Chương 747
Dùng Hạt Giống Xui Xẻo
Người có năng lực bên này đều tụ tập cùng một chỗ, Varnell nắm lấy mèo xám đi tới phía sau ba đại lão, ngay cả Bonfrey, sau khi bị Nữ hoàng đánh bay, cũng lẳng lặng bò trở về, chỉ là tên này lại ôm lấy quái vật biển đang hôn mê trên mặt đất, sau đó còn chào hỏi Selena đã sợ tới mức sắc mặt tái nhợt không biết nói gì.
“Bằng không, đi ra ngoài trước!” Trần Nặc nhíu mày nói: "Nơi này quá nhỏ, đánh nhau không có lợi cho việc di chuyển.”
Lộc Tế Tế lắc đầu: "Lúc ta vừa vào mạnh mẽ trùng kích vách tường, đã làm sụp đổ thông đạo. muốn đánh ra một con đường khác đi ra ngoài, chỉ sợ không phải nhất thời có thể làm được.”
Trần Nặc nhíu mày, nói: "Như vậy, hiện tại các ngươi rốt cuộc còn có biện pháp gì? Varnell! Tổ chức của ngươi có cách nào để giết mẫu thể? Bây giờ nếu không nói nữa, tất cả sẽ quá muộn!”
Varnell thở dài: "Lúc trước cũng không phải ta vẫn luôn giấu, mà là loại vật như đòn sát thủ này, làm sao có thể ở trong tay ta… Gomez đại nhân, có thể lấy ra.”
Thái Dương Chi Tử cười khổ một tiếng, nhìn mấy người, sau đó trầm ngâm một chút, vươn tay ra.
Lòng bàn tay của hắn trống rỗng, Varnell không nhìn thấy gì, ngược lại là Bonfrey đứng ở phía sau, dù sao cũng là thành viên tu sĩ hội của Vu Sư, chủ tu chính là tinh thần lực, ánh mắt nhìn chằm chằm lòng bàn tay của Thái Dương Chi Tử, lại nhịn không được "di" một tiếng.
"Ngươi thấy gì?" Selena bên cạnh hỏi.
"Ngươi là người bình thường, nhìn không thấy." Bonfrey lắc đầu, nhưng trong mắt lại lộ ra một tia cổ quái.
Trần Nặc và Lộc Tế Tế đồng thời nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay Thái Dương Chi Tử, biểu tình của hai người cũng có khác nhau, Lộc Tế Tế là ngạc nhiên, lộ ra một tia cổ quái.
Mà Trần Nặc vẫn nhíu chặt mày.
Bởi vì, ở trong lòng bàn tay của Thái Dương Chi Tử, rõ ràng là bị từng tầng kiệu tinh thần lực bao lấy…
"Hạt giống xui xẻo"!
Một hạt giống vận rủi này, cùng Trần Nặc lúc trước lấy được, lại bất đồng.
Quanh quẩn trên hạt giống xui xẻo này, phảng phất còn có tinh thần lực kỳ quái khác tồn tại, mắt thường nhìn qua cái gì không nhìn thấy, nhưng Trần Nặc dùng ý thức đi tìm kiếm, lại lập tức cảm ứng được hạt giống này, phảng phất là bị rất nhiều tinh thần lực đủ màu sắc bao vây trong đó.
Những thứ xen lẫn trong đó, tuy rằng Trần Nặc trong chốc lát không phân biệt được rốt cuộc là cái gì, nhưng có thể rõ ràng cảm giác được, một cỗ cảm xúc năng lượng tiêu cực cường đại!
Giống như ban đêm nghe thấy tiếng kêu rên thê thảm, làm cho người ta chợt nghe thấy, trong lòng bừng tỉnh!
Trần Nặc nhíu mày: "Đây là…"
Lộc Tế Tế lại cười lạnh một tiếng: "Gomez đại nhân, thứ này, giống như trước đây ngài đã từng nhắc tới với ta chứ?”
