Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 82 - Chương 82 Mạng Lớn

Chương 82

Mạng Lớn


Trần Nặc đứng trên ban công.


Từ cửa sổ thủy tinh có thể trông thấy trong phòng của khách sạn xa hoa, Anderson đang ngồi trước máy vi tính.


Bên trong căn phòng có cái gương, phía trên dán mười mấy tờ giấy, tạo thành một cái sơ đồ cây.


Đỉnh chóp là tên của Diêu Úy Sơn.


Mà mấy nhánh phía dưới, trên tờ giấy, theo thứ tự là tên một số người có quan hệ xã giao với Diêu Úy Sơn khi còn sống.


Trong đó, tên hai vợ chồng lão Tôn cùng Dương Hiểu Nghệ cũng nằm trên đó.


Anderson sử dụng máy tính một lác, rồi đứng dậy đi đến bên cạnh sơ đồ cây, trong tay cầm bút đánh dấu, do dự một chút, đem tên lão Tôn cùng Dương Hiểu Nghệ trên tờ giấy gạch chéo.


— đã có bốn năm cái tờ giấy, đều đã bị gạch chéo.


"Chẳng lẽ, thật sự là ngoài ý muốn sao…"


Anderson nói một mình.


Hắn thở dài, lúc xoay người, ánh mắt đảo qua ban công và cửa sổ.


Trên ban công, trống rỗng, không có một ai.


Sau mười mấy phút, tại một đầu ngỏ nằm ở phía nam khách sạn, trong một quán mì, trên mặt Trần Nặc mang theo một tia nụ cười cổ quái ngồi xuống.


"Một bát mì thịt kho tàu. Thêm thịt, thêm trứng chần nước sôi."


Sau khi gọi món xong, Trần Nặc thuận tay từ trong bát nhỏ trên bàn lấy ra mấy tép tỏi, lột vỏ.


Động tác nhẹ nhàng và tỉ mỉ.


Chỉ là khóe miệng của thiếu niên có chút cong lên, kéo ra một tia ý cười cổ quái.


Ân, quả thật có chút cổ quái.


Trong lòng Trần Nặc thở dài.


Abyss.


Đây là một danh từ, đồng thời cũng là một tổ chức của thế giới ngầm.


Quy mô không tính là lớn, nhưng cũng coi như rất có chút lịch sử cùng danh tiếng — đương nhiên, loại danh tiếng này, đối với người bình thường mà nói là không tồn tại.


Dựa theo kiếp trước, tổ chức ‘Abyss’ này, tính ra cũng là nửa cái đồng nghiệp với mình.


Tập hợp một ít yêu ma quỷ quái, làm rất nhiều nhiệm vụ không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Ân, cũng có mấy tên kỳ nhân dị sĩ có thực lực không tệ.


Nói tóm lại… Không tính là cọng rơm cứng gì.


Nhưng xem ra như vậy, tự mình trong lúc vô tình trêu chọc một ít nhân quả.


Hiện tại có thể thấy, tên Diêu Úy Sơn kia… Thân phận cũng không đơn thuần.


Cũng không phải là một người đơn thuần sau khi ra nước ngoài lăn lộn rồi kiếm được thành tựu, sau đó áo gấm về quê trang bức.


Mà là…


Ân, là, thành viên của tổ chức ‘Abyss’, có một vai gọi là: Nuggets.


Chuyên môn phụ trách việc hành tẩu trong xã hội bình thường, là tổ chức kiếm tiền. Sắp xếp một chút mạng lưới quan hệ xã hội và tài nguyên kinh doanh.


Cùng loại với bao tay trắng.


Không có biện pháp a, nhân viên dị năng, cũng phải ăn cơm nha.


Về phần tại sao Trần Nặc lại nhận ra là tổ chức ‘Abyss’.


Rất đơn giản, hắn đã thấy được Anderson, hắn nhận ra.


Về phần hắn tại sao lại nhận ra Anderson.


Càng đơn giản.


Bởi vì theo dòng thời gian, ba năm sau, vào khoảng năm 2004.


Bao gồm cả Anderson, thành viên trung tâm của tổ chức ‘Abyss’ này, sẽ tại một trận va chạm đối kháng, toàn quân bị diệt. Đại bản doanh của ‘Abyss’ bị một mồi lửa đốt thành đất bằng.


Tổ chức nổi tiếng này, đã tồn tại trong thế giới ngầm hơn 50 năm, cứ như vậy trở thành lịch sử.


Mà người làm ra chuyện này, cũng từ đó đánh dấu danh tiếng của mình trong thế giới ngầm.


Diêm La.


Bưng bát mì lên.


Sợi mì nhìn ngon. Mấy miếng thịt bò kho có chút cháy xém, nhưng hương vị cực kỳ tốt.


