Chương 1394
Giao Dịch (1)
Bên ngoài một ngôi nhà thuộc trang trại nhỏ ở Iceland, một bóng người từ xa chậm rãi bước bộ tới.
Bước đi không nhanh không chậm, thong dong đi tới ngoài cửa hàng rào trước trang trại, nhẹ nhàng nâng chiếc mũ màu xám đội trên đầu, nhe răng cười với camera giám sát.
"Ngươi biết ta tới rồi, mở cửa đi."
Sau vài tiếng rầm rầm, khóa điện tử mở ra, cửa hàng rào chậm rãi mở ra.
Người này tiện tay lần nữa đội mũ lên, rồi lại đè lên mái tóc đen dưới vành mũ.
Trước nhà gỗ, hắn lẳng lặng đứng ở dưới hiên nhà, nhìn mảnh nông trường phía sau, một mảnh sinh khí bừng bừng do con người nuôi dưỡng ra, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười cổ quái.
Nhẹ nhàng đưa tay ra, sau khi xoay tròn tay nắm cửa cửa gỗ được kéo ra.
Trong phòng khách, lò sưởi vẫn đang cháy.
Một chiếc chăn thật dày được trải ở trước lò sưởi, Lôi Điện Tướng Quân ngồi xếp bằng trên chăn, trên bàn gỗ trước mặt còn bày một ít rượu cùng thức ăn.
Ngẩng đầu nhìn người tới, Lôi Điện Tướng Quân chỉ cười cười: "Ngươi cư nhiên chọn thân thể người châu Á? Là Trung Quốc, hay Nhật Bản?"
Kami Souchirou tiện tay ném mũ lên ghế sô pha, chậm rãi đi tới, lại lẳng lặng mà nhìn khắp phòng khách.
Trên sô pha, Bạch Kình dường như đang yên lặng mà ngủ, mắt nhắm lại.
"Nhật Bản." Kami Souchirou lắc đầu: "Có vấn đề gì sao?"
"Đáng tiếc, ta không có chuẩn bị rượu sake." Lôi Điện Tướng Quân cười cười, lấy ra một cái chén, tiện tay rót một ít, đẩy tới trước mặt Kami Souchirou: "Ta tự ủ, ta đã nếm qua, hương vị cũng không tệ lắm."
Kami Souchirou chậm rãi ngồi xuống, liền học theo bộ dáng của Lôi Điện Tướng Quân, khoanh chân ngồi đối diện, cầm lấy chén rượu đến ngửi ngửi, sau đó nói: "Ngươi trốn ở chỗ này, đẻ làm những việc này thôi sao?"
"Nếu không thì sao? Chẳng lẽ ta đi tìm các ngươi đại đả đại sát sao?" Tựa hồ Lôi Điện Tướng Quân cũng không có chút nào thèm để ý: "Ta cũng không gấp gáp, nhưng tại sao ngươi bỗng nhiên sốt ruột chạy tới gặp ta như vậy?"
"Ta đã gặp nó." Kami Souchirou nói xong, cầm chén lên uống một ngụm, nhíu mày: "Không tệ, mang cho ta mười thùng đi."
"Chỉ có sáu thùng, có điều vẫn có thể cho ngươi." Ngữ khí của Lôi Điện Tướng Quân trông có vẻ rất tùy tiện.
Sau đó, Lôi Điện Tướng Quân mới lẳng lặng nhìn Kami Souchirou: "Nó… Có chuyện gì sao?"
"Nó dẫn đầu, hơn nữa…" Kami Souchirou bỗng nhiên thở dài, chậm rãi nói: "Mấy ngày trước, ta đi gặp nó, sau đó… Ta thiếu chút nữa nhịn không được mà động thủ."
Lôi Điện Tướng Quân không nói lời nào, chỉ lẳng lặng nghe.
"Ta đã lừa gạt nó, ngụy trang của ta lúc ấy, nó hẳn không nhìn thấu, nếu không… Nó sẽ không để ta rời đi.
Không, ta đoán có thể nó thậm chí còn không tìm thấy vấn đề của bản thân mình!
Nếu không, nó sẽ không dễ dàng để ta rời đi như vậy!
Vậy nên, ta nghĩ, có lẽ bởi vì một số lý do ta không thể hiểu được, một lý do đặc biệt, ngay cả bản thân nó cũng không nhận ra."
"Ý ngươi là gì?" Lôi Điện Tướng Quân cau mày.
"Ta vừa nói rất rõ ràng… Nó, dẫn đầu!"
Sắc mặt của Lôi Điện Tướng Quân khẽ động!