"Không sai." Thái Dương Chi Tử thấp giọng nói: "Hai năm trước ta bởi vì chuyện khác mà đi qua Hoa Hạ một chuyến, lúc đi ngang qua thành Kim Lăng, phát hiện một người có năng lực kỳ lạ, là một tiểu cô nương tuổi không lớn, trong không gian ý thức của nàng đã thai nghén loại vật kỳ quái này.
Ta điều tra, phát hiện loại vật này phi thường cổ quái, sẽ mang đến cho người thường đủ loại năng lượng cảm xúc tiêu cực, làm cho người ta vận rủi quấn thân.
Nhất là đối với người có năng lực tinh thần lực mà nói, quả thực chính là độc dược trí mạng!
Ta liền lặng lẽ làm cho đứa nhỏ kia ngất xỉu, từ trong không gian ý thức của cô ấy trộm một quả trở về cẩn thận nghiên cứu.
Và rồi…
Ta đã kiểm tra các tài liệu còn lại trong tổ chức của chúng ta, để xác định, thứ này cũng là một kho báu được ghi lại trong tổ chức của chúng ta hàng trăm năm trước đây!
Mấy trăm năm trước, một lần hành động tương tự như hôm nay, mấy vị năng lực giả tiền bối trong tổ chức chúng ta, chính là dùng loại vật này, đánh chết một mẫu thể!
Thứ này, đối với mẫu thể mà nói, là vũ khí trí mạng. Nhưng hết lần này tới lần khác thứ này cực kỳ hiếm thấy cũng rất khó có được, mấy trăm năm qua, tổ chức của chúng ta đều hao tổn tâm cơ trên thế giới này tìm kiếm, chỉ là cho tới nay không có thu hoạch gì.
Lần đó lại tìm được người có năng lực có được thứ này ở Hoa Hạ, ta tự nhiên rất kinh hỉ.”
Lộc Tế Tế lạnh lùng nói: "Nhưng tại sao ngươi lại chạy đến nói cho ta biết chuyện này? Sau đó còn mê hoặc ta đi Hoa Hạ, thu cô gái kia làm đệ tử?”
Sắc mặt Thái Dương Chi Tử có chút bất đắc dĩ, thấp giọng nói: "Lộc… ta xin lỗi, tuy thứ này có thể là vì tận dụng lợi thế của ngươi.
Nhưng ta không còn lựa chọn nào khác! Năng lực của cô gái kia còn rất nhỏ yếu, ý thức của cô ta chế tạo ra loại hạt giống này, uy lực còn xa mới đủ!
Cần phải có một vị người có năng lực cường đại làm đạo sư của nàng, để cho thực lực của nàng được tiến bộ, không gian ý thức được phát triển đầy đủ, mới có thể thai nghén ra hạt giống uy lực cường đại hơn!
Người có năng lực bình thường không thể trở thành lão sư của cô ấy… Chỉ sợ ở bên cạnh nàng, dạy không được bao lâu sẽ bị loại năng lực mang đến vận rủi này của nàng khắc chế chết.
Chỉ có chưởng khống giả mới có thể tạm thời miễn dịch với năng lực xui xẻo này.
Lộc… trong tổ chức của chúng ta, đến thời điểm này, thực lực đã không còn mạnh mẽ như mấy trăm năm trước.
Chưởng khống giả đương đại, cũng chỉ có một mình ta mà thôi.
Nhưng năng lực của ta cũng không phải am hiểu tinh thần lực nhất, hơn nữa ta cần chạy ngược chạy xuôi làm rất nhiều chuyện khác, căn bản không có khả năng đem cô gái kia bồi dưỡng bên người, cho nên, ta nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có ngươi…"
Trần Nặc nghe đến đó, nhịn không được trợn trắng mắt.
Nói dễ nghe!
Không phải là cảm thấy Nữ Hoàng nhà ta ngốc dễ lừa sao!
Bất quá trong lòng lại là kinh ngạc!
Cô gái đã sinh ra những hạt giống xui xẻo… tên gọi là gì?
Hà Dung thì phải?
Uh… tiểu hại người kia, đã bị chính mình phế bỏ a.