Chương 1680
Một Bước Xa (4)
Với một cái búng tay này, trong nháy mắt tốc độ giống như bị đẩy nhanh gấp trăm lần gấp ngàn lần.
Trong nháy mắt, mấy chục năm thay đổi!
…
Trần Nặc thật sự chấn động!
Loại năng lực khống chế thời gian tương tự như "liếc mắt một cái đã ngàn năm", khiến cho Trần Nặc tự mình trải nghiệm, tận mắt chứng kiến, cái loại cảm giác chân thật đến mức có thể chạm vào này! Khiến cho hắn ta không thể không bị chấn động!
Mà Zero ở một bên, nhẹ nhàng cười một chút.
Nó một lần nữa gõ một ngón tay.
Bặt!
…
Tất cả sự thay đổi đột nhiên lui về, giống như một cuốn băng tua ngược nhanh chóng, các tòa nhà cao chót vót lại một lần nữa biến thành ống khói của nhà máy.
Cây cầu bắt ngang sông đã biến mất.
Con đường ven sông xinh đẹp cùng với vành đai cảnh quan đã trở lại thành một con đê chống lũ trơ trụi.
Mà bến tàu vận tải xa xa, một lần nữa biến trở lại bộ dáng rách nát tang thương.
…
Trần Nặc dùng sức nuốt nước bọt trong miệng, lại phát hiện miệng lưỡi mình đã khô cứng.
"Cho nên… Ngươi có thể tùy tiện điều khiển thời gian nhanh hay chậm?"
"Không không không không, không phải ta có thể khống chế thời gian của thế giới này, mà là có thể tùy ý xuyên qua trên dòng thời gian này,.
Ta không khiếm cho thời gian tua nhanh, mà là ta có thể nhảy đến bất kỳ điểm nào của thời gian ở bất cứ lúc nào."
Zero nghiêm túc trả lời: "Đây là năng lực thứ nhất của ta: thời gian."
"Nếu đã có thứ nhất, như vậy khẳng định có thứ hai."
"Năng lực thứ hai của ta, là không gian."
Trần Nặc nhíu mày: "Không gian… Năng lực này, rất nhiều hạt giống đều có, ta cũng có… Không gian truyền tống!"
"Không, họ không có. Ngươi cũng vậy." Zero thế mà lại nghiêm túc lắc đầu: "Những gì ngươi có là một loại năng lực 'không gian con', chứ không phải là năng lực không gian."
"… Ý ngươi là sao?"
"Các ngươi tồn tại ở thế giới này, cho nên các ngươi chỉ có thể tiến hành dịch chuyển không gian trong thế giới mà các ngươi tồn tại."
Trần Nặc nghe xong những lời này, nghiêm túc suy tư một chút: "… Thế giới này… Thế giới mà ta tồn tại… Ý ngươi là, thế giới bên ngoài chúng ta?"
"Cái này không khó để hiểu… Thế giới song song, ngươi biết mà."
"Hiểu rồi."
Khái niệm về các thế giới song song, trong thời đại mà Trần Nặc trải qua sau này, các loại tác phẩm văn học điện ảnh và truyền hình đều đã mô tả tới mục nát.
Cái này ngược lại không cần Zero giải thích nữa.
"Về mặt lý thuyết mà nói, ví dụ ngươi là Trần Diêm La. Như vậy thật ra có vô số thế giới ba chiều song song, có vô số Trần Diêm La tồn tại.
Trừ khi… Ngươi trở thành một sinh mệnh bốn chiều!
Như vậy sau khi ngươi trở thành sinh mệnh bốn chiều, Trần Diêm La trong vô số không gian cũng sẽ không tồn tại, mà chỉ có một Trần Diêm La.
Trần Diêm La này biến thành sinh mệnh duy nhất trong thế giới bốn chiều, hoặc là sinh mệnh bốn chiều duy nhất.
Ngươi có thể nhìn ra tất cả các thế giới ba chiều.
Ừm, nói một câu rất tự phụ.
Nhảy ra ngoài Tam Giới, lại không thuộc Ngũ Hành."
Trần Nặc trầm ngâm, bỗng nhiên hít một hơi khí lạnh, nhìn chằm chằm vào Zero: "Ý của ngươi là, ngươi?"
"Đúng vậy, trong tất cả các thế giới song song, chỉ có một ta. Ta là sự tồn tại duy nhất.
Trong mỗi thế giới song song, đều có ngươi, đều có hạt giống khác, đều có Lộc Tế Tế…
Nhưng trong tất cả các thế giới song song, tổng cộng chỉ có một ta!
Ta, là sự tồn tại duy nhất."
Giọng điệu của Zero rất bình tĩnh: "Mà năng lực 'không gian' mà ta có, cũng không phải loại 'truyền tống' như ngươi nghĩ.
Mà là… Ta có thể nhảy vào thế giới song song mà ta muốn đi!
Đây mới là năng lực không gian thật sự!"
Nói xong, Zero nhẹ nhàng thở dài: "Thời gian, cộng thêm không gian, hai loại năng lực này, giúp cho ta có thể làm rất nhiều chuyện."
Sắc mặt Trần Nặc càng khó nhìn hơn!
"Cùng là hạt giống, vì sao ngươi so với… Ngươi so với Sid mạnh hơn nhiều như vậy?"
"Bởi vì ta là một bản dự bị." Zero lắc đầu: "Bản dự bị cho mẫu thể.
Lai lịch của mẫu thể, Sid đã nói với ngươi rất nhiều.
Về con đường tiến hóa.
Về virus tinh thần gây hại chết người cho mẫu thể, nó nói không sai, cũng không có giấu diếm gì cả.
Là một sinh vật tinh thần thuần túy, sự tiến hóa của mẫu thể tồn tại BUG nghiêm trọng, vậy nên cuối cùng nó đã không nhảy đến bốn chiều, dừng lại ở ngưỡng bốn chiều.
Vây nên, đối với mẫu thể, muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có nghĩ ra rất nhiều ý tưởng.
Sid và con mèo, bạch tuộc đó, cùng tất cả những hạt giống khác giống như chúng, là một nỗ lực của mẫu thể.
Chúng đại diện cho một nỗ lực của mẫu thể: Tất cả mọi thứ bắt đầu lại, bắt đầu từ điểm khởi đầu của sinh mệnh ba chiều, bắt đầu lần nữa tiến hóa, trước khi tiến hóa, tìm cách bù đắp cho BUG.
Mà ta, lại là một loại nổ lực khác."