Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1493 - Chương 1493 Làm Quen Lại Đi (4)

Chương 1493

Làm Quen Lại Đi (4)


Trong lòng Trần Nặc khẽ động, sau đó suy nghĩ trong chốc lát…


"Thật ra cho dù ta có nói cho ngươi biết thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì bới ngươi —— ta là người được chọn, cho nên ta biết ngươi cần cái gì.


Ngươi muốn dùng phương thức của ta để tìm hiểu về con đường chiều thứ tư, nhưng những gì ta đã trải qua thật sự không có giá trị đối với những gì ngươi muốn."


Trần Nặc tận lực dùng ngữ khí thành khẩn để nói.


"Ta không tin, thực lực của ta mạnh hơn ngươi nhiều. Những thứ mà lấy cấp bậc của ngươi không hiểu được, không nhất định ta cũng sẽ không hiểu.


Những thứ mà ngươi không làm được, chưa chắc gì ta cũng không làm được."


Quả nhiên, hạt giống thứ tư không tin.


Chuyện này cũng không có gì lạ —— mắt thấy chìa khóa có khả năng mở ra được bảo tàng mình tha thiết ước mơ, rất có thể đang ở ngay trước mắt.


Ngay lúc này, nếu có một người nào đó nói với ngươi, chìa khóa này chỉ trông có vẻ giống hàng thật thôi, chứ không phải hàng thật.


Ngươi sẽ lựa chọn từ bỏ sao? Rồi sau đó lần nữa đi tìm chìa khóa khác?


Không thể! !


Ngươi muốn có được nó, cho dù nó là thật hay giả, cứ thử mở ổ khóa trước đã!!!


Trần Nặc cũng không trông cậy có thể dùng lời nói để đả động đối phương, cho nên hắn tiếp tục nói tiếp.


Mà trước khi nói tiếp, Trần Nặc tự châm một điếu thuốc.


Hít một hơi, Trần Nặc mới híp mắt cười nói:


"Được rồi, nếu như ngươi nhất định phải biết, ta cũng có thể nói cho ngươi biết."


Ừm, nghe ta chậm rãi bịa cho ngươi…


"Các ngươi xem, rốt cuộc Nặc gia đang nói gì với tên kia?"


Đứng ở cửa sổ phòng 504, mấy người chen chúc nhau, cùng nhìn ra bên ngoài, từ góc độ này có thể nhìn thấy được bóng dáng của Trần Nặc và hạt giống thứ tư.


"Ta cảm thấy Nặc gia hẳn là đang đàm phán với đối phương." Lỗi ca dẫn đầu nói ra ý nghĩ của mình.


"Có thể là đang đàm phán thỏa thuận đình chiến?" Satoshi Saijo nhíu mày.


Trương Lâm Sinh thì lắc đầu: "Ta cảm thấy có chút kỳ quái, hơn nữa…"


"Đừng nói nữa!" Chu Đại Chí bỗng nhiên mở miệng cắt đứt thanh âm của mọi người.


Mấy người quay đầu lại nhìn Chu Đại Chí đứng ở cuối cùng.


Chu Đại Chí bĩu môi: "Các ngươi đều không hiểu… Mỗi lần trên mặt của Trần Nặc sư huynh ta lộ ra loại tươi cười này —— chính là lúc hắn chuẩn bị lừa gạt người khác."


"… Thật ra ngươi không nhìn nhầm.


Giai đoạn sinh mệnh hiện tại của ta, được khởi động lại từ sau năm 2000."


Khởi động lại, Trần Nặc dùng từ rõ ràng như vậy.


Hạt giống thứ tư nheo mắt lại.


Trần Nặc nhẹ nhàng phun ra một hơi thuốc, không chút hoang mang cười cười, đồng thời trong lòng cổ vũ mình.


Đừng hoảng hốt, mình có thể lừa được hắn ta!


"Ngươi tiếp tục nói!" Đôi mắt của hạt giống thứ tư lộ ra một tia sáng.


"Nhưng trên thực tế, giai đoạn thật sự của sinh mệnh ta, chênh lệch với hiện tại mấy chục năm."


"… Hả?" Vân Hà bắt đầu nhíu mày.


