Chương 950
Cẩn Thận Vẫn Hơn
Chờ sau khi đưa Trần Nặc ra khỏi cửa, Lưu công nhân nhớ tới túi nilon siêu thị Trần Nặc mang theo, cầm lấy mở ra nhìn thoáng qua.
Mở túi nhựa lộ ra thứ ở bên trong.
Cũng không phải là cái gì quý giá, hai gói thuốc, loại Kim Lăng vàng được đóng gói, một bao hai trăm đồng.
Tổng cộng tất cả cũng chỉ có giá trị khoảng mấy trăm đồng.
Hai anh em sửng sốt một chút.
Lưu công nhân cười hắc hắc vài tiếng, ngữ khí cũng có chút cảm khái.
"Ngươi nói một hài tử mười tám tuổi, quả thực thành tinh."
Trần Nặc đêm nay làm việc, tổng kết mà nói, chỉ có hai chữ: Hiểu chuyện!
Tới cửa cầu người làm việc, không phải quan hệ đặc biệt thiên thiết, thời gian đi liền có chú ý.
Hắn sẽ không bao giờ đi lúc 5 hay 6 giờ… Đó là bữa tối!
Ngươi tới cửa cầu người làm việc, nhưng kỳ thức chính cọ cơm của nhà người khác.
Quấy rầy người ta ăn cơm không nói.
Ngươi đi tới, người ta mời ngươi ăn tối hay không?
Lại nói tiếp là tới cửa cầu làm việc, không biết còn tưởng rằng ngươi đi cọ cơm.
Thời gian Trần Nặc tới cửa, khoảng sau bảy giờ rưỡi.
Đó là thời gian thích hợp.
Người bình thường, lúc này là vừa mới ăn cơm tối xong, nhưng còn chưa phải lúc chuẩn bị rửa mặt lên giường.
Một việc hiểu biết khác, đó là lễ vật!
Không có giá trị gì, hai bao thuốc lá.
Chưa nói đến thu mua, chỉ xem như là phạm trù nhân tình bình thường qua lại.
Mặc kệ là bất kỳ một người nào trong hai anh em họ Lưu, ai lại thật sự thiếu hai bao thuốc?
Tới cửa nhờ người làm chút chuyện, ngươi mang hoặc không mang theo lễ vật…
Kỳ thực, bình thường mà thứ ngươi đem tới chưa hẳn được tính là lễ vật.
Chủ nhà để ý cũng không phải là đồ vật mà ngươi mang đến.
Thứ mà họ để ý đến là gì sao?
Chính là bản thân ngươi, có hiểu chuyện hay không, có biết cái gì là lễ thượng vãng lai hay không.
Ngươi cầu ta làm việc, ta giúp ngươi là vì tình cảm, chứ không phải vì trách nhiệm.
Giữa việc giúp và không giúp, chỉ cần xem ngươi có hiểu nhân tình hay không, có đáng để ta giúp đỡ hay không!
Chứ không phải vì thiếu hai bao thuốc.
Thêm hai bao thuốc của ngươi ta cũng không thể phát tài, thiếu hai bao thuốc của ngươi ta cũng không đói chết.
Nhưng ngươi đến nhà để nhờ đỡ ta làm việc, trước tiên nên thể hiện thái độ tôn trọng ta.
Lúc này, một chút lễ vật không quý giá, chính là biểu hiện tôn trọng nhân tình thế thái.
Không ai muốn giúp một người không hiểu chuyện.
Anh em nhà họ Lưukhông nghĩ tới, ngày hôm sau sự tình lại có kết quả nhanh như vậy!
Sáng hôm sau, Lưu công nhân đến trường, không đợi mông ngồi vững, đã nhận được một cuộc gọi của phó tổng giám đốc của tập đoàn giáo dục.
Phó tổng này luôn chịu trách nhiệm trực tiếp phụ trách hoạt động của trường Số 8.
Nói chuyện qua điện thoại rất khách khí, hỏi qua công việc gần đây của Lưu công nhân, chọn một ít biểu dương thoạt nhìn làm tương đối đẹp, sau đó liền rất rõ ràng nói cho Lưu công nhân, chính thức bổ nhiệm sẽ công bố tại cuộc họp quản lý nhà trường tuần sau:
Lưu công nhân ngồi vị trí mới, giám đốc phòng giáo dục trung học số 8.
Lưu ý, không phải phó.
Là chính!
Cựu giám đốc cũ, là một trong những lãnh đạo của trường trung học Số 8 sắp nghỉ hưu, đã làm việc trong trường trung học cơ sở Sô tám trong hơn mười năm.
Tập đoàn giáo dục yêu cầu hắn ta nghỉ hưu sớm, sau đó lại trả lương cao để mời trở lại, yêu cầu hắnta đến một cơ sở đào tạo khác thuộc tập đoàn giáo dục để làm cố vấn.
Thoạt nhìn, quả thực chính là chuyên môn vì Lưu công nhân, đem vị trí chủ nhiệm này bỏ trống!
Phó tổng giám đốc đã ám chỉ Lưu công nhân.
Quyết định này, là sáng sớm hôm nay, chủ tịch tập đoàn giáo dục, tự mình phân phó xuống!
