Chương 1651
Một Đêm Nhiều Bất Ngờ (3)
Thái độ này không tốt, nhưng ít nhất cũng không phải là từ chối.
Đoàn Trưởng thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi.
Mà thật ra lực chú ý của Trần Nặc, đại bộ phận đều tập trung ở trên người thân của người đàn ông khác đi theo vị Đoàn Trưởng này đến đây.
Tên này cũng là một thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ Lưỡi Dao Sắc, hơn nữa cũng là một thành viên nòng cốt, bằng không cũng không có khả năng đi theo bên cạnh Đoàn Trưởng.
Trùng hợp thay, mặc dù đối phương thoạt nhìn trẻ hơn trong trí nhớ nhiều, nhưng Trần Nặc vẫn nhận ra đối phương.
Đây mới là người quen cũ thật sự.
Dựa theo quỹ tích lịch sử, sau khi Đoàn Trưởng trước mắt về hưu, người đàn ông này sẽ tiếp nhận vị trí của hắn, trở thành Đoàn Trưởng tiếp theo của Đoàn Kỵ Sĩ Lưỡi Dao Sắc.
Và rồi…
Hắn ta sẽ bị Lộc Tế Tế treo trên tháp Luân Đôn vì hắn ta dám xúc phạm tới đồ đệ của cô.
Ừm, chính là con quỷ xui xẻo đó.
Thomas. Green.
Chính là tên hắn.
Hắn có một biệt danh trong thế giới ngầm ở châu Âu: Tough Green.
Biểu thị thực lực người này rất mạnh, đồng thời tính cách cùng phong cách làm việc đều rất cứng rắn.
Đương nhiên, sau khi hắn bị Nữ Hoàng Tinh Không treo lên tháp Luân Đôn, biệt hiệu này liền biến thành trò cười.
…
"Ngài biết đấy, tổ chức người có năng lực ở Anh của chúng ta, cho tới nay, cùng tổ chức người có năng lực ở châu Âu đại lục, quan hệ đều rất vi diệu…" Đoàn Trưởng chậm rãi mở miệng.
"Không cần phổ cập khoa lịch sửa của các ngươi cho ta đâu, ta hiểu đế quốc mặt trời không bao giờ lặn mà, sau khi người già trong nhà ngã xuống, quan hệ với Âu Châu đại lục vẫn có chút vặn vẹo. Bên ngoài các ngươi là người châu Âu, nhưng bên trong, các ngươi muốn duy trì thế lãnh đạo châu Âu, nhưng lại không thể khống chế được. ", Trần Nặc khoát tay áo: "Ngươi nói thỉnh cầu của ngươi là được rồi."
"Ngày mai có một bữa tiệc, danh nghĩa chỉ là một bữa tiệc xã giao bình thường.
Nhưng trên thực tế, trong số các khách mời đến thăm, sẽ có một hoặc hai đại diện của các tổ chức có khả năng từ lục địa châu Âu.
Theo lý thuyết loại hành vi này, đối phương đi tới Anh, hẳn là muốn chào hỏi chúng ta trước, nhưng đối phương không có, đó chính là hiển nhiên…"
"Hiểu rồi, bọn họ muốn đưa tay đến Nước Anh, mà các ngươi lại là rắn thổ địa nên không thể ngồi yên. Ý ngươi là vậy có phải không?" Trần Nặc nhìn vị Đoàn Trưởng này, không chút khách khí trực tiếp nói ra: "Các ngươi đánh không lại người ta?
"Ách…"
"Cũng đừng cảm thấy xấu hổ, nếu như các ngươi tự mình đánh được, ngươi đã trực tiếp cầm gậy đuổi đối phương ra khỏi nước Anh." Thần sắc Trần Nặc cực kỳ không cho là đúng: "Nếu đã tới cầu xin ta, vậy khẳng định là các ngươi không có năng lực áp chế đối phương, cho nên muốn ta ra mặt?
Nói thẳng ra, ngươi yêu cầu ta giúp gì cho ngươi? Bẻ gãy chân của tất cả những người tới đây rồi ném hết xuống eo biển Manche và để họ tự bơi trở lại?
Hay là, trực tiếp đào một cái hố để chôn?"
"Không không không, ngài hiểu lầm rồi. Không đến mức cực đoan như vậy." Đoàn Trưởng vội vàng xua tay: "Mấy tổ chức của chúng ta và châu Âu đại lục, có đối kháng nhưng cũng có hợp tác, không đến mức trở mặt, chỉ là… Chỉ cần cho họ một chút áp lực.
Vâng, không cần phải quá nóng nẩy."
Nói xong, Đoàn Trưởng nói ra kế hoạch của hắn.
Hắn muốn mời Trần Nặc đến một bữa ăn tối với sự tham dự của người có năng lực thuộc lục địa châu Âu.
Thỉnh Trần Nặc làm bộ là cường viện của Đoàn Kỵ Sĩ Lưỡi Dao Sắc, hơn nữa làm bộ cố ý vô tình biểu lộ cảnh giới của cường giả Chưởng Khống Giả.
Thế là đủ rồi.
Thả ra tín hiệu: Bên phía chúng ta có Chưởng Khống Giả đại lão làm hậu trường, các ngươi tốt nhất thức thời một chút đừng làm bậy, ngoan ngoãn thu hồi móng vuốt trở lại.
Trần Nặc vừa nghe liền có chút không có hứng thú.
Hắn không có hứng thú cùng diễn một vở kịch như vậy.
Nhưng sau đó, hắn nghe Đoàn Trưởng nói xong, thay đổi chủ ý.
"Lần này bên phía đối phương có một người có năng lực cực kỳ nổi danh, thực lực cấp bậc Kẻ Phá Hoại, nghe nói rất mật thiết với mấy tổ chức bên phía Bắc Âu.
Hơn nữa, còn có một người trẻ tuổi, một người được cho là có thiên phú cực kỳ xuất sắc, là thiên tài được thế giới ngầm châu Âu công nhận —— loại cao cấp nhất.
Kể từ khi hắn ta xuất hiện trong thế giới ngầm, tuổi tác cũng như năng lực và thiên phí mà hắn ta đã thể hiện ra thật sự đã khiến nhiều người phải kinh ngạc.
Một năm gần đây, đã có không ít người đang nghị luận, nếu như hắn tiếp tục trưởng thành, nửa đường không chết non, như vậy với thời gian mười năm, hắn có lẽ rất có thể trở thành một Chưởng Khống Giả mới!"
Trần Nặc bỗng nhiên nở nụ cười.
Quả nhiên, Đoàn Trưởng chậm rãi nói: "Tên nhóc này khiến cho tất cả mọi người đều chờ mong, hắn có một biệt hiệu kỳ quái, gọi là, Vu Sư."
Trần Nặc nghe đến đó, gật đầu.
"Được, chuyện này ta nhận!"
…