Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1417 - Chương 1417 Người Đâu? (5)

Chương 1417

Người Đâu? (5)


"Chuyện ta để ý chính là, ngươi đi theo hắn lăn lộn, những gã bạn bè thối nát trên đường trước kia của ngươi, hồ bằng cẩu hữu gì đó, đều không còn quan hệ, đó mới là chuyện khiến ta cảm ơn Trần Nặc.


Còn nữa, em trai Đại Chí nhà ta… Ta biết tính tình hắn không khiến người ta yên tâm, nhưng đi theo Trần Nặc lăn lộn, càng ngày càng sáng sủa, người làm chị như ta, làm sao có thể không cảm ơn người ta chứ."


"Ngươi quan tâm em trai ngươi như vậy, hôm nay còn đánh hắn nhiều như vậy?" Lỗi ca cười xấu xa.


Chu Hiểu Quyên biến sắc, nổi giận: "Ta liền hận hôm nay đánh quá nhẹ! ! Hắn đúng là không thể nói tiếng người mà!"


Lỗi ca suy nghĩ một chút, vỗ vỗ vợ mình xem như an ủi, chuyển qua một câu, nói: "Thật ra a, có đôi khi chính ta cũng cân nhắc, cũng là cảm thấy may mắn.


Nếu không phải lúc trước đầu óc thông minh, ôm lấy cái chân thô này của Nặc gia, nói không chừng ta đã bị lão tiểu tử Lý Thanh Sơn kia thu thập.


Gã nhắm vào cửa hàng này của ta không phải là ngày một ngày hai.


May mắn lúc đó ta kịp thời ôm đùi Nặc gia.


Đúng rồi, chúng ta kết hôn, thật ra Lý Thanh Sơn kia cũng phái người đến tặng một phần lễ vật.


Ta thấy lão tiểu tử kia còn chưa hết hy vọng, còn muốn ôm đùi Nặc gia… Có điều gã kia làm người quá tệ, đừng nói Nặc gia chướng mắt, là ta biết dược những chuyện mà hắn làm, ta cũng chướng mắt hắn.


Cho nên lần này hắn tặng hậu lễ, ta cũng trả lại."


"Không nhận là đúng, chúng ta không thiếu chút tiền kia!" Chu Hiểu Quyên hai tay ủng hộ chồng.


"Nặc gia thật sự có bản lĩnh… Ai, cũng chính là thần thần bí ẩn, rất nhiều chuyện ta cũng không dám hỏi nhiều.


Ta cảm thấy, tựa như những bộ phim tiên hiệp trên TV, không chừng là môn phái cổ xưa trong rừng sâu núi thẳm đi ra đi trải nghiệm nhân gian…


Tóm lại a, toàn tâm toàn ý lăn lộn là đủ rồi.


Chúng ta cũng không trêu chọc người khác, cũng không ai dám trêu chọc chúng ta, làm ăn kiếm tiền đàng hoàn, sinh hoạt yên ổn."


Hai vợ chồng nói chuyện phiếm trong chốc lát, dần dần Lỗi ca liền thật sự chịu không nổi, đầu óc bắt đầu choáng váng, mệt mỏi.


Thật sự lười động đậy, Chu Hiểu Quyên ở bên cạnh chăm sóc cởi áo khoác hắn ra, dùng khăn nóng lau mặt cho hắn, đỡ gối đầu cho hắn, đắp chăn.


Không bao lâu sau, Lỗi ca liền ngáy.


Chu Hiểu Quyên nằm bên cạnh, ngắm nhìn chồng mình đang ngủ, thật ra trong lòng cũng có chút cảm khái.


Tuy rằng đã ở chung mấy năm trời, nhưng hôm nay dù sao cũng khác biệt, sau khi tổ chức hôn lễ, chẳng khác nào thông báo cho người thân bạn bè, sau này mình chính là con dâu nhà họ Ngô.


Thật ra, Ngô Lỗi cũng xem như là một người đàn ông không tồi, rất đáng tin cậy.


Cũng có vài vấn đề nhỏ, nhưng không có vấn đề lớn nào.


Lúc còn trẻ thích cũng thích tranh đấu đủ loại, nhưng hiện tại cũng sẽ không đụng vào những thứ này.


Về phần đàn ông… Có một ít hoa cỏ bên ngoài.


Thật ra Chu Hiểu Quyên đã nghĩ thông suốt, so với những người đàn ông có tiền liền đổi vợ, bỏ nhà bỏ con, Lỗi ca xem như cũng được.


Về phần bên ngoài qua lại xã giao, gặp dịp diễn trò gì đó, uống rượu hoa gì đó…


Tuy rằng Chu Hiểu Quyên cũng cãi nhau với Lỗi ca ĩ, nhưng thật ra cũng chỉ là ầm ĩ một chút, biểu đạt thái độ của mình một chút, khiến cho người đàn ông có chút giác ngộ, cảnh tỉnh hắn mà thôi.


Thế đạo này chính là như thế, còn có thể như thế nào nữa…


Ngươi cùng bên A làm ăn, gặp được một bên A đặc biệt thích uống rượu hoa.


Ngươi mời hay không mời?


Bên A nói đi, ngươi nói không đi sao?


Bên A sẽ không cảm thấy ngươi là một người đứng đắn - người ta sẽ chỉ cảm thấy ngươi không nể mặt người ta.


Được rồi, đi rồi, bên A gọi một em gái tiếp rượu.


Ngươi giữ mình trong sạch, ngươi không gọi, chỉ ngồi đó một mình?


Bên A có khó chịu hay không? Ý ngươi là sao? Ngươi đến làm bóng đèn à? Hay là làm đèn sáng?


A, ngươi đàng hoàn, ngươi giữ mình trong sạch, ý ngươi chúng ta là đám người tham sắc vô lại sao?


Vậy thì ngươi cút đi, đừng ở đây khiến ta chướng mắt.


Hoặc là ngươi có thể chấp nhận người đàn ông nhà ngươi tình nguyện nghèo khó… Mỗi ngày đều đi làm rồi tan tầm… Mỗi tháng kiếm được một số tiền lương cố định.


Như vậy, cũng đừng suốt ngày oán giận người đàn ông của mình không có bản lĩnh kiếm tiền


Tự mình lựa chọn.


Loại người vừa không có bằng cấp lại không có chuyên môn kỹ thuật khác như Lỗi ca, muốn làm ăn kiếm tiền, lại muộn giữ thân trong sách không vướng bụi trần sao?


Điều này có khả năng sao?


Không thể nào.


Phụ nữ nếu tìm một người đàn ông như Lỗi ca, ngươi muốn hắn chuyên tâm với ngươi, lại muốn hắn có tiền đồ, đồng thời còn muốn hắn không thể dính một chút bùn trong xã hội?


Ngươi như vậy chính là không nói lý lẽ…


Chương 1417

Bình Luận (0)
Comment