Chương 1673
Couple Ta Đu Sẽ Không Bao Giờ Bad Ending! (3)
"Cho dù cô có được kế thừa năng lực cường đại của Vân Âm, nhưng vẫn là một linh hồn ngây thơ, cộng thêm một vẻ ngoài quá mức xinh đẹp.
Cô ở thế giới bên ngoài cũng không an toàn, nói không chừng còn bị người lừa gạt tiền bạc.
Vậy nên, ta sẽ trở thành người dẫn dắt đầu tiên của cô ấy sau khi cô ấy được trọng sinh trong thế giới này!
Đợi đến khi cô ấy ở với ta được một thời gian, từ từ học được một vài kỹ năng sinh tồn, ta sẽ tìm một lý do để biến mất khỏi thế giới của cô ấy.
Ví dụ…
Bà cô đầu bếp ta, bỗng nhiên bị bệnh nan y chết đi, thế nào?
Hoặc, lúc ta ra ngoài, đã chết trong một tai nạn xe hơi?
Kịch bản này ổn hơn chứ?
Tóm lại, ta sẽ chết, nhưng trước khi chết, ta đã giao phó khách sạn này cho cô ấy.
Như vậy, có ràng buộc, ít nhất có thể cam đoan cô ấy sẽ ở lại nơi này vài năm.
Theo như kịch bản đã lên trước…
Vài năm sau, ở đây sẽ xuất hiện một sự kiện, có hai người có năng lực đã gây chuyện ở nơi này.
Sau đó va chạm với cô ấy.
Lúc đó, cô ấy sẽ ngoài ý muốn phát hiện, thì ra bản thân cô lại có được năng lực cường đại như vậy.
Cô ấy sẽ giết chết hai người có năng lực làm chuyện ác, sau đó… Từ trên người đối phương, tìm được cửa sổ tiến vào thế giới ngầm.
Wow!
Ngươi có thích kịch bản này không?
Một cô gái dựa vào tuyệt kỹ, vô tình giết chết hai kẻ xấu, rồi từ đó bước vào một thế giới huyền diệu khác!
Tiếp theo có thể thuận lý thành chương.
Ta sẽ biến thành thân phận khác, thỉnh thoảng lại xuất hiện một hai lần xung quanh cô, lúc cô ấy gặp phải nguy hiểm, hoặc là định đi đường vòng, sẽ xuất hiện trong sinh mệnh của cô, sau đó giống như 'bà cô đầu bếp' này, trở thành người dẫn đường tạm thời của cô ấy.
Nhưng mà ta cũng không thể vẫn luôn làm như vậy, nhiều nhất cũng chỉ có vài năm, đợi đến khi tâm trí của cô trưởng thành đến mức đủ để tự bảo vệ mình, ta sẽ hoàn toàn biến mất khỏi bên cạnh cô ấy, không can thiệp vào cuộc sống của cô ấy nữa.
Ừm… Sau đó, sau đó…
Sau khi tiến vào thế giới ngầm, tiếp xúc với một mặt khác của thế giới này…
Tèng téng teng ~~~~
Một huyền thoại mới được sinh ra! Thế giới ngầm sẽ mở ra một huyền thoại mới!
Nữ Hoàng Tinh Không!"
Người phụ nữ trung niên mặt mày hớn hở phun trào.
Nói đến đoạn cao hứng, còn lấy hộp thuốc lá từ trong túi ra châm cho mình một điếu, sau khi nhả khói ra, giơ tay quạt quạt xua đi khói thuốc, dứt khoát đi qua kéo rèm cửa sổ, sau đó mở cửa sổ ra.
Gió lạnh bên ngoài ùa vào, đồng thời ánh sáng trên cửa sổ chiếu rọi, phủ lên giường.
Trên giường, một thanh niên đang nằm đó, thật ra đã mở mắt ra.
Đôi mắt kia mang theo ánh mắt vô cùng phức tạp, cứ như vậy gắt gao nhìn chằm chằm người phụ nữ trung niên.
Chỉ là rất hiển nhiên, miệng không thể nói, tay không thể động đậy.
"Từ ánh mắt của ngươi ta có thể nhìn ra được. Ngươi đang chửi bới, ngươi đang mắng ta.
Phải không, Trần Nặc?"
Trần Nặc trừng mắt nhìn người phụ nữ trung niên này.
"Không cho ngươi nói chuyện không cho ngươi động đậy, là vì tốt cho ngươi." Người phụ nữ trung niên hút xong một điếu thuốc cuối cùng, thế mà lại bước qua, trực tiếp ấn tàn thuốc ở đầu giường, sau đó, vươn bàn tay to lớn, vỗ nhẹ lên mặt Trần Nặc: "Đừng phá hỏng kế hoạch của ta, cho nên ngươi cứ an tâm nằm đi."
Nói xong, người phụ nữ trung niên xoay người đẩy xe ăn uống ra cửa.
Trước khi rời đi, cô bỗng nhiên quay đầu lại cười với Trần Nặc một chút, để lại một câu.
"Đúng rồi, trong lòng ngươi nhất định muốn hỏi ta một vấn đề nhất.
Mặc dù hiện tại người không thể nói bất cứ điều gì, nhưng ngươi chắc chắn đang quan tâm nhất tới một vấn đề…
Được rồi, ta có thể trả lời trực tiếp cho ngươi.
Đúng vậy, ngươi đoán đúng.
Ta, là Zero."
…
Rầm.
Cánh cửa đã bị đóng lại.
Trong phòng không còn một màu đen tăm tối nữa, chỉ là lúc zero rời đi cũng không đóng cửa sổ, gió lạnh bên ngoài vẫn không ngừng thổi vào.
Trần Nặc mắng trong lòng vài câu, rốt cục khiến cho tâm tình của mình chậm rãi hòa hoãn lại.
Đến giờ phút này, tối hôm qua đại chiến cùng Vân Âm… Từng chuyện từng chuyện một, lại ngã ngửa, từng manh mối chậm rãi được sắp xếp lại rõ ràng.
Trần Nặc cũng không biết mình nên khiếp sợ nên thét chói tai hay là nên bất đắc dĩ.
Vậy là, …
Lộc Tế Tế… Có phải là đứa trẻ mồ côi mà mình đã nhận nuôi vào năm 1981 không?
Fvck!!
Vì vậy, …
Tất cả mọi chuyện đều được "Zero" sắp xếp?
…
Mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày Trần Nặc vẫn chỉ có thể nằm ở đó không thể nhúc nhích như cũ.
Nhưng mỗi ngày "Zero" này đều tới thăm Trần Nặc một chút, còn có thể cùng hắn nói vài câu.
Nó giống như một cuộc họp giao ban.
…