Chương 696
Mẫu Thể?
"Harvey, ngươi rốt cuộc đã phát hiện ra cái gì?"
Varnell hỏi.
"Được rồi." Trong lòng Trần Nặc tạm thời buông tha ý đồ lợi dụng chuyện này để tìm ra nội quỷ: "Ta quả thật phát hiện ra một số chuyện thú vị.”
Quái vật biển, Hoàng Kim Điểu , Bonfrey, mèo xám Black, tất cả đều tìm một nơi để ngồi trong lều.
Trần Nặc lấy ra một túi nilon nhỏ kín, đặt ở trước mặt mọi người.
Varnell cầm lên trước, nhíu mày nhìn kỹ.
Trong túi nilon nho nhỏ, niêm phong rất tốt, bên trong túi nhựa to bằng bàn tay, có một khối đồ nhỏ, phiếm trắng, bán trong suốt, phảng phất như là một loại dầu mỡ sau khi khô cạn đọng lại.
Một chút rất nhỏ.
"Đây là tay súng bắn tỉa mà tôi bắt về, còn có thi thể của những người tập kích chúng ta vào ban đêm.
Ta kiểm tra ống tai và lỗ mũi của họ, sau đó cạo ra những thứ như thế này, rất ít.
Dường như là một số loại dầu mỡ, thành phần cụ thể ta chắc chắn không biết, có thể cần phải được thử nghiệm.”
Varnell suy nghĩ một chút, mở niêm phong ra, đem thứ mờ nhạt này tiến đến trước mặt, ngửi ngửi.
"Không có mùi gì." Varnell lắc đầu.
Sau đó đưa đồ cho Bonfrey bên cạnh.
Bonfrey nhìn một chút, lại đưa cho người tiếp theo.
Sau khi tất cả mọi người trong phòng đều được tiếp xúc với thứ đó, không ai có thể xác định được nó là gì.
"Một người, trong ống tai và lỗ mũi, làm sao có thể có loại dầu mỡ này?"
"Trừ phi là… người đàn ông đã từng ngâm mình trong dầu mỡ, sau đó những thứ này còn sót lại ở ống tai và lỗ mũi.”
Những người trong lều bắt đầu thì thầm.
Trần Nặc ngồi đó nhìn vào biểu hiện của mọi người, nhưng không tìm thấy bất cứ điều gì.
“Ngươi còn có phát hiện gì khác không?” Quái vật biển là ngươi cuối cùng lấy được dầu mỡ, hắn niêm phong túi nhựa một lần nữa, đặt trở lại bàn: "Harvey, ngươi nhất định còn có phát hiện khác, đúng không?"
"Ừ. Tất nhiên là có.”
Trần Nặc chậm rãi nói: "Varnell tiên sinh, ta có thể hỏi ngài một vấn đề trước không?”
"Ngươi nói xem."
"Bây giờ có thể xác định chính là, người tấn công chúng ta, là nhóm thăm dò đầu tiên và thứ hai mà công ty các ngươi thuê.
Bất luận là nhóm Sa Hồ đầu tiên cũng được, hoặc là nhóm thứ hai Hắc Phong cũng thế…
Tại sao họ lại chuyển họng súng để tấn công chúng ta?
Bị mua chuộc?
Bị xúi giục?
Những lời giải thích này có hợp lý không?
Điều này rõ ràng là không thể.
Điểm này, tất cả mọi người ở đây đều rất rõ ràng.
Bất luận là Sa Hồ cũng vậy, Hắc Phong cũng thế, đều là tổ chức dong binh quy mô rất lớn.
Nhóm người thứ hai phái tới, cũng chỉ là một bộ phận nhân viên chiến đấu thuộc về những công ty dong binh này.
Mà sau khi những người này mất tích, không riêng gì công ty bạch tuộc quái vật đã từng tìm bọn họ, Sa Hồ cùng Hắc Phong cũng từng phái người tìm kiếm.
