Chương 369
Bị Bắt Trở Về
Kế tiếp, vốn hẳn là nghị viên đại nhân mơ hồ ám chỉ một chút giao tình giữa hắn và vị An Đạt Quân kia.
Sau đó Doumoto Hideo lại nhân cơ hội liên lạc tình cảm một chút, cũng nhân cơ hội mời nghị sĩ đại nhân giới thiệu vị siêu sao tiềm lực chính trị tương lai này… Mà nghị viên này cũng có thể nhân cơ hội này để đưa ra một số điều kiện trao đổi …
Những vở kịch này, cũng đều có quá trình.
Nhưng hết lần này tới lần khác ngay tại lúc này, trong căn phòng trang trí này rất tao nhã, cửa kéo được nhẹ nhàng mở ra.
Một người phụ nữ trung niên mặc kimono quỳ ở cửa, hai bàn tay đặt trên sàn nhà, trán nhẹ nhàng chạm vào mu bàn tay, cẩn thận nói: "Hội trưởng, có một cuộc điện thoại."
"Không phải đã phân phó qua, lúc ta cùng nghị sĩ đại nhân uống rượu, không được quấy rầy ta sao." Doumoto Hideo trầm ngâm một chút, mặt mang theo nhàn nhạt sự thận trọng: "Lui ra trước đi.”
"Vâng!" Người phụ nữ trung niên chần chờ một chút, thấp giọng nói: "Tuy rằng ngài đã phân phó qua, nhưng điện thoại này, là trợ lý Fujita mà ngài đã dặn dò trước đó gọi tới.”
Trong lòng Doumoto Hideo khẽ động.
Thượng nghị sĩ sành sỏi, cười nhạt, nắm lấy quạt giấy trắng của mình trên bàn nhẹ nhàng lắc lư: "Như vậy, ngươi đi trước đi, Doumoto! Tối nay ta đã tận hưởng một mình vậy!”
“…… Được rồi" Doumoto Hideo cười cười, đứng lên nói: "Một ít tục vụ mà thôi, không dám ảnh hưởng đến nhã hứng của ngài. Như vậy tiếp theo, mời ngài tiếp tục uống rượu, phía sau còn an bài một số tiệt mục nhỏ.”
Lúc Doumoto Hideo đi ra khỏi phòng, trên hành lang đã có bốn cô gái trẻ tuổi mặc kimono nhẹ nhàng đi tới, muôn hồng nghìn tía, vòng mập yến gầy, vớ trắng như tuyết, bước đi nhẹ nhàng, mỗi một tư thái đều là hoàn hảo.
Doumoto Hideo cười cười, rời khỏi hành lang, trước khi rời đi, nhìn thấy bốn cô gái trẻ tuổi xinh đẹp kia nối đuôi nhau, đi vào căn phòng nhỏ vừa rồi uống rượu.
Vòng qua hành lang, đi tới phía trước, lại phát hiện cũng không phải điện thoại, mà là trợ lý Fujita tự mình đến.
Chính là người đàn ông trung niên mặc âu phục.
"Chuyện gì đã xảy ra?" Doumoto Hideo nhíu mày.
"Vị khách quý kia, cự tuyệt đến khách sạn, ra lệnh cho chúng tôi đưa anh ta đến công ty, hiện tại đang ở trụ sở chờ ngài. Chúng ta không dám ngăn cản, ngài cũng đã phân phó qua, không tiện cự tuyệt bất kỳ yêu cầu nào của hắn, cho nên…"
Trong lòng Doumoto Hideo rùng mình, nhíu mày nói: "Sao không gọi điện thoại.”
"Ngài đã dặn dò, tối nay không trả lời điện thoại, cho nên ta chỉ có thể tới nơi này."
"Hắn ta còn nói gì nữa?"
“…… Ách…"
Doumoto Hideo lạnh lùng nói: "Nói! Hắn ta còn nói gì nữa.”
