Chương 663
Không Cam Lòng Bình Thường
Giáo sư nhìn bóng lưng Trần Nặc, sắc mặt có chút u ám, mà Bonfrey thì trên mặt vẫn duy trì nụ cười lễ phép.
"Hình như ngươi không thích hắn ta?" Bonfrey nhỏ giọng cười nói.
"Một tên khét tiếng." Giáo sư lắc đầu.
Trần Nặc đi về phía bàn ngồi hôm qua. Trước bàn ăn này, Sato Ryouko đã ngồi đó, chăm chú bôi một miếng bơ lớn lên bánh mì.
Giống như bởi vì làm chuyện này quá mức chuyên tâm, ngay cả lúc Trần Nặc đi tới trước mặt, cô cũng chưa từng ngẩng đầu.
“Tiểu thư Sato, ta có thể ngồi ở chỗ này sao?” Trần Nặc cười chào hỏi bằng tiếng Nhật.
Sato Ryouko ngẩng đầu lên, đôi mắt nhỏ chớp chớp vài cái, sau đó lập tức đứng dậy cúi đầu: "Đương nhiên! Mời ngài, Harvey tiên sinh.”
Trần Nặc ngồi xuống, đầu tiên là gọi một người giúp việc: "Một tách cà phê, thêm đường và sữa.”
"Vâng, tiên sinh." Người giúp việc nhanh chóng mỉm cười lịch sự: "Bữa sáng ngài còn cần gọi thêm mòn gì nữa không?"
"Trứng tráng, thịt xông khói, còn có bánh mì nướng, phải nguyên hạt."
Sau khi người giúp việc lui ra, Sato Ryouko cười tủm tỉm nhìn Trần Nặc: "Tôi còn tưởng rằng người phương Tây như ngài, sẽ thích cà phê đen.”
"Không, ta thích theo đuổi hương vị." Trần Nặc lắc đầu nói: "Theo đuổi vị ngọt là điểm chung của đại đa số con người. Loại cà phê đen, dù sao cũng chỉ là một số ít người mới thích.”
Cà phê rất nhanh được bưng lên, Trần Nặc dùng thìa khuấy hai cái, nhìn Sato Ryouko: "Tối hôm qua nghỉ ngơi được không?”
"Đương nhiên, đồ vật nơi này quả thực quá ngon." Sato Ryouko cười rất hạnh phúc.
Được rồi… Tên này không phải là tới ăn uống hỗn loạn chứ…
"Ngài Harvey, ngài đã bao giờ đến Nhật Bản chưa? Tiếng Nhật của ngài nói rất tốt.”
"Ách… " Trần Nặc suy nghĩ một chút, thuận miệng nói dối, cười nói: "Tôi từng có bạn gái người Nhật.”
"Thì ra là như thế." Sato Ryouko nghiêm túc gật đầu.
Sau đó Trần Nặc vừa ăn sáng, vừa nhìn như rất tùy ý cùng Sato Ryouko tán gẫu.
Rất dễ dàng từ trong miệng Sato Ryouko hỏi ra một ít tình huống của nàng.
Sato Ryouko tự nhận mình năm nay 28 tuổi, một năm trước, cũng là hai mươi bảy năm đầu đời cô, đều chỉ là một nhân viên văn phòng Nhật Bản bình thường.
Xuất thân bình thường, gia đình có hoàn cảnh, tốt nghiệp đại học bình thường, công việc bình thường…
Năm ngoái, năng lực thức tỉnh, trở thành một dị năng giả niệm lực hệ.
Theo chính cô, lúc đầu, cô đã sợ hãi bởi sự thay đổi này.
Sau đó, nỗi sợ hãi và cảm xúc cao thỏm rút đi, đó là niềm vui.
Sự thay đổi cảm xúc này rất phù hợp với bản chất con người.
