Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 963 - Chương 963 Thật Sự Không Làm Gì Cả

Chương 963

Thật Sự Không Làm Gì Cả


Hai người đàn ông ở bên đường cáo từ. Lão Tôn đi đến cửa hàng đồ kho ở ngã tư mua thức ăn, Trần Nặc thì chặn taxi về nhà.


Ở trên xe, Trần Nặc nhắm mắt dưỡng thần, khóe miệng lại hiện ra một tia ý cười cổ quái.


Vết nứt không gian ý thức được tu bổ: 12/17


7/17 là tới từ vợ của Ngô Thao Thao, tổ sư kiếm kia.


8/17 – 11/17, là sự đóng góp của bốn thầy trò Ngô Thao Thao: Ngô Thao Thao, Thiết Trụ, Nhị Nha, Tam Bàn Tử.


Thực lực tạm thời của lão tứ còn chưa tiến vào cấp độ của người có năng lực.


Mèo xám, lão Tưởng, Thuyền Trưởng, lão Quách, Tứ tiểu thư, Satoshi Saijo, một nhà năm người của Ngô Thao Thao, trước đó tổng cộng cống hiến cho trần nặc 11 lần tu bổ.


Mà hôm nay, sau khi gặp Tôn Khả Khả, trên đường về nhà, ở trong taxi…


Tôn Khả Khả đóng góp lần sửa chữa thứ mười hai.


Lúc ấy Trần Nặc dùng chút tay chân, thôi miên Tôn Khả Khả, trong giấc ngủ, hoàn thành lần tu bổ thứ mười hai.


Trần Nặc hiện giờ, thực lực đã khôi phục lại hai phần ba tiêu chuẩn trước khi làm nhiệm vụ ở Brazil.


Đại thể mà nói, thực lực đã có thể sánh ngang với một kẻ đứng đầu Phá Hoại Giả rồi.


Ừm… Còn thiếu năm cái đầu a…


Trần Nặc ngồi trong xe suy tư.


Người có năng lực mà mình quen biết có thể tìm được, đã tìm qua rồi.


Kế tiếp mà nói, cũng chỉ có thể nghĩ cách khác.


Người có năng lực trong thế giới ngầm ngược lại rất nhiều…


Bằng không, mình lên trang web bạch tuộc quái vật, nặc dạnh đăng bài, chơi câu cá?


Dẫn mấy người có năng lực đến Kim Lăng chấp hành một nhiệm vụ, ví dụ như… Ám sát chính mình.


Lấy được mấy cái đầu, cái này không phải là xử lý xong sao.


Hơn nữa, còn có thể thuận tiện cướp thẻ.


Quên đi… Cướp thẻ gì đó vẫn là quên đi, quá hạ tiện!


Phố Đường Tử.


Trong văn phòng.


Cậu bé nhảy ra khỏi ghế sofa với một nụ cười.


Nhìn trong phòng, Lỗi ca cùng Chu Đại Chí đều đang ngủ say.


Thức ăn thừa chất đầy bàn, còn có rất nhiều chai bia trên mặt đất.


Hai người này có chủ ý gì, nam hài đã sớm nhìn thấu.


Đơn giản chỉ là ăn uống, muốn làm tê liệt chính mình mà thôi.


Mấy món ăn này đều khá tốt.


Rượu của nhân loại, cậu bé không có nhiều yêu thích, nhưng cũng uống một vài ly.


Sau đó, vung tay lên, hai người này liền hôn mê bất tỉnh.


Trong phòng, cậu bé nhìn hai người ngất xỉu trên ghế rồi mỉm cười.


"Một người bình thường, một người hơi sờ được một chút môn đạo kích phát tiềm năng của nhân loại…"


Nam hài suy nghĩ một chút, giơ tay lên, một tia xúc tu lực lượng liền vươn ra, chậm rãi chia làm mấy xúc tu, vào trong thân thể hai người…


Chu đại chí thức dậy. Đồng hồ treo tường cho thấy hơn năm giờ sáng.


Lỗi ca còn đang vù vù ngủ say, ngáy ngáy rung trời!


Trong phòng, bàn đầy thức ăn và chai bia đầy đất.


Chu Đại Chí đầu tiên là trong đầu có chút hồ đồ, sau đó đột nhiên giật mình nhảy dựng lên!


"Mẹ kiếp! Sẽ trễ giờ luyện công mất!”


"A?" Lỗi ca bên cạnh bị đánh thức, từ trên bàn chống đỡ ngồi dậy, mơ mơ màng màng nhìn thoáng qua Chu Đại Chí: "Ầm ĩ cái gì… Sao?”


Lỗi ca mơ mơ màng màng nhìn thức ăn trước mặt đầy bàn, trong mắt có chút mờ mịt.


Chu Đại Chí lắc lắc đầu: "Anh rể, ngươi tỉnh rồi à? ”


"Không phải… Hai chúng ta, chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Sao lại là một bàn thức ăn như vậy?”


