Chương 1505
Có Chút Vô Lý (3)
Một phút sau, Lỗi ca buông điện thoại xuống, ra hiệu với Trương Lâm Sinh: Bên phía Tôn Khả Khả không có việc gì.
Trương Lâm Sinh gật đầu.
Sau đó Lỗi ca lại gọi điện thoại về nhà cho Chu Hiểu Quyên.
Cuộc gọi này chắc chắn gặp rắc rối…
Chu Hiểu Quyên ở bên kia đã sắp điên tới nơi rồi!
Hơn nửa đêm này, tỉnh ngủ phát hiện, người chồng mới cưới của mình đột nhiên biến mất! ! Hắn đi đâu?
Muốn nói đào hôn…
Không đến mức đó!
Mình có chỗ nào làm khó tên Lỗi đầu trọc này chứ?!
Hơn nữa, có muốn đào hôn thì cũng phải chạy trước khi diễn ra hôn lễ! Nào có chuyện tổ chức hôn lễ xong, động phòng hoa chúc ban đêm rồi chạy mất?
Lỗi ca hoảng hốt vội vàng nói dối, nói là bên phía Trương Lâm Sinh xảy ra chút chuyện, mình nhanh chóng tới hỗ trợ cái gì đó.
Sau đó lại đưa điện thoại đưa cho Trương Lâm Sinh, Trương Lâm Sinh bên này ấp úng tìm một cái cớ, nói bên này náo loạn động phòng xong, một ít bạn bè lôi kéo ra ngoài uống rượu, sau đó có người uống say quá nên nháo ra một chút phiền toái đi ra…
Trương Lâm Sinh không giỏi nói dối, nhưng may mắn là điểm uy tín của Trương Lâm Sinh trong mắt Chu Hiểu Quyên vẫn khá tốt.
Hơn nữa, Chu Đại Chí ở bên cạnh cũng hỗ trợ đáp lại hai câu.
Tuy Chu Hiểu Quyên một bụng tức giận, nhưng cuối cùng cũng yên tâm hơn.
Có Trương Lâm Sinh, em trai ruột của mình cũng ở đó.
Vậy thì sẽ không xảy ra chuyện gì xấy , ít nhất yên tâm được.
Tuy rằng đêm tân hôn của chú rể biến mất, hơn nửa đêm không đánh thức mình, tự động chạy ra ngoài, chuyện này có nghĩ như thế nào cũng là lỗi của chú rể.
Nhưng… Không xảy ra chuyện gì là tốt rồi.
Còn về những chuyện khác, đợi về tới nhà rồi xử lý sau!
Hơn nữa…
Khiến cho mọi người nhẹ nhàng thở ra chính là…
Nhìn đồng hồ, thời gian cách lúc mình bị bắt vào thế giới bên trong kia…
Hình như cũng không trôi qua bao lâu, nhiều nhất cũng chỉ tầm mười mấy hai mươi phút.
Lỗi ca gọi điện thoại xong, Trương Lâm Sinh liền cầm điện thoại tới.
Gọi cho Hạ Hạ! !
Buổi tối, trước khi đi ngủ còn cùng bạn trai mình chơi trò chơi vỗ tay yêu thương, tình cảm dạt dào.
Kết quả là nửa đêm thức dậy, bạn trai biến đâu mất?
Lúc ấy Hạ Hạ tìm một vòng trước, sau đó phát hiện điện thoại di động của Trương Lâm Sinh ở nhà, áo khoác cũng không mặc.
Cảm thấy có gì không đúng, người đầu tiên cô gọi điện thoại là Trần Nặc.
Sau đó gọi điện thoại cho Chu Đại Chí.
Không ai trả lời.
Suy nghĩ lại, cũng không thể không biết xấu hổ gọi điện thoại cho Lỗi ca —— đêm nay ngươi ta động phòng hoa chúc a.
Hạ Hạ còn xuống lầu tìm một vòng…
Trong lòng cô còn phỏng đoán, có phải Trương Lâm Sinh nhớ tới trong cửa hàng có chuyện gì, ví dụ như không tắt đèn hoặc không kéo cổng điện gì đó, nên mới xuống lầu xem thử.
