Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1691 - Chương 1691 Một Ngày Tiểu Tôn Lão Sư (1)

Chương 1691

Một Ngày Tiểu Tôn Lão Sư (1)


Một bữa cơm trưa chào đón, giản dị mà chân thành. Một phó thị trưởng phụ trách khoa học và giáo dục đã đến thị trấn, lãnh đạo thị trấn cùng với lão Tôn, và hiệu trưởng của các trường tiểu học trong làng đều nghênh đón.


Tôn Khả Khả cũng không tham gia bữa cơm chào đón này, cô không muốn mang theo danh hiệu "Con gái hiệu trưởng Tôn".


Trên thực tế, lão Tôn tuy dẫn Tôn Khả Khả đến đây, nhưng cũng không cố ý giới thiệu đây là con gái của mình. Chỉ đơn thuần giới thiệu Tôn Khả Khả đang thực tập ở đây với tư cách là một "giáo viên trẻ trao đổi hỗ trợ".


Tôn Khả Khả dùng bữa trưa đơn giản tại căn tin của trường.


Thực tế điều kiện ở đây xem như không tồi.


Dù sao nơi này không phải là khu vực miền trung và miền tây, có thể coi là vùng phía đông, điều kiện kinh tế nói chung cũng không kém. Không phải là loại vùng núi xa xôi.


Cơ sở hạ tầng của các trường tiểu học làng cũng tương đối hoàn chỉnh, căn tin nhỏ, nhưng cũng có thể cung cấp một bữa ăn trưa đàng hoàng.


Chẳng qua trong toàn bộ quá trình ăn trưa, tiểu nha đầu tên Nhị Nha kia cứ luôn đi theo bên cạnh Tôn Khả Khả, khiến cho Tôn Khả Khả thật sự có chút khó chịu nỗi.


Ngươi cứ luôn hỏi ta về Trần cẩu tắc kia!


Hắn có liên quan gì đến ta chứ!


Không sao!


Buổi chiều, lão Tôn cùng các lãnh đạo xã giao xong, hắn cảm tạ các vị lãnh đạo địa phương đã hỗ trợ cho dự án phúc lợi công cộng này rồi bắt xe rời đi, không cố ý tạm biệt Tôn Khả Khả, chỉ là sau khi lên xe liền gửi tin nhắn cho Tôn Khả Khả.


Sau khi nói được vài câu với Tôn Khả Khả, lão Tôn liền giới thiệu Tôn Khả Khả với một giáo viên ở lớp dưới.


Sau khi sắp xếp công việc, Tôn Khả Khả được xếp vào lớp dưới.


Giáo viên trao đổi vừa tới báo tin, hơn nữa cũng biết Tôn Khả Khả chỉ là một giáo viên thực tập, sẽ không ở đây lâu, dựa theo lệ thường sẽ không để cô dạy chính khóa.


Tôn Khả Khả sẽ ở lại đây hai tháng —— thật ra là cho đến cuối học kỳ này.


Cô được giao công việc của hai người:


Trong trường có hai cây đàn organ - là loại phổ biến trong thời đại này, trông giống như một phiên bản rút gọn của piano, cái loại đồ chơi vừa đàn vừa phải dùng chân đạp bàn đạp.


Ngươi có thể tưởng tượng nó như một cái máy may có thể tạo ra âm thanh piano.


Tôn Khả Khả từng học một chút đàn dương cầm, cho nên có thể đảm nhiệm. Vậy nên, cô tạm thời có thể hỗ trợ dạy nhạc cho các lớp dưới.


Cùng với đó, Tôn Khả Khả còn là giáo viên sinh hoạt.


Trong số các em học sinh lớp dưới, có tám em học sinh có hoàn cảnh gia đình đặc biệt, cha mẹ làm việc trong thành phố, trong nhà chỉ có người cao tuổi, cho nên thường ăn trưa và ăn tối ở trường trước khi về nhà.


Tôn Khả Khả đảm nhiệm chức vụ giáo viên sinh hoạt lớp dưới, cần ở lại trường, phụ trách tám em học sinh này, sẽ trông chừng lúc ăn cơm trưa và cơm tối—— thật ra cũng không quá phiền toái.


Tôn Khả Khả thoải mái tiếp nhận công việc được phân công.


Nhưng sau đó lại đưa ra một đề nghị của bản thân – Cũng là những gì cô đã nghĩ trước khi đến đây.


Đề nghị của Tôn Khả Khả chính là muốn mở một buổi kèm đọc sách ngoại khóa.


Dù sao thì cô cũng theo học khoa văn.


Ý tưởng của Tôn Khả Khả rất đơn giản, bắt đầu từ lớp dưới, giúp học sinh làm quen với việc đọc sách ngoại khóa, đọc một số loại sách ngoại khóa có lợi cho việc cải thiện và củng cố nền tảng ngôn ngữ.


Cô thật sự dụng tâm, trước khi đến đây, thậm chí còn nghiên cứu qua danh mục sách đọc—— danh mục sách đọc nhày cũng căn cứ vào những quyển sách được quyên góp trong lần này mà lựa chọn.


Trong trường học ngược lại không có ý kiến phản đối, chỉ bảo Tôn Khả Khả đi thương lượng với giáo viên chủ nhiệm cùng giáo viên bộ môn, điều chỉnh thời gian tan học.


Tôn Khả Khả cảm giác được, mọi thứ ở nơi này đều rất mới mẻ.


Là chính cô đã chủ động yêu cầu được điều tới nơi này, ngoại trừ muốn rời khỏi thành Kim Lăng, còn có chút tâm tư muốn rời khỏi Trần cẩu tử kia xa một chút.


Cô thực sự muốn trở thành một giáo viên tốt.


Mà làm thế nào để trở thành một giáo viên tốt, thật ra cô đã có hai hình mẫu ở bên cạnh, một là cha mình, một là lão Tưởng.


Vậy nên, được điều đến cơ sở giáo dục, cho dù chỉ là trong ngắn hạn, nhưng đã là một lựa chọn tốt.


Lúc ăn trưa còn chưa quen, nhưng lúc ăn tối, Tôn Khả Khả đã cố ý bắt đầu tiếp xúc với tám học sinh do giao viên sinh hoạt là mình phụ trách.


Nói như thế nào đây? Người có nhan sắc, thật dễ được hoan nghênh.


Chỉ cần một bữa cơm, tám em học sinh tiểu học đã vui vẻ vây quanh Tôn Khả Khả, từng ngụm từng ngụm gọi "lão sư tiểu Tôn".


Bữa tối được chuẩn bị ở trường rất đơn giản, một món chay, món chính có cơm và bánh bao, có hạn lượng. Nhưng đối với trẻ em, như vậy là đủ - mà đây cũng là một dự án phúc lợi công cộng.


Sau bữa tối, Tôn Khả Khả còn cố ý đưa tám đứa nhỏ về thôn —— đường đi cũng không xa, chỉ là thời gian đi bộ mất khoản bảy tám phút.


Buổi tối ở nông thôn thực sự rất đẹp, có ruộng đồng, có kênh rạch giữa các cánh đồng.


Trong thôn có chó gà vịt lang thang.


Nơi có trẻ em thường thường đều có tiếng cười nói không ngừng, Tôn Khả Khả cảm thấy tâm tình nhất thời tốt hơn rất nhiều so với lúc ở thành Kim Lăng.


Cô thậm chí còn đưa từng đứa trẻ đến nhà, quan sát kỹ lưỡng hoàn cảnh gia đình của mỗi đứa trẻ trước khi rời đi.


Chương 1691

Bình Luận (0)
Comment