"Hắn nói, bảo ngài lập tức tới gặp hắn."
Doumoto Hideo nhíu mày.
Kỳ thật trợ lý Fujita đã hơi thay đổi và nói tốt hơn, bởi vì lời nói ban đầu của Trần Nặc, thật sự quá mức không khách khí, khiến trợ lý Fujita không dám trực tiếp truyền lời.
Lời nói ban đầu của Trần Nặc là: "Hãy để lão già Doumoto kia lập tức lăn đến gặp ta."
Bất quá e ngại hội trưởng ngày thường uy nghiêm, lời bất kính như vậy, thật sự không dám truyền đạt.
Trần Nặc đang ngồi trong một phòng chờ VIP.
Trước mặt là cà phê và đồ uống giải khát. Trang trí trong phòng rất tinh tế và đẳng cấp.
Tất cả những thứ này đều thể hiện sự tôn trọng của thủ hạ của Doumoto Hideo đối với vị khách quý trẻ tuổi này.
Nhưng… Trần Diêm La nhìn thoáng qua một cái liền nhìn ra được thủ đoạn nho nhỏ của Doumoto Hideo.
Phòng chờ VIP?
Thật buồn cười!
Nếu là trước kia, tổ chức ABYSS tới một ủy viên đặc phái, đều trực tiếp có thể tiến vào văn phòng Doumoto Hideo, trực tiếp ở bên trong, ngồi ở chỗ ngồi của Doumoto Hideo, sau đó đóng cửa lại, để cho Doumoto Hideo đứng ở trước mặt báo cáo công việc!
Bây giờ?
Phòng chờ VIP?
Ha!
Bất quá Trần Nặc cũng không sốt ruột, lười biếng tựa vào sô pha uống cà phê, thậm chí ngay cả chào hỏi cũng không, trực tiếp lấy ra thuốc lá hút lên, sau đó còn trực tiếp ném thuốc lá vào cốc cà phê.
Không có gạt tàn, nghĩ rằng tòa nhà này cấm hút thuốc.
Phòng chờ VIP và văn phòng của Doumoto Hideo đều nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà.
Mà tòa nhà 32 tầng này, tại nơi có vô số tòa nhà tháp cao như Tokyp, cũng không được tính là kiến trúc đặc biệt gì, nhưng cũng coi như khá tốt.
Tòa nhà này, đều là sản nghiệp công ty tư nhân của Doumoto Hideo.
Ngồi trong phòng chờ VIP chừng bốn mươi phút, tinh thần lực của Trần Nặc bắt được, thang máy độc quyền của tòa nhà đang lên.
Doumoto Hideo đã trở về.
Nhưng lão gia hỏa này, cư nhiên cũng không có trước tiên đến phòng khách quý gặp mình, hơn nữa còn hết lòng vì việc chung, trước đi vào văn phòng của hắn, uống một ngụm nước, thậm chí còn gọi điện thoại, sau đó mới thản nhiên tới gõ cửa.
Sau khi cánh cửa được mở ra, Trần Nặc nhìn thấy vị Nuggets già nhất trong tổ chức ABYSS, Doumoto Hideo.
Điển hình của người đàn ông Nhật Bản ở độ tuổi này là dáng người thấp bé, rắn chắc.
Ánh mắt sáng ngời, tóc nửa bạc, trên mặt mang theo biểu tình uy nghiêm vốn có, chỉ hơi thể hiện ra một tia mỉm cười nhàn nhạt.
Khí thế nắm chặt rất tốt.
Hơn nữa, đi vào phòng nghỉ, Doumoto Hideo ngẩng đầu ưỡn ngực, thắt lưng rất cao.
Sau đó, cứ như vậy đi thẳng về phía Trần Nặc, hơn nữa vừa đi, còn vươn tay phải ra: "Ngài chính là ủy viên lần này tới Tokyo xử lý việc…"