Dù sao cũng rất gần.
Hạ Hạ xuống lầu đi dạo một vòng cũng không tìm được người, trong lòng mới thật sự sốt ruột.
Đang nghĩ có nên gọi cho Lỗi ca hỏi thử, hay là trực tiếp báo cảnh sát…
Trương Lâm Sinh gọi điện thoại về.
Vừa nghe là thanh âm của Trương Lâm Sinh, trái tim Hạ Hạ liền thả xuống, sau đó chính là cơn giận ập tới nhưng không phóng ra!
Hạ Hạ và Chu Hiểu Quyên thuộc hai phong cách khác nhau.
Chu Hiểu Quyên là một cô gái bình thường.
Hạ Hạ… Chính là trà nghệ đại tông sư a!
Tuy rằng trong lòng tức giận lại nóng nảy, hiện tại nghe được điện thoại, Hạ Hạ mới hít sâu một hơi, dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi: "Trương Lâm Sinh, hơn nửa đêm ngươi chạy ra ngoài trộm chó nhà ai? Là hoa nhà mình không thơm, hay là lão nương ở trên giường không thể thỏa mãn ngươi?"
Trương Lâm Sinh nuốt nước bọt, sau đó hít sâu một hơi: "Xảy ra chuyện gấp, ta vội vàng ra ngoài nên không đánh thức ngươi dậy."
"A, chuyện gì mà gấp gáp đến như vậy? Chuyện gì mà ngươi không thể đánh thức ta dậy, nói với ta một tiếng?!"
Trương Lâm Sinh hít sâu một hơi.
Ai, tại sao bịa chuyện lại khó khăn đến như vậy?
Hắn tự hỏi sao mỗi lần Trần Nặc lừa gạt người khác lại thoải mái như vậy… Ai?
Đúng rồi!
Nếu Trần Nặc ở đây, hắn sẽ bịa đặt như thế nào nhỉ?
Trương Lâm Sinh ngược lại rất ổn định, ánh mắt nhanh chóng nhìn lướt qua trên người Lỗi ca cùng Chu Đại Chí.
Hạo Nam ca hít sâu một hơi, vững vàng nói: "Cái kia… Đại Chí xảy ra chút chuyện. .. .Buổi tối sau khi náo loạn động phòng, chẳng phải hắn mang theo bạn gái đi sao."
"Ừm, sau đó thì sao." Hạ Hạ lạnh lùng hỏi.
Đúng rồi… Sau đó thì sao?
Sắc mặt Trương Lâm Sinh không thay đổi —— vừa nghĩ tới Trần Tiểu Cẩu, bỗng nhiên mạch suy nghĩ liền tuôn trào!
"Sau đó, tối nay Chu Đại Chí dẫn bạn gái đến khách sạn đặt một phòng. Kết quả đúng lúc cảnh sát kiểm tra, định bắt hắn đi.
Ngươi cũng biết mà, cái miệng kia của Chu Đại Chí, không có chuyện gì đều có thể nói thành có chuyện, hắn nói chuyện không được đàng hoàng lắm, nói được hai ba câu liền thành một trận cãi nhau với cảnh sát người ta.
Tiểu Vũ lại là một nữ hài tử, gặp phải loại chuyện này cũng choáng váng.
Sau đó Đại Chí liền gọi điện thoại cho ta, vậy nên ta mới vội vàng tới đây, hỗ trợ giải thích rõ ràng với cảnh sát người ta.
Chuyện này cũng không phải chuyện gì vinh quang, ta không nói cho ngươi biết, trực tiếp tới trước."
Đầu dây bên kia, Hạ Hạ cầm điện thoại di động, choáng váng!
Không riêng gì Hạ Hạ, Lỗi ca cũng ngây ngẩn a!
Chu Đại Chí ở bên cạnh trừng mắt muốn mắng người!
Mẹ kiếp!
Con mẹ nó ngươi ngậm máu phun người! Ô uế trong sạch của ta!
Cái gì mà lão tử bị cảnh sát bắt phải gọi ngươi cầu cứu chứ?!
Không phải…
Ta và bạn gái ta mở phòng, ngươi thế nào mà biết được?!