Chương 1401
Ta Đến Tìm Ngươi (5)
Trần Nặc gật gật đầu, suy nghĩ một chút, cười nói: "Được, được rồi, ta cảm ơn ngươi trước.
Cái đó… Trong hai ngày nữa ngươi có rãnh hay không?
Một người bạn của ta sắp kết hôn, muốn mời ngươi đến chơi chung cho vui.
À, người bạn đó của ta, ngươi không quen, nhưng đoàn phù rể của hắn thì ngươi đều biết.
Ta, La Thanh La đại thiếu gia của lớp chúng ta, còn có Hạo Nam ca Trương Lâm Sinh hơn chung ta một khối, đều có… Ngươi cứ đến chơi đi.
Buổi chiều chúng ta lại cùng nhau chơi bài hoặc uống rượu gì đó."
Lớp trưởng vốn còn muốn khéo léo cự tuyệt —— bản thân mình cũng chả quen biết gì người tổ chức hôn lễ.
Nhưng vừa nghe được những lời đó, ngược lại không thành vấn đề.
La Thanh là bạn học cùng lớp.
Trương Lâm Sinh, cũng không phải người ngoài. Từng học chung tại nhà lão Tưởng.
Tất cả đều là bạn cùng lớp.
Nói xong lời cuối cùng, Trần Nặc lại bổ sung một câu: "Nivel hẳn cũng sẽ tới…"
Vậy thì được rồi!
Phải đi!
Chân có què quặc cũng đi cho bằng được! !
Có thể trở về vòng tay của sếp hay không, đây chính là cơ hội!
Tham gia điều nghiên cứu giảng dạy với tư cách một thực tập sinh bình thường thì cũng có ý nghĩa gì? Có hai mươi tám thực tập sinh của công ty tham gia vào dự án này!
Hơn nữa hắn biết rõ bản thân không có chỗ dựa vững chắc, bị gạt ra ngoài lề.
Còn không bằng nghĩ biện pháp trở lại bên cạnh Nivel làm trợ lý.
Hai ngày sau.
Ngày 9 tháng 2 năm 2002.
Bảy giờ rưỡi sáng, ở nhà Ngô Lỗi —— thật ra chính là căn phòng trong sân sau của đại lý xe.
Thành viên bên phía nhà trai đã tập kết xong.
Lỗi ca một đầu tóc ngắn đen nhánh sáng bóng!
Đều là hàng thật!
Đúng vậy, hắn đã phải nói với bên ngoài rằng bản thân đã chi rất nhiều tiền để cấy tóc.
May mắn hiện tại dân chúng cũng không có quá nhiều kiến thức, không biết kỹ thuật cấy tóc không có khả năng tạo ra một đầu đen nhánh mềm mại dày đặc như vậy, đồng thời lại dài nhanh như vậy.
Cho dù có thể, đó cũng là cái giá mà mua nhà cũng không thể bằng.
Thật ra trong số hàng xóm láng giềng hoặc người thân bạn bè gì đó, cũng có người trải qua nổi đau rụng tóc nên hỏi thăm, Lỗi ca liền mơ hồ nói rằng đi nước ngoài làm, tốn rất nhiều tiền.
Người khác vừa nghe xong, phải đi nước ngoài, còn tốn rất nhiều tiền… Cũng không hỏi thăm nhiều lắm.
Lỗi ca hôm nay, phải nói như thế nào đây…
Có thể nói là: người phối y phục ngựa phối yên, chó đeo chuông chạy vui vẻ!
Ừm, nửa câu sau không ổn lắm, nhưng cũng không sao cả.
Một thân âu phục đen, bên trong là áo sơ mi trắng, ủi rất thẳng tắp, tối hôm qua chị hai cùng dì trong nhà Lỗi ca đã bận rộn cả đêm, ngay cả vớ cũng ủi thẳng tắp. Giày da được đánh sáng bóng.
Cà vạt thực ra có chút hơi dài, màu đỏ chót.
Với mắt nhìn thời đại hai mươi năm sau của Trần Nặc, thật sự có chút quê mùa, nhưng mà… Kết hôn, không dùng tới màu đỏ thì dùng màu gì chứ? Màu đỏ may mắn.
Lúc Lỗi ca đứng ở trước mặt mọi người, trước không nói tới tây trang giày da vân vân, vừa chạm mặt liền có một cỗ hương thơm xông vào mũi.
Khóe mắt có chút nặng, hốc mắt hơi đen.
Đêm đầu tiên, Lỗi ca mang theo Trương Lâm Sinh, Chu Đại Chí, còn có người anh em La Thanh, cùng nhau ra ngoài uống rượu mừng hôn lễ, náo loạn đến ba giờ đêm mới trở về ngủ, ngủ không được hai tiếng đồng hồ liền bò dậy.
Trần Nặc không uống rượu mừng với bọn họ, cái gọi là chương trình "Đêm tạm biệt độc thân", cũng không tham gia.
Chướng mắt!
Người ta đều đã làm cha, không cùng góp vui với đám cẩu độc thân này.
Trong phòng, Trần Nặc dẫn đầu, Trương Lâm Sinh, Chu Đại Chí còn có La Thanh, đều là một thân âu phục, tạo thành đoàn phù rể.
Thời đại này còn không có thịnh hành "phù rể đoàn", nhưng Trần Nặc lại nói tới, Lỗi ca cảm thấy cũng rất tốt, nhiều người cũng náo nhiệt.
Lúc ra khỏi cửa, Đại Chí liền đốt pháo ở cửa, trong lúc pháo nổ, còn giấy màu bay loạn, người phụ trách quay phim đi theo cả đoạn đường, liền lên xe.
Chiếc xe đi đầu là do La Thanh tài trợ, một chiếc Mercedes-Benz lớn khá ngầu và phong cách trong thời đại này, với một thân xe tối và sáng bóng.
Trên cửa xe phía trước dán một cặp chữ hỉ màu đỏ thật lớn, gương chiếu hậu hai bên đều được thắt nơ màu đỏ.
Đoàn xe đi theo phía sau thì khá lộn xộn, một chiếc Hummer H2, một chiếc Passat, một chiếc Buick thương vụ, phía sau còn có hai chiếc Bora, đều là mấy người bạn của Lỗi ca đi tới trợ trận.
Đoàn xe chậm rãi xuất phát, chạy tới nhà gái.
Nhà của cô dâu Chu Hiểu Quyên nằm trong một khu phố cũ ở phía nam thành phố, đường hẹp không vào được, đoàn xe chỉ có thể đến giao lộ liền dừng lại, đi bộ hơn năm mươi mét.
Bộ dạng đi dường bình thường của Lỗi ca đều là lưu manh vô lại, hôm nay dáng vẻ lại có chút run rẩy.
Cắn răng phồng má, tựa như còn đang cổ vũ cho mình.
Trần Nặc đi theo bên cạnh, vừa cười vừa hút thuốc với trương Lâm Sinh, còn đưa thuốc lá cho hàng xóm láng giềng.