Sato Ryouko bắt đầu lén lút sử dụng khả năng của mình để đạt được một số lợi ích rất nhỏ cho chính mình.
Ví dụ, sử dụng trí nhớ mạnh mẽ của hệ niệm lực, để cho khả năng làm việc của cô tăng lên rất nhiều, trong ngắn hạn đã được thăng chức.
Ví dụ như, dùng năng lực của mình lén lút giáo huấn hai đồng nghiệp xấu xa thường xuyên khi dễ cô ở công ty, còn có hai tiểu lưu manh gần chỗ ở.
Sau đó, Sato Ryouko đột nhiên phát hiện ra loại ngày này quá nhàm chán —— năng lực mình có được, không nên để cho mình giới hạn ở loại cuộc sống khô khan này.
Với khả năng siêu phàm này, cô nên sống một cuộc sống tốt hơn, có một cuộc sống tuyệt vời hơn - giống như trong một bộ phim siêu anh hùng.
Năm ngoái, Sato Ryouko bởi vì thi triển năng lực mà vô tình quen biết được với một người bạn cũng có năng lực tại Nhật Bản. Sau đó, người bạn đó giới thiệu cô thông qua internet, lên một trang web thường xuyên lui tới của dị năng giả.
Trang web đó cũng không phải là trang web bạch tuộc quái vật, trong thế giới ngầm cũng không có quá nhiều danh tiếng, chỉ có thể nói là một trang web nhỏ không quá nhập lưu mà năng lực giả vào để giao lưu với nhau.
Nhưng trên trang web đó, Sato Ryouko đã mở ra một cánh cửa vào thế giới ngầm.
Hai tháng sau, Sato Ryouko đã lọt vào tầm ngắm của tổ chức bạch tuộc vì hai ủy thác thành công trên trang web nhỏ đó.
Nhân tiện, các tổ chức bạch tuộc sẽ luôn chú ý đến sự năng động của thế giới ngầm và theo dõi các trang web nơi nhiều người có năng lực thế giới ngầm xuất hiện, một khi họ tìm thấy những người xuất sắc và nổi bật, họ sẽ mời chào.
Một chương trình thu thập dữ liệu tương tự như cổng thông tin.
Vậy nên, Sato Ryouko đã nhận được một lời mời từ một trang web bạch tuộc quái vật.
Cô ấy có một đĩa USB.
Cấp độ hăc thiết.
Cô cũng chính thức trở thành một thành viên của trang web bạch tuộc, mặc dù chỉ là một trong những thành viên thấp nhất.
Tuy nhiên, nói về nhiệm vụ chính thức lần này, Chen Nặc tò mò hỏi đối phương một câu hỏi: một nhiệm vụ quan trọng chính thức như vậy, một thành viên cấp thấp nhất là cấp độ Hắc Thiết, làm thế nào để thành công thông qua ứng dụng?
"Ta đã nộp đơn và nhanh chóng bị từ chối." Sato Ryouko có chút đắc ý cười nói: "Nhưng ta không cam lòng, sau đó ta gửi tin nhắn cho tài khoản chính thức đã từ chối ta, gửi cho ta một đoạn video nhỏ, ta ghi lại một đoạn video ta thi triển năng lực, sau đó gửi tới.
Và rồi… Vài ngày sau, ta được thông qua. ”
Được rồi, coi như là một người rất thông minh, hơn nữa cũng không cam lòng bình thường, có dã tâm cùng ý đồ thay đổi vận mệnh của mình.
Trong lòng Trần Nặc thở dài.
Nhưng…
Những tin tức này đều do chính Sato Ryouko nói.
Tính xác thực? Trần Nặc cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng.
Hơn nữa, trong quá trình nói chuyện, hai người đều không đề cập đến chuyện ngày hôm qua, đối với sự kiện ngoài ý muốn ngày hôm qua, cái chết của Sư Tử Luke, tất cả mọi người phảng phất như bỏ qua đề tài này.