Chương 840
Đặc Quyền
Lúc tan học, Tôn Khả Khả vừa cùng nữ sinh ban thể dục thu dọn bóng chuyền xong còn đi phòng nghiên cứu của tổ thể thao, mới trở lại ban 6, liền nhìn thấy một đám nữ sinh vây quanh đó ríu hét cái gì đó.
Tôn Khả Khả đi qua, mọi người nhất thời liền an tĩnh lại, sau đó Tôn Khả Khả cũng cảm giác được đủ loại ánh mắt kỳ quái nhìn về phía mình.
Tôn giáo hoa nhíu nhíu mày, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra trở lại chỗ ngồi, thu thập sách vở một chút.
"Khả Khả…"
"Ừm."
"Ngươi…" Đỗ Hiểu Yến ngồi bên cạnh Tôn Khả Khả, thấp giọng nói: "Trần Nặc thật sự không trở về.”
"Ha?" Tôn Khả Khả sửng sốt một chút.
Đỗ Hiểu Yến hồ nghi nhìn Tôn Khả Khả, nhìn vẻ mặt của cô không giống giả vờ, nhíu mày nói: "Nghe nói. Hắn chuyển đến bộ phận quốc tế. ”
"Ai?"
"Còn có thể có ai a, vị nhà các ngươi a, Trần Nặc a."
Tôn Khả Khả lại trầm mặc.
Trần Nặc, chuyển sang bộ phận quốc tế?
Ừm…
Tôn Khả Khả sửng sốt, nhất thời liền hiểu rõ.
Hẳn là… Nivel giúp hắn đi qua đi.
Trong lòng có chút khó chịu, cố nén hít sâu một hơi, Tôn Khả Khả ngẩng mặt lên nhìn Đỗ Hiểu Yến một cái, thản nhiên nói: "Không liên quan đến ta.”
Đỗ Hiểu Yến: "…"
Xem ra tin đồn là thật, hai người thật sự cãi nhau?
Lớp học dự bị của bộ quốc tế.
Trần Nặc thu dọn đồ đạc xong, chậm rãi xoay xe lăn đến trước lớp học.
Học sinh trong lớp không ai dám lộn xộn, tất cả đều ngồi trên ghế thành thật.
Giáo viên đã rời đi, tất cả mọi người nhìn vào học sinh mới của lớp.
"Nói một chuyện." Trần Nặc cười, cầm lấy một cây "từ điển Anh-Trung" đặt trên bục giảng.
"Hai ngày nay ta đến trường, tin rằng mọi người đã hiểu rõ về ta." Trần Nặc cười tủm tỉm nói: "Con người ta kỳ thật là nói đạo lý nhất, hơn nữa… Hôm nay bầu lớp trưởng, mọi người nếu đều bầu ta…"
Mọi người trong lòng oán thầm.
"Như vậy, thân là lớp trưởng, ta sẽ dẫn dắt mọi người học tập chăm chỉ." Trần Nặc vỗ vỗ "từ điển Anh-Trung " trong tay: "Chu Khải.”
"Ha?" Chu Khải không vui, ở chỗ ngồi sờ sợ trả lời một câu: "Trần lão đại, ngươi buông tha cho ta được không? Ta hai ngày nay cũng không dám đặt chân một bước bào bộ phận thường a.”
"Nghe nói lúc ngươi nhập học, ngươi đứng cuối cùng trong kỳ thi tiếng Anh." Trần Nặc cười nói: "Cái này cũng không được, tương lai các ngươi đều là người muốn đi du học, tiếng Anh quá kém cũng không tốt.”
“… Cha mẹ ta cũng không quan tâm việc của ta.” Chu Lhải thấp giọng nói thầm một câu.
"Từ hôm nay trở đi." Trần Nặc nói xong, ném từ điển Anh-Trung cho Chu Khải.
Chu Khải cuống quít bắt lấy: "Ngươi có ý gì?”
"Tối nay trở về, mọi người, đem trang 1 đến trang 10 học cho ta."
Ầm ầm!
Cả lớp đã nổ tung!
Tại sao!!
Lão tử là cặn bã a!! Đến bộ phận quốc tế của trường Số 8 chính là lăn lộn a!!
Dể chúng ta đọc thuộc lòng?!
Lúc này, Trần Nặc còn bổ sung một câu: "Mọi người học mười trang… Chu Khải, ngươi học 20 trang.”
Tâm lý của Chu Khải sụp đổ!!
"Dựa, dựa vào cái gì a! Trần Nặc, người đừng có quá đáng! Ngươi làm lão đại, chúng ta đều nhận! Nhưng ngươi cho rằng ngươi là giáo viên sao! Sắp xếp bài tập về nhà?”
Trần Nặc căn bản không giảng đạo lý với hắn, thản nhiên nói: "Ngày mai ta sẽ kiểm tra.”
"Ta không học thì sao?" Chu Khải cắn răng nói.
"Ngươi sẽ bị đánh."
Rất đau, rất đau nha.
Tất cả những người học thuộc, đều sẽ được một slot đánh ngươi.”