Lấy hai tép tỏi đã lột vỏ bỏ vào trong bát mù, Trần Nặc cầm đũa ăn vài miếng.


Ân… Làm thế nào để… Chôn hắn?




… Ai, không ổn!


Trần Nặc lắc đầu.


Đem tên gia hỏa đến điều tra nguyên nhân cái chết của Diêu Úy Sơn chôn, không khó.


Trần Nặc nhớ kỹ người này, miễn cưỡng tính là cao thủ, nhưng cũng chỉ bình thường, mà bên trong tổ chức ‘Abyss’ này, nhân vật lợi hại không có mấy cái, lợi hại nhất đương nhiên là thủ lĩnh của bọn hắn. Ân, ngoại hiệu hình như là "Thuyền trưởng" .


Ân, là cái nhân vật, thời điểm bị mình làm chết, trên cổ quấn quanh vài vòng dây điện, treo ở mái nhà, trước khi chết hừ đều không hừ một tiếng.


Là một tên hán tử.


Bất quá Trần Nặc cũng không vì vậy mà sinh ra cảm giác khâm phục gì.


Đời trước, lúc bản thân mới trà trộn vào thế giới ngầm, nhận một cái nhiệm vụ ủy thác, nội dung nhiệm vụ cùng với tổ chức【Abyss】có chút hợp tác.


Sau đó , nhiệm vụ hoàn thành, tổ chức【Abyss】lại khẩu trừ thành quả nhiệm vụ, không muốn trả công cho mình.


Người ta là tổ chức đã thành danh, đại khái nhìn thấy mình là người mới không có danh tiếng gì… Muốn đạp liền đạp.


Thế là, bị người mới Trần · Diêm La · Nặc giết đến tận cửa đi, trực tiếp đẩy nổ tháp thủy tinh.


Muốn chơi loại ma cũ bắt nạt ma mới với mình.


Phi, hèn hạ!


Lôi ca trong cửa hàng ở phố Đường Tử hắt hơi một cái.


Tiêu lão bản đang uống dừa tại bãi biển hắt hơi một cái.


Chìm ở đáy biển… Được rồi, hắn không thể hắt xì.


Chôn là có thể chôn, nhưng không cần thiết.


Một cái tổ chức ‘Abyss’, Trần Nặc không để vào trong mắt. Nhưng vấn đề là, cả nhà lão Tôn gánh không được.


Chôn tên điều tra viên này, vậy cũng đồng nghĩa với việc tỏ rõ ý đồ nói cho Abyss: Tới đi! Diêu Úy Sơn chết có vấn đề!


Vậy kế tiếp một nhà lão Tôn sẽ gặp phải càng nhiều phiền phức.


Trừ phi mình có thể lại đem cái tổ chức ‘Abyss’ này một bàn tay tiêu diệt đi.


Nhưng Trần Nặc không muốn làm như vậy.


Không cần thiết phải như thế.


Kỳ thật, có một tầng ý nghĩ sâu hơn, chôn ở trong lòng Trần Diêm La.


Chính là…


Đời này, hắn muốn thay đổi cuộc sống.


Một lần nữa bước vào thế giới ngầm, Diêm La đại nhân vương giả trở về chỉnh đốn non sông, sau đó lăn lộn trong mưa bom bão đạn huyết nhục văng tung tóe sống đến hết đời…


Trần Nặc đã chán rồi.


Làm một con cá ướp muối, rất tốt.


Ai cũng đừng đến chọc đến ta là được.


Đời này,về lâu dài làm cách nào để sống. Vấn đề này, cho tới bây giờ Trần Nặc còn chưa suy nghĩ minh bạch.


Nhưng trong thời gian ngắn này, hắn chỉ muốn một sinh hoạt cực kỳ cá ướp muối như thế.


Ân, một bên bù đặp lại những tiếc nuối của kiếp trước. Một bên thận trọng duy trì một cuộc sống của người bình thường.


Hắn thật sự là có chút mê luyến loại bình đạm khói lửa này.


Nhìn xem trước mắt, Trần Nặc đối với cuộc sống của mình quy hoạch như vậy.


Nghĩ đi nghĩ lại, ăn ăn, húp miếng nước cuối cùng còn trong bát, buông bát đũa xuống, từ hộp khăn giấy trên bàn rút ra mấy tờ lau miệng, Trần Nặc đi ra khỏi tiệm mì.


Nhìn thoáng qua khách sạn Holiday cách đó không xa.


Hiện tại xem ra, tên điều tra viên này cũng không điều tra ra cái gì.


Những cái tên trong nhà lão Tôn, đã bị hắn gạch chéo.


Vậy liền…


Coi như ngươi mạng lớn.


Chương 82

Bình Luận (0)
Comment