Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 332 - Chương 332 Chọn Vào Tổ Bốn Người

Chương 332

Chọn Vào Tổ Bốn Người


Lưu công nhân ở trên đang hăng máu phát biểu.


Trần Nặc thấp giọng hỏi lớp trưởng: "Chuyện này các ngươi đã sớm biết rồi sao?”


"Đúng vậy, lúc trước đã tổ chức một cuộc gặp."


"Vậy còn gọi cho ta để làm gì? Ta luôn bỏ học, nhìn một cái đều đau đầu, loại chuyện tiếp đãi khách nước ngoài này tạm thời thông báo cho ta, không sợ ta gây họa sao?”


Lớp trưởng liếc nhìn: "Làm sao mà ta biết được. Danh sách đều được bên trên phê duyệt.”


Lưu công nhân đã hoàn thành bài phát biểu của mình, và người phụ nữ mặc vest của công ty giáo dục bắt đầu nói chuyện.


Người này tự giới thiệu một chút, cô ta họ Trương, là một giám đốc điều hành cấp cao mà công ty giáo dục phái đến để phụ trách công tác tiếp đãi, Lưu công nhân khách khí khách khí gọi cô là Trương tổng.


Bài phát biểu của Trương tổng tương đối hòa khí, nói với học sinh không cần phải lo lắng, thư giãn tâm trí, lấy cái nhìn và tinh thần tốt đẹp để tiếp nhận giáo viên mới và giáo viên nước ngoài.


Sau đó, cô bắt đầu nói về một số kỷ luật đối ngoại.


Trần Nặc nghe không kiên nhẫn, liền lấy điện thoại di động ra, ngồi ở phía dưới lén lút chơi SNAKE.


Bất quá cũng hiểu, dựa theo nhan sắc để chọn người, lại không gọi Tôn Khả Khả.


Nói đùa cái gì.


Tôn Khả Khả chính là con gái của phó hiệu trưởng tương lai… Yêu cầu con gái của phó hiệu trưởng bưng trà xách vali sao?


Giáo viên nào có thể chịu được?


Không khó chịu sao?


Lúc ngươi làm việc, để cho con cái của phó chủ tịch công ty làm ngựa cho ngươi…


Ngươi có dám dùng sao? Ngươi dám để cho người ta làm việc vặt vãnh sao? Ngươi dám để cho người ta chịu khổ sao?


Cho nên không gọi Tôn Khả Khả đến làm công việc hầu hạ người khác này cũng dễ hiểu.


Kỳ thật Trần Nặc cũng có chút muốn rời đi.


Bất quá vị Trương tổng này lại bổ sung thêm một câu:


Lần này trong công việc tiếp đã, bạn học nào có biểu hiện tốt thì có thể được cộng thêm điểm.


Thôi nào, vậy ở lại cũng được.


Dù sao cũng đang nhàn rỗi.


Hội nghị này coi như là một đại hội động viên —— dựa theo truyền thống của Hoa Hạ, trước khi làm việc đều phải tổ chức đại hội động viên như vậy.


Sau đó, các giáo viên của công ty giáo dục đã công bố một số quy định về kỷ luật đối ngoại cần được tuân thủ trong công việc này.


Trương tổng cũng thông báo rằng tối nay, tất cả các giáo viên và nhân viên tham gia vào việc tiếp đãi đã được mời đến tham dự bữa tiệc lớn tại căn tin mới mở ở bộ phận Quốc Tế.


Vì vậy, toàn trường đều reo hò.


Trần Nặc mắt thấy đại hội kết thúc, tắt trờ SNAKE đã chơi chán đi, thu hồi điện thoại di động, đang muốn đi theo mọi người để cọ cơm.


Trương tổng kia bỗng nhiên quay đầu nói hai câu gì đó với Lưu công nhân.


Đại bộ phần người đều đã đi ăn cơm.


Trần Nặc, Đỗ Hiểu Yến, lớp trưởng đại nhân, còn có một nữ sinh khác không quen biết.


Bốn người, bị bỏ lại phía sau.


"Có chuyện gì vậy? Ăn một bữa ăn lớn mà không có chúng tôi? Trần Nặc lười biếng cười nói.


Trương tổng mắt thấy Trần Nặc như vậy, liền nhướng mày, nhưng vẫn dùng giọng điệu rất hài lòng nói: "Bốn bạn học, chúng ta có một công việc quan trọng hơn giao cho các ngươi.”


"A?" Đỗ Hiểu Yến và cô gái kia có chút nghi hoặc.


"Là như vầy, bộ phận quốc tế dẫn người đầu tư từ bên ngoài vào, trường chúng ta sẽ có một giám đốc mới.


Giám đốc này là người nước ngoài, không biết nhiều về tình hình trong nước và trường học.


Cho nên bốn người các ngươi, là do chúng ta đặc biệt lựa chọn ra, là nhân viên tiếp đãi đặc dành cho vị giám đốc này.”


"Này, này! Các sẽ không làm gì xấu xa phải không?” Trần Nặc nhíu mày: "Ta và lớp trưởng coi như không tính đi. Để cho hai em gái trẻ phục vụ một giám đốc trường học? Nói không dễ nghe a!”


Trương tổng nhíu mày, nhưng vẫn bình tĩnh: "Vị bạn học này… Ngươi là Trần Nặc phải không? Những gì ngươi nói hoàn toàn không cần phải lo lắng. Công việc tiếp đãi này, chúng tôi hoàn toàn tuân thủ nghiêm ngặt kỷ luật đối ngoại để thực hiện! Sẽ không có gì xấu xa như ngươi nghĩ.”


Hơn nữa… Vị giám đốc trường học kia là một người phụ nữ khoảng chừng năm mươi tuổi.”


Trần Nặc gật đầu.


Nha…Nguyên lai là vậy. Thì ra là…


Phú bà a.


Trần Nặc quay đầu nhìn lớp trưởng: "Thế nào hả người anh em, có muốn không cần cố gắng hay không?”


Lớp trưởng: "???”


Về phần vì cái gì Trần Nặc sẽ bị chọn vào tổ bốn người này để đi phục vụ cho giám đốc nhà trường…


Lý do rất đơn giản, bốn học sinh này, những đứa trẻ được lựa chọn này có trình độ tiếng Anh tốt nhất.


Lớp trưởng thì không nói, có thể làm lớp trưởng, ít nhất tại trường Số 8 này cũng là học sinh phẩm chất học tập đều loại ưu. Đỗ Hiểu Yến cũng không nói, loại phong cách như trường Số 8 này, buổi tối còn có thể dành thời gian đi học thêm, cũng là người có chí phấn đấu.


Cô gái xa lạ kia cũng là đại biểu tiếng Anh của lớp khác.


Về phần Trần Nặc…


Nói đến thật hổ thẹn, các kỳ thi môn học khác Trần Diêm La đều dựa vào hack.


Duy chỉ có thành tích tiếng Anh là thật sự tốt.


Bởi vì… Hắn vốn biết tiếng Anh!


Kiếp trước trước khi chết, còn có thể cầm điện thoại cùng tổng thống Mỹ chửi rủa ngay trên đường phố!


Chương 332

Bình Luận (0)
Comment