
Nói xong, Kami Souchirou bỗng nhiên vẫy vẫy tay: "Cho nơi này một chai rượu, nặng một chút."
Nhân viên pha chế ở quầy bar cười làm một cái cử chỉ OK.
Chờ sau khi đưa rượu lên, Kami Souchirou rất chu đáo rót cho Trần Nặc một ly: "Cần đá viên sao?”
"Không, ta thích uống không."
"Rất tốt, thói quen không tồi." Kami Souchirou lại cười, dùng đầu ngón tay ngưng đọng ra một khối băng, đưa vào trong ly rượu của mình.