Lỗi ca gãi gãi da đầu, lại nhìn Chu Đại Chí: "Hôm qua ngươi trở về từ khi nào?”


Chu Đại Chí vẻ mặt ngây thơ: "Ta cũng không nhớ rõ a… Ta nhớ ta đã luyện công từ nhà sư phụ rồi trở về… Và rồi…Sao nhỉ? Rồi chuyện gì đang xảy ra vậy? ”


Lỗi ca trừng mắt, chớp chớp mí mắt vài cái, nhìn rượu thức ăn trong phòng.


"Ách… Đây là… Chúng ta cùng nhau ăn uống… Rồi cả hai chúng ta đều say xỉn? ”


Thuận tay cầm lấy điện thoại di động nhìn, nhất thời Lỗi ca giật mình.


"Mẹ kiếp!"


Hơn một chục cuộc gọi nhỡ trên điện thoại di động! Tất cả đều là bạn gái của mình!


"Xong rồi! Chị gái ngươi gọi cho ta cả chục cuộc gọi đêm qua!" Trên đầu Lỗi ca đổ mồ hôi.


Đang nói, điện thoại lại vang lên, người gọi điện thoại chính là chị gái của Chu Đại Chí.


Lỗi ca hít sâu một hơi, ấn nút nghe máy.


“Ngô Lỗi!!!” Con hổ cái gầm gừ: "Ngươi đã chết ở đâu! Một đêm không về nhà cũng không nói một tiếng!!


Điện thoại cũng không trả lời!!


Ta đã chạy đến cửa hàng đêm qua, gõ cửa bên ngoài cả đêm, không ai trong cửa hàng!!


Ngươi nói thật cho ta biết, tối qua ngươi chạy đi đâu!!”


Lỗi ca nuốt nước bọt, chờ đối diện gầm gừ xong, vội vàng nói: "Đừng đừng đừng, nguoie đừng nổi giận nghe ta nói.


Tối qua ta không đi đâu hết, ta đã ở trong cửa hàng! Cái gì, uống nhiều, uống say…"


"Ngươi đánh rắm!!


Ta đã đến cửa hàng! Đập cửa bên ngoài rất lâu cũng không ai trả lời!! ”


"Thật đấy!" Lỗi ca khuôn mặt nhăn lại: "Ta không lừa ngươi a! Ta… À, đúng rồi! Ta đang ở với Chu Đại Chí! Tối hôm qua Đại Chí cùng ta uống rượu, ngay trong văn phòng của ta, hai chúng tôi đều uống say, đại khái là đều uống say như chết, liền mê man đến bây giờ mới tỉnh lại a!


Không tin, ta đưa điện thoại cho Chu Đại Chí, hắn ta sẽ không lừa ngươi!”


Nói xong, điện thoại di động liền nhét vào tay Chu Đại Chí: "Nhanh! Giải thích cho chị gái ngươi đi!”


Chu Đại Chí chớp chớp mắt nhấc điện thoại lên: "Chị? Đúng vậy, là ta… Này, đừng chửi!


Thực sự, ta và anh rể, chúng ta đang ở với nhau, trong cửa hàng, trong văn phòng!


Đúng đúng đúng… Uống rượu… Ừm… Một bàn thức ăn đâu.


Hai chúng ta cũng không biết đã uống bao nhiêu… Uống hết rồi, đều là say như chết, mê man đến bây giờ.


Thật đấy!


Ta là em trai ngươi a, ta còn có thể nói dối ngươi sao?


Thực sự không có! Hắn ta thực sự không ra ngoài tìm gái a!


A, ta cũng vậy! Ta không có phản bội ngươi! Thật sự!


Ta là em trai ngươi, ta sao có thể làm chuyện này chứ?


Ngươi nghĩ ta là một tên cặn bã như anh rể sao?


Ai da, anh rể, đừng trừng mắt nhìn ta! Ta nói đúng mà… Ngươi…"


Điện thoại rất nhanh liền bị Lỗi ca đoạt lấy, Lỗi ca trừng mắt nhìn Chu Đại Chí, đem hắn đá văng ra, sau đó cầm điện thoại: "Ngươi xem đi, em trai ngươi đều nói vậy rồi.


Tối qua thực sự không làm gì cả, uống rượu trong cửa hàng.


Đập cửa… A, hai chúng ta nhất định là say rượu ngủ quá, không nghe thấy a…


Được rồi, ta sẽ về nhà ngay lập tức, về nhà ngay lập tức!


Hả? Ngươi sẽ đến đây chứ? Được rồi! Ngươi đến xem đi! Đến nhìn thử văn phòng của ta a, mọi thứ trong phòng vẫn còn đó!


Ngươi đến xem thử là sẽ tin!”


------


**


【SỐ 13 PHỐ MINK (BẢN DỊCH)】 : Trọng sinh, Kinh dị, Phương Tây, Dị Thế **


Chương 963

Bình Luận (0)
Comment