"Nói cách khác, hai công ty Sa Hồ và Hắc Phong đều không bị xúi giục.
Nhưng hết lần này tới lần khác người bọn họ phái ra, ở trong khu rừng nhiệt đới này đã bị xúi giục.
Và điều tương tự cũng xảy ra hai lần.
Mọi người có cảm thấy hợp lý không?”
"Nói không thông." Varnell lắc đầu nói: "Ta không nghĩ hai tổ chức lính đánh thuê lớn như Sa Hồ và Hắc Phong đã phản bội chúng ta. Cuộc tập kích tối hôm qua, ta cũng đã báo cáo trở về, công ty đã cùng hai nhà Sa Hồ và Hắc Phong đều liên lạc qua, nhưng hai nhà đều có thể bảo đảm bọn họ cũng không phải người đứng sau màn, cũng tuyệt đối không có khả năng cùng chúng ta đối địch!
Chúng ta rất tự tin về điều này!”
"Như vậy, hơn hai trăm lính đánh thuê có kinh nghiệm phong phú, năng lực chiến đấu xuất sắc, theo lý thuyết cũng là trường kỳ phục vụ tổ chức lính đánh thuê, vì sao vừa tiến vào trong rừng rậm, liền thống nhất biến mất đây?"
"Bị người khống chế?" Bonfrey cười nói.
"Bonfrey, ngươi là hệ niệm lực, đối với một cường giả niệm lực hệ mà nói, muốn khống chế hai trăm người làm khôi lỗi, cần cao thủ cấp bậc nào?"
"Phải xem đến trình độ nào." Bonfrey suy nghĩ một chút, rất nghiêm túc giải thích: "Nếu chỉ làm cho hai trăm người bình thường ngất xỉu, không tính là rất khó, một cơn bão tinh thần có thể làm cho hai trăm người mất đi ý thức.
Nếu như là khôi lỗi mà nói…
Nó phụ thuộc vào mức độ nào.
Nếu như khống chế một người, để cho hắn làm ra động tác đơn giản, ví dụ như chậm rãi đi lại, vận động cơ giới đơn giản nhất, đều có thể làm được…
Nhưng những động tác phức tạp, chẳng hạn như nhảy lên nhảy xuống, hoặc thực hiện các động tác chiến thuật chính xác và phức tạp, bắn súng, né tránh, tất cả các hành vi trên chiến trường …
Đó là việc khó khăn rất lớn.
Đồng thời khống chế hai trăm chiến sĩ vũ trang hạng nặng, để cho bọn họ biến thành khôi lỗi của mình, chính xác đến mức mỗi người ở trên chiến trường, đều có thể ứng phó với tình huống khác nhau, làm ra động tác chiến thuật chính xác, đi tác chiến…
Đừng nói ta, cho dù là thủ lĩnh của chúng ta, Vu Sư đại nhân, cũng tuyệt đối không làm được điểm này!”
Trần Nặc gật đầu.
Lúc trước thời điểm hắn ở tây bắc, có thể dùng năng lực khống chế Quách thị lão tổ tông, để cho hắn chính xác làm ra các loại động tác.
Nhưng đó chỉ là một người mà thôi.
Nếu như đến hai trăm người, Trần Nặc tuyệt đối không làm được!
Thật Sự để cho Trần Nặc khống chế hai trăm người, bắt hắn dùng tinh thần lực khống chế, hắn cũng miễn cưỡng có thể làm được, để cho hai trăm người này biến thành cương thi chậm chạp, chậm rì rì đi lại, làm động tác đơn giản nhất.
Về phần, để cho hai trăm người này, ở trên chiến trường trong nháy mắt vạn biến, mạo hiểm mưa bom bão đạn đi chiến đấu đi đánh giặc? một điều phức tạp như vậy.
Trần Nặc làm không được!
Người không có năng lực có thể làm được điểm này —— ít nhất người có năng lực hiện tại làm không được, cho dù là Chưởng Khống Giả cũng không làm được!
Trừ khi…
Mẫu thể?