Chương 686
Quấy Nhiễu Tinh Thần Lực
"Ta bị đạn pháo nổ đánh thức." Sắc mặt Black có chút xấu hổ: "Bình thường ta căn bản không thể ngủ say như vậy! huống chi thời điểm hôm nay chúng ta đến đó, toàn bộ đội tiền trạm mất tích, chuyện ly kỳ như vậy xảy ra vào buổi chiều, buổi tối ta càng không có khả năng ngủ chết như vậy!
Phải có vấn đề ở đây.”
"Ta cũng là ngủ thiếp đi, bất quá ta tỉnh lại sớm hơn ngươi một chút, ta là trong mộng bừng tỉnh, trước khi đợt pháo kích đầu tiên liền tỉnh lại. Có lẽ bởi vì ta là niệm lực hệ, tinh thần lực so với ngươi nhạy cảm hơn một chút, nhận thấy ngoại giới không ổn, cho nên ta liền sớm tỉnh lại một chút.
Tuy nhiên…"
Trần Nặc nói đến đây, lắc đầu nói: "Chuyện này vẫn rất ly kỳ!Trừ phi là trong địch nhân có một cường giả đỉnh cấp, còn phải là cường giả đỉnh cấp niệm lực hệ, mới có thể vô thanh vô tức dùng tinh thần lực phóng thích ra quấy nhiễu với chúng ta, đồng thời còn có thể làm cho chúng ta không có biện pháp phát hiện.”
"Khi ta tỉnh lại, ta không có cảm giác được trong doanh địa có bất kỳ tinh thần lực nào quấy nhiễu dao động." Black lắc đầu.
Trần Nặc không nói gì.
Nhưng mà, hắn cũng quả thật không có cảm giác được.
Trần Nặc lại quay đầu nhìn về phía Bonfrey: "Ngươi tiếp tục đi, trật tự tiên sinh!
Dựa theo cách nói của ngươi, lúc ấy tinh thần lực của ngươi cũng bị quấy nhiễu, sau đó thì sao? Và rồi chuyện gì đã xảy ra?”
"Lại nói tiếp các ngươi có thể không tin." Bonfrey cười khổ nói: "Sau khi ta đuổi theo, ta tìm thấy giáo sư, hắn nằm đó một mình, không tìm thấy kẻ thù chiến đấu với hắn ta.
Ta thấy tình huống của giáo sư rất không tốt, liền lập tức muốn dẫn cậu ta trở về, sau đó…"
Bonfrey nói đến đây, nhíu nhíu mày.
"Sau đó… Ta bị lạc.”
Mọi người: "…"
Bị lạc.
Đây là chuyện hiếm thấy hơn là niệm lực nằm mơ.
Một người có năng lực tinh thần lực cường đại, cùng loại chuyện này mù đường này, tuyệt đối sẽ không có quan hệ!
Người có năng lực tinh thần lực cường đại, có thể lưu lại tọa độ ấn ký tinh thần lực của mình ở bất kỳ thời khắc nào, hơn nữa trí nhớ cường đại xuất sắc, cũng đủ để cho hắn có thể ghi nhớ tất cả chi tiết cùng dấu vết mình nhìn thấy trên đường đi!
Bị lạc à? Không thể nào xảy ra được!
Nhớ lúc trước, Nữ Hoàng mất trí nhớ, đều có thể dễ dàng tìm trở lại nhà Trần Nặc!
Thực lực của Bonfrey đương nhiên không cường đại như Lộc nữ hoàng.
Thế nhưng, Lộc nữ hoàng lúc trước là mất trí nhớ lại thêm mê man, bị Trần Nặc một đường ôm đi qua.
Mà Bonfrey, lại là tự mình từng bước từng bước tự mình đi ra ngoài!
Làm thế nào mà hắn có thể quên con đường hắn đã đi, và bị lạc trong rừng?
"Ngươi lạc đường bao lâu?"
"Có thể có mười mấy phút, có thể có một giờ, ta không có biện pháp phán đoán chính xác."
“…”
Trần Nặc nhíu mày. điều này thậm chí còn kỳ lạ hơn … người có tinh thần lực cường đại, đối với thời gian trôi qua cũng có thể rất nhạy cảm.
Nói như vậy đi, cho dù là không mang theo đồng hồ hoặc bất kỳ bộ đếm thời gian nào, một người có tinh thần lực cường đại hệ niệm lực, đều có thể dễ dàng nắm giữ được thời gian trôi qua.
Có rất nhiều cách.
Ví dụ, chỉ cần phân ra một chút ý thức, ghi lại nhịp tim của chính mình là được. Hơn nữa trong lúc ghi chép lại nhịp tim, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc bản thân mình làm những việc khác.
Đối với người có năng lực tinh thần lực cường đại mà nói, nhất tâm đa dụng căn bản không phải là kỹ năng kỳ lạ gì.
"Ta quên mất… Như ta vừa nói, ý thức của ta có thể đã bị xáo trộn, suy nghĩ tập trung duy nhất của ta vào thời điểm đó là: Tìm đường!! ”
"Cho nên, ngươi chẳng những quên ghi chép thời gian. Đồng thời, cũng quên bắn pháo tín hiệu?”
"Đúng vậy, lúc đầu ta lạc đường, cũng quên bắn pháo tín hiệu."
Quên mất!
Từ này khiến cho mấy người có năng lực, trong đó có Trần Nặc đều lâm vào trầm mặc.
Đồng dạng, đối với người có năng lực mà nói, đây không thể nghi ngờ, nhất định là tinh thần ý thức bị một loại nào đó quấy nhiễu!
Nếu có thể làm được điều này…
Lông mày trần nặc gắt gao nhíu lại với nhau.
"Ta cõng giáo sư đi trong rừng thật lâu, không biết qua bao lâu, ta bỗng nhiên nghe thấy xa xa có tiếng nổ, còn có ánh lửa, ta phán đoán là doanh địa xảy ra chuyện.
Ánh lửa và vụ nổ giúp ta xác định được tọa độ và hướng trước khi ta có thể chạy trở lại.”
Bonfrey nói đến đây, hai tay trải ra: "Chuyện tiếp theo, mọi người đều biết, ta không cần phải nói gì nữa.”
Sau một lúc im lặng, Varnell là người đầu tiên lên tiếng.
"Ta nguyện ý tin tưởng lời nói của trật tự giả tiên sinh."
Liếc mắt nhìn tất cả mọi người, Varnell thản nhiên nói: "Danh tiếng của Bonfrey tiên sinh đại danh đỉnh đỉnh, hơn nữa còn là một trong những thành viên của tu sĩ hội vĩ đại! Tu sĩ sẽ luôn luôn duy trì một mối quan hệ phi thường tốt với công ty của chúng ta. Ta không nghĩ rằng ngài Bonfrey sẽ thực hiện bất kỳ hành vi độc hại và thù địch nào đối với nhiệm vụ được ủy thác của công ty.
Huống chi… đêm nay, loại quấy nhiễu tinh thần này, cũng không chỉ tác dụng trên người một mình hắn.
Harvey, Black, hai người không phải cũng bị quấy nhiễu như vậy sao?”
Black không nói lời nào, Trần Nặc gật đầu và không nói chuyện.
Mà người duy nhất ở đây từ đầu đến cuối không mở miệng nói chuyện, Sato Ryouko, lại chỉ ngồi ở trong góc, chớp chớp đôi mắt nhỏ, nhìn mọi người.
Bởi vì ngôn ngữ, cô ấy… dường như vẫn chưa hiểu.