Chương 639
Bạn Bè Hạo Nam Ca Đều Thật Trâu Bò
Trần Nặc rất hài lòng.
Cô gái tên Hạ Hạ này, xinh đẹp, quyến rũ.
Điều quan trọng nhất là thông minh!
Bởi vì nàng tới đây trực tiếp nhìn đúng người, trong ba nam nhân ở bàn này, không cần người nhắc nhở, trực tiếp liền nhìn ra ai là người nói chuyện của bàn này.
Phần mắt nhìn người này, không tầm thường!
Hơn nữa…
Trần Nặc nhận ra, từ khi Hạ Hạ đi tới trước mặt, trước tiên, Tôn Khả Khả cũng đã theo bản năng nắm lấy tay Trần Nặc.
Cô nương nhận ra một tia uy hiếp, theo bản năng liền cảnh giác!
Đây là giác quan thứ sáu của phụ nữ!
Phàm là nữ giới, đối với loại nữ giới mang theo thuộc tính yêu tinh này, đều sẽ ôm bản năng cảnh giác cùng địch ý!
Chọn người này, thích hợp!
Hạ Hạ không lộ dấu vết đánh giá chàng trai trẻ trước mắt này.
Trong thực tế, trong lòng rất là tò mò.
Một là bởi vì hôm nay đến giúp làm việc này, có chút mới mẻ.
Thứ hai, chính là vì trước khi tới, Trương Lâm Sinh nói một câu.
“Đi khách khí một chút, Trần Nặc là đại ca của ta!”
Lúc Trương Lâm Sinh nói những lời này, ngữ khí phi thường trịnh trọng.
Mà Lỗi ca bên cạnh cũng rất trịnh trọng gật gật đầu!
Năng lực của Trương Lâm Sinh, Hạ Hạ đã được chứng kiến —— để cho một đại gia như Lý đường chủ đều rõ ràng vuốt mông ngựa nịnh bợ.
Cái kia, đại ca Trương Lâm Sinh này…
Hạ Hạ lấy lại tinh thần mười phần.
Bất quá lúc ngồi xuống, chủ động ngồi ở cách Trần Nặc rất xa, cùng lớp trưởng ngồi cạnh nhau.
Ánh mắt cũng thành thành thật thật, tuyệt đối không dám phóng điện Trần Nặc.
Hành động này khiến ánh mắt Tôn Khả Khả có chút thư giãn vài phần.
Hạ Hạ là người gì vậy?
Nhân tinh a! Yêu tinh hồng bài!!
Vừa nhìn Trần Nặc và cô gái thanh thuần xinh đẹp bên cạnh ngồi cùng nhau liền hiểu được.
Đây là bạn gái chính hãng của người ta!!
Mình hôm nay tới trồng hoa, không phải đến trồng gai!
Làm sao dám xả rác bừa bãi? Đây không phải là chiêu cừu gia cho mình sao?
Thật ra Trần Nặc cũng có chút tò mò, đối với cô gái tên Hạ Hạ này.
Ừm… Bạn của Anh Hạo Nam?
Này…
Hạo Nam huynh đệ thành thành thật thật của ta, từ khi nào quen biết một yêu tinh cực phẩm như vậy?
Ho khan một tiếng, Trần Nặc đơn giản đem chuyện hôm nay muốn làm nói với Hạ Hạ một lần.
Hạ Hạ nghe xong liền nở nụ cười.
"Công việc này, đơn giản. Trần Nặc đại ca, ngoại trừ những yêu cầu ngài nói… Còn gì nữa không? Nếu như đến lúc đó gặp phải một ít tình huống, ta sẽ tự do phát huy a.”
"Ừm, có thể tự do phát huy, đừng chơi quá mức. Tóm lại…" Trần Nặc vừa nói vừa nghĩ.
"Tóm lại chính là muốn cho cô gái kia, tức giận đến mức có thể cắn nát răng, là ý tứ này sao?" Hạ Hạ cười tủm tỉm hỏi.
"Không sai."
Trần Nặc hài lòng nở nụ cười.
Nữ chính này xem như đã chọn đúng.
Sau đó, chỉ vào La Thanh nói: "Ngươi làm quen một chút đi, đây là nam chính hôm nay, huynh đệ của ta, La Thanh.”