Thật ra sau một thời gian dài, Lưu công nhân mới biết được, việc bổ nhiệm của mình là sau khi Trần Nặc đến thăm nhà mình, đêm đó, vị cổ đông nước ngoài của tập đoàn giáo dục kia gọi điện thoại cho chủ tịch tập đoàn giáo dục, trong thời gian rất ngắn đã làm ra an bài nhân sự này.
Cổ đông nước ngoài Nivel nhúng tay vào nhân sự của một trưởng phòng giáo vụ trường trung học Số 8, quá đáng sao?
Nivel rót vào ba triệu bảng anh, năm 2001, tương đương với hơn 30 triệu nhân dân tệ.
Với số tiền đó, trong năm 2001, bơm tiền cho cho chim cánh cụt(Tencent) cũng đủ trở thành một cổ đông lớn.
Huống chi, ngoại trừ tiền ra, lợi ích mà việc rót vốn này mang lại cho tập đoàn giáo dục quả thực là rất lớn!
Thứ nhất, đầu tư nước ngoài vào ngành giáo dục, làm cho tập đoàn giáo dục này ngay lập tức trở thành một doanh nghiệp mô hình tái cơ cấu quan trọng được các bộ phận liên quan quan tâm.
Cộng với danh nghĩa liên doanh, ngay lập tức có thể nhận được rất nhiều chính sách ưu đãi của chính phủ.
Hơn nữa từ trên xuống dưới, phàm là công việc cần phải đối chiếu với chính phủ, đều sẽ bởi vì mô hình mẫu mực này cải tổ thân phận doanh nghiệp, rất nhiều chuyện, đều sẽ được liệt vào đối tượng trọng điểm để chiếu cố, nhanh chóng tiến vào thông đạo.
Hơn nữa, rất nhiều trường đại học ở hải ngoại, cũng đều là dựa vào quan hệ với Nivel mà nói chuyện hợp tác.
Lợi ích to lớn như vậy…
Mà Nivel ở trong đó đạt được chỗ tốt gì đây?
Đầu tiên tiền đầu tư vẫn chưa thu hồi được…Dù sao thì, giai đoạn đầu cũng là thời điểm cần phải đốt tiền.
Sau đó, cô lợi dụng thân phận cổ đông và hội đồng trường, cũng không có mưu lợi cá nhân gì.
An bài Trần Nặc cùng Satoshi Saijo hai học sinh chuyển trường, loại chuyện này đương nhiên không tính!
Bộ quốc tế trường Số 8 vốn là nơi mà con cái nhà giàu có có thể tiêu tiền là có thể lên! Đó là để kiếm tiền.
Vậy nên, … Sau những đóng góp to lớn cho tập đoàn giáo dục…
Nếu như cái gì cũng không nhúng tay vào, ngược lại sẽ làm cho một đám lãnh đạo tập đoàn giáo dục lo sợ bất an!
Cũng không thể thật sự là vượt biển để tặng quà các kiểu a?
Bây giờ tốt hơn, người ta bắt đầu nhúng tay vào.
Một người phụ trách phòng giáo vụ trường trung học Số 8!
"Cái gì? Thật sao?! ”
Thư ký Lưu buổi sáng nhận được điện thoại của anh trai báo tin vui, khiếp sợ một chút: "Nhanh như vậy?! ”
Sau khi trầm mặc một lát, dù sao cũng là công chức ở vị trí cơ sở, hiểu biết về trường học so với Lưu công nhân vẫn có sự khác biệt, suy nghĩ một chút, thư ký Lưu thấp giọng nói: "Anh nói xem, có phải là Trần Nặc hay không…"
"Ta… Không biết a, hắn sẽ không có năng lực lớn như vậy chứ?”
Lưu công nhân hơi mơ hồ.
"…" Thư ký Lưu suy nghĩ một chút: "Được rồi, chuyện này buổi tối về nhà rồi nói sau, ngươi bận việc trên trường trước. Trước khi bổ nhiệm nhân sự, cũng cần nên khiêm tốn ah!”
"Ta hiểu!"
Sau khi cúp máy, thư ký Lưu ngồi tại bàn làm việc của mình và suy nghĩ.
Cô cũng đã đưa ra quyết định của mình.
Mặc kệ chuyện này có phải là do Trần Nặc dùng sức hay không.
Nhưng… Cẩn thận vẫn hơn!
Vốn định hôm nay chỉ là gọi điện thoại cho người phụ trách công ty quản lý kia, đệm mấy câu cũng coi như giúp được Trần Nặc.
Bây giờ, thư ký Lưu cảm thấy rằng chỉ gọi một cuộc điện thoại là không đủ!
Kéo ngăn kéo ra, lấy ra một hộp trà tốt trước đó người khác tặng, bỏ vào trong túi.
Thư ký Lưu đã đi ra khỏi văn phòng khu phố được vài phút sau đó.
Cô quyết định chạy một chuyến, đến công ty đó và thăm hỏi người phụ trách.
【TA THẬT SỢ HÃI A! (BẢN DỊCH)】: Kinh dị, Hệ thống, Dị năng, Main thông minh nhưng không trang bức, Nữ chính bí ẩn có màu của BOSS phản diện.