Kami Souchirou thở dài, ánh mắt sáng ngời, chậm rãi nói: "Người được chọn của nó, có vấn đề."
"Vấn đề gì?"
Kami Souchirou cầm chén rượu, chậm rãi nhấp một ngụm nhỏ, mới thấp giọng nói: "Người được chọn của nó, là một tên nhóc rất thú vị, ta đã gặp qua hắn hai lần.
Lần đầu tiên, ta đã nhận ra người này là người được chọn, ta cũng đoán được là nó… Có điều trừ chuyện cái ra, cũng không nhìn ra thêm được cái gì khác thường.
Lần thứ hai gặp mặt là tại mấy ngày trước, mà tên nhóc kia, đã tiến vào không gian cảm ngộ."
Lôi Điện Tướng Quân nghe rất nghiêm túc: "Lĩnh ngộ được không gian, hiển nhiên, tư chất của người được chọn này rất tốt… Nhưng, vẫn còn cách rất xa trận chung kết."
"Không." Trong ánh mắt Kami Souchirou lập tức lộ ra một tia cổ quái: "Nếu chỉ là như vậy, ta cũng sẽ không chạy tới gặp ngươi nhanh như vậy."
Dừng một chút, hắn mới lắc đầu, ngữ khí trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, nói: "Chúng ta đều hiểu rất rõ ràng, sau khi lĩnh ngộ không gian, bản thân sẽ được phản chiếu ở trong không gian.
Và ta đã quan sát hắn, nhìn cực kỳ cẩn thận!
Hắn ta… Không ở trong vạch mức không gian này!"
Không nằm trong vạch mức không gian!
Những lời này nói ra, trong phòng bỗng nhiên lâm vào một nửa chết lặng.
Lôi Điện Tướng Quân cúi đầu xuống, chỉ là có thể nhìn ra, mí mắt của hắn hơi rung động.
Một lát sau, hắn mới ngẩng đầu nhìn chằm chằm Kami Souchirou, quả quyết nói: "Nghịch lý!
Vạch mức người được chọn của nó, làm thế nào mà nó có thể không nhìn thấy được cơ chứ.
Hơn nữa ngươi còn nhìn ra? Mà nó vẫn không hề phát hiện sao?!
Có thể đó là một loại ngụy trang của nó… Không, có thể là một trò lừa bịp.
Có lẽ ngươi chỉ bị nó trêu chọc, ta không muốn lại bị lừa thêm lần nữa với ngươi."
Kami Souchirou ngược lại cũng không sốt ruột phản bác, hắn cư nhiên rót cho mình một chén rượu, mới chậm rãi nói: "Cho nên ta tới tìm ngươi.
Hướng đi của ta không phải là sinh mệnh, nhưng đó lại là hướng đi của ngươi.
Có lẽ ta không thể nhìn một cách chính xác, nhưng ngươi có thể nhìn chính xác hơn ta."
"Ngươi muốn ta đi xem tên kia sao?" Lôi Điện Tướng Quân híp mắt suy nghĩ một chút.
"Nếu như là ta nhìn lầm… Vậy thì, ta nợ ngươi một lần.
Nếu ngay cả ngươi cũng xác định rằng ta không sai…" Kami Souchirou nói đến đây, dừng lời nói.
Lôi Điện Tướng Quân hít sâu một hơi, nhíu mày nói: "Nói như vậy… nó thực sự là kẻ dẫn đầu.
Hơn nữa, còn cách chúng ta rất xa."
Kami Souchirou buông chén rượu xuống. Giọng điệu của hắn nghe có vẻ rất thẳng thắn: "Chúng ta không phải là bạn bè của nhau."
"Đương nhiên là không phải, trong số chúng ta, không có kẻ nào là bạn của kẻ nào, hơn nữa…" Lôi Điện Tướng Quân bỗng nhiên nở nụ cười: "Cái gọi là "bạn bè" hay là loại tình cảm nhàm chán này, chỉ có ở loại sinh linh cấp thấp như nhân loại, ngươi và ta đều không nên có."
Kami Souchirou nghe xong, sắc mặt trở nên có chút cổ quái, nhẹ nhàng nói một câu tiêu chuẩn tiếng Trung Quốc.
"Gần son thì đỏ, gần mực thì đen."
Lôi Điện Tướng Quân nghe hiểu, hắn gật đầu: "Ý của ngươi là, chúng ta ở thế giới nhân loại quá lâu, cho nên…"
"Ngươi không phải cũng vậy sao." Kami Souchirou dùng ánh mắt ý chỉ vào Bạch Kình đang mê man trên sô pha bên cạnh.