"La…" Hạ Hạ do dự nửa giây, liền nhanh chóng cười nói: "Xin chào La đại ca.”
Kỳ thật nhìn mặt non nớt, hẳn là tuổi không lớn, nhưng chữ "Ca" trong miệng Hạ Hạ gọi không chút do dự!
"Còn có nhân vật và bối cảnh nhân vật cậu ta cũng quen thuộc một chút đi.
Huynh đệ La Thanh của ta, ừm, nói như vậy đi, cha hắn là ông chủ La Đại Xúc, ngươi đã từng nghe qua chưa?
Đợi lát nữa bắt đầu diễn xuất, ngươi đem tin tức này không dấu vết để để lộ ra.”
Mẹ nó!
Hạ Hạ trực tiếp chấn động!
Ông chủ La Đại Xúc!
Đây là một vị đại lão nổi bật không thua gì Lý đường chủ a!
Theo bản năng nhìn thoáng qua La Thanh.
Cô gái nào, ngay cả con trai của ông chủ La cũng chướng mắt?
Đây là điên à?!
Mắt bị mù!!!
Ý tưởng thứ hai là…
Bạn bè chơi bên cạnh Hạo Nam ca, đều là cấp bậc này sao?
Mẹ kiếp trâu bò!!
Từ Y Tuyết và Vương Tiểu Vỹ đang chuẩn bị ăn trưa.
Lẫ nhỏ Nhã Yến.
Thứ này một hai năm nay ở thành Kim Lăng thành tặc thịnh hành.
Không phải là loại lẩu truyền thống vây quanh một nồi.
Lẩu nhỏ, từng người từng cái nồi nhỏ, đặt trên bếp rượu.
Một cái nồi hai mươi đồng, được gọi là nồi hải sản cùng canh gà dưỡng sinh.
Cái gọi là nồi hải sản là bên trong đặt một con tôm dày bằng ngón tay cộng với hai tảo bẹ.
Cái gọi là nồi dưỡng sinh, chính là rắc một thanh nấm không đáng giá, thêm mấy hạt kỷ.
Ngươi có thể nấu một số món ăn đơn giản, thịt cừu, rau như vậy.
Hai người ăn một bữa, nếu không uống rượu, một trăm đồng là cao nhất.
Loại tiêu dùng này, gần đây trong thanh phố trở thành trào lưu được ưa thích nhất của các nam thanh nữ tú.
Đặc biệt thích hợp cho loại người: không thể chi tiêu một số tiền lớn, nhưng muốn chú ý theo đuổi một chút tình cảm nhỏ và hương vị nhỏ của người dân.
Gia cảnh Vương Tiểu Vỹ coi như không tệ.
Cha mẹ làm việc trong một công ty cảng, cha hắn là một người quản lý nhỏ, mức lương không thấp, có rất nhiều thu nhập ngoài.
Nhưng ngay cả như thế, một trăm đồng ăn một bữa cơm, cũng giết chết hắn hơn nửa tháng tiền tiêu vặt.
Vương Tiểu Vỹ cũng là học sinh trường sô 8, thật ra hắn là bạn cùng lớp của Trương Lâm Sinh!
Kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay vừa kết thúc, các trường đại học hắn không thể đậu vào được. Cha hắn đã tìm một mối quan hệ để đưa hắn ta đến một công ty cảng.
Hắn có thể báo cáo sau kỳ nghỉ hè.
Đối với Từ Y Tuyết này, Vương Tiểu Vỹ đã rất muốn.
Cô gái này khiến Vương Tiểu Vỹ mê mẩn, tuy rằng ngẫu nhiên cũng cảm thấy cô nương này có chút quá khó khắn, như thế nào cũng không xuống tay được, bất quá hôm nay, hình như là một cơ hội tốt!
Chuyện vừa rồi ở hồ bơi, hiển nhiên là một trong những người muốn theo đuổi Từ Y Tuyết!
Loại thắng lợi này, cho Vương Tiểu Vỹ lòng tin nhất định.
Hơn nữa ngày thường Từ Y Tuyết như có như không lấy lòng Vương Tiểu Vỹ…