Chu Khải: "…"
Trong lòng rối rắm một chút, Chu Khải nhỏ giọng hỏi: "Vậy nếu như đều không học được thì sao?”
Trần Nặc cười cười, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người: "Có người cảm thấy, mười trang rất khó học, bản thân không học được sao? Bây giờ các ngươi có thể nói ra.”
Không ai dám nói chuyện.
Trần Nặc đến lớp này ba ngày.
Ngày đầu tiên giết mọi người trở tay không kịp, ba ngày sau đó, không phải không có ai phản kháng qua.
Một số chàng trai cố gắng chống lại Trần Nặc.
Kết quả là, sáu chàng trai tự nhận mình rất giỏi đánh nhau đều bị nhét vào nhà vệ sinh.
Trong đó cũng có Chu Khải.
Cũng không phải không ai nghĩ tới biện pháp khác, tìm người trong xã hội, sau giờ học ở ngoài trường chặn đường Trần Nặc.
Cũng quả thật tìm được người.
Kết quả sáng hôm sau, bảy tám tên côn đồ trong xã hội, mặt mũi bầm dập ngồi xổm ở cổng trường của bộ quốc tế Số 8, dọc theo chân tường ngồi xổm một hàng, hai tay ôm đầu hướng về phía tường vây.
Mọi người đều treo một tấm biển: Ta không còn dám quấy rối học sinh gần trường.
—— Mình nếu không có biện pháp với Trần Nặc, những nhị thế tổ này tự nhiên liền nghĩ đến tìm gia trưởng.
Vốn sao, tư duy quán tính của bọn họ luôn luôn là như thế, chính mình ở bên ngoài gây rắc rối, cuối cùng không có biện pháp, đều là tìm người nhà đến lau mông.
Liền có người về nhà cùng cha mẹ mình kể khổ, nói trong trường có một tên lưu manh bắt nạt người khác gì đó…
Hiểu con không ai bằng cha mẹ, đại bộ phận cha mẹ kỳ thật đều biết rõ con mình là đức tính gì.
Nhưng nghe được đứa nhỏ ở trường bị người ta khi dễ, cũng vẫn có chút kinh ngạc…
Trước kia không phải đều là con nhà ta ở trường bắt nạt người khác sao?
Lần này bị người ta bắt nạt?
Cũng có loại phụ huynh tương đối ngang ngược, liền gọi điện thoại cho giáo viên, sau đó tìm địa chỉ liên lạc của bộ phận quốc tế của trường để khiếu nại…
Đều là gia đình có điều kiện không tồi, lúc trước khi người phụ trách bộ phận quốc tế liên lạc, đều là thái độ khách khí —— vừa ăn cơm mềm, không mất mặt.
Nhưng qua lần khiếu nại này, người liên hệ trước đó mỗi lần liên lạc đều khách khí thái độ, lại trực tiếp cứng rắn đáp lại.
"Khó chịu thì ngươi có thể để cho con nhà ngươi bỏ học, tùy thời hoan nghênh đến trường xử lý."
“……”
Có loại phụ huynh tính tình nóng nảy này, cảm thấy mình lăn lộn không tồi, tại chỗ liền nổ tung, thật đúng là có người tức giận chạy đến trường lý luận.
Kết quả là…
"Biết nhà ngươi là người mở xưởng, biết ngươi có tiền, biết ngươi quen biết lãnh đạo sở Giáo dục và Đào tạo…
Đừng quên, ngươi làm thủ tục nhập cư cho con nhà ngươi, xuất trình bất kỳ tài sản chứng minh thứ gì, tất cả đều là do chúng ta làm ah, chúng ta tất nhiên hiểu tình hình của ngươi ah.
Nhưng ta vẫn khuyên ngươi một câu, đừng trêu chọc người kia, ngươi không thể trêu chọc được.”
Phụ huynh tại chỗ liền có chút bối rối.
Cuối cùng người phụ trách bộ phận quốc tế thở dài, thấp giọng nói một câu: "Nền tảng của học sinh kia, ta cũng không rõ ràng lắm, ta biết, ngày báo cáo, là hội đồng trường và tổng giám đốc tập đoàn giáo dục đích thân gọi điện thoại cho chúng ta cẩn thận tiếp đãi.
Ngày báo cáo, là trợ lý thứ nhất của hội đồng trường đích thân đi cùng đưa tới… Cảnh tượng lúc đó… Hại, ta nói với ngươi như vậy đi, giống như là hầu hạ cha ruột của mình vậy!
Người anh em hiểu chuyện này chứ?
Ngay sau hôm học sinh kia báo danh, chúng ta nhận được một khoản quyên góp không hoàn lại.
Một triệu.
Đô la Mỹ!”
Nói đến đây, người phụ trách cười khổ nói: "Nếu ngươi thật sự không hài lòng… Nếu không ngươi cũng tặng một triệu đô la Mỹ cho trường học, chúng ta cam kết cung cấp cho con nhà các ngươi đặc quyền cũng giống như vậy!”