"Thời niên thiếu của ta, bắt đầu phát hiện mình có thiên phú không giống người thường, sau khi tinh thần lực của ta thức tỉnh, ta rất nhanh trưởng thành trở thành một người có năng lực xuất sắc. Hơn nữa năng lực càng ngày càng mạnh.


Nhưng ta vô tình phát hiện ra một thực tế làm ta thất vọng.


Năng lực của ta càng mạnh, ta tựa hồ liền chạm tới trần nhà, không cách nào tiến bộ được nữa.


Đồng thời, ta cảm thấy sinh mệnh của ta bắt đầu bị thế giới này bài trừ… Ta bắt đầu mắc bệnh, là một căn bệnh nan y mà nền y học hiện tại không cách nào giải quyết được.


Bộ não của ta bắt đầu xuất hiện một khối u kỳ lạ, nó vô hạn lây lan, vô hạn phát triển.


Ngay cả việc kiểm soát cơ thể ở cấp độ Chưởng Khống Giả cũng không thể tiêu diệt được loại khối u này.


Loại bỏ một nhóm, nó lại phát sinh ra nhóm khác.


Hơn nữa, sau vô số lần thanh trừ, chúng nó ngược lại càng ngày càng phát triển nhanh hơn, càng ngày càng lan tràn nhiều hơn.


Sinh mệnh của ta bắt đầu khô héo…"


Theo lời kể của Trần Nặc, hạt giống thứ tư càng nghe càng nhập tâm.


Sau đó hắn gật đầu, thậm chí ngữ khí cũng có chút hưng phấn: "Đúng vậy… Đây là chiều cao sinh mệnh của sinh mệnh phổ thông như các ngươi, xuất hiện trạng thái đột phá tới điểm giới hạn.


Sự phát triển của sinh mệnh tất nhiên sẽ bị hạn chế.


Cũng giống như sinh mệnh thai nghén của thời kỳ đầu, từ sinh mệnh đại dương tiến hóa thành sinh mệnh trên đất liền cần trải qua năm tháng dài đằng đẵng, như vậy mới có thể dần dần phát triển thành hình thái thân thể và cơ quan sinh tồn thích hợp trên đất liền…


Mà ngươi, là bởi vì…


Thiên phú quá tốt!


Thậm chí có khả năng, thiên phú của ngươi vượt qua điểm cực hạn của nhân loại… Đó là đột phá 100 điểm.


Nhưng, bởi vì những hạn chế về thể chất …


Nếu như ngươi có được năm tháng vô tận, ngươi có thể chậm rãi tiến hóa, sau đó dựa vào sự tiến hóa tăng cường hình thái thân thể của mình, gia tăng dung lượng đối với chiều cao sinh mệnh.


Nhưng thân thể nhân loại các ngươi, nói thẳng ra cực hạn chỉ có hơn một trăm năm thọ mệnh.


Cho nên, sinh mệnh của ngươi tăng trưởng quá cao trong khoảng thời gian ngắn, khiến thân thể ngươi chú định sinh ra biến dị, loại biến dị này là sự tiến hóa để thích ứng với chiều cao sinh mệnh.


Nhưng loại tiến hóa vốn nên tiến hành trong thời gian dài đằng đẵng này, mà hết lần này tới lần khác bởi vì sinh mệnh của ngươi tăng trưởng quá nhanh, cho nên loại tiến hóa này bị rút ngắn thành mấy năm ngắn ngủi…


Trạng thái mà ngươi nhìn thấy, giống như là một loại bệnh tật biến dị đáng sợ nào đó.


Vậy nên, … Ngươi thực sự đột phá điểm giới hạn?!"


Trần Nặc gật đầu: "Đúng vậy!"


Sau đó, hắn nhanh chóng tùy tiện kể ra mấy đặc điểm —— tất cả đều là thứ mà mình gặp phải ở kiếp trước, cái loại triệu chứng khối u quỷ dị trong não bộ cùng hệ thần kinh trung ương.


Bởi vì hắn tự mình trải qua, cho nên kể được cực kỳ chi tiết!


Hạt giống thứ tư lại lần nữa gật đầu…


Trần Nặc cảm giác được, đối phương đã tin!


Dù sao, cho tới bây giờ mình đều đang nói sự thật —— chẳng qua xóa đi một ít tin tức mấu chốt.


Chương 1493

Bình Luận (0)
Comment