Chương 973
Cảnh Giác Cao
Trong phòng ngủ yên tĩnh, tối tăm.
Ngoài cửa sổ ánh sangds yếu ớt, rèm cửa sổ không dày ngăn cản, chỉ có thể xuyên thấu vào một tia ánh sáng cực kỳ yếu ớt.
Trong phòng một mảnh yên tĩnh, chỉ có đồng hồ báo thức ở đầu giường chậm rãi di chuyển, phát ra thanh âm rất nhỏ "ca, ca, ca…" như vậy.
Trần Nặc đã tiến vào trạng thái ngủ, hô hấp dần dần cân xứng ổn định.
Mà ở bên giường, bỗng nhiên có một thân ảnh, tựa hồ không hề có dấu hiệu, xuất hiện trong bóng tối.
Thân thể nhỏ gầy liền yên lặng đứng ở bên cửa sổ, đôi mắt sáng lấp lánh kia, trong bóng đêm chăm chú nhìn Trần Nặc đang ngủ say.
Sau đó, khóe miệng hiện ra một nụ cười nhợt nhạt.
Trần Nặc đang nằm mơ.
Thân là một người có năng lực tinh thần cường đại, Trần Nặc cho dù là ở trong mộng, cũng có ý thức tương đối thanh tỉnh.
Nói một cách đơn giản: hắn nhận thức rõ rằng hắn đang mơ.
Giấc mơ này thật kỳ lạ!
Được bao quanh bởi khu rừng mưa nhiệt đới tươi tốt.
Những tòa nhà cổ kính và đầy rách nát.
Trước mắt, kim tự tháp cao chót vót!
Trong rừng nhiệt đới Brazil, thế giới của không gian di tích?
Trần Nặc trong mộng, nhíu mày đánh giá cảnh vật chung quanh và trước mắt một chút, nhịn không được nở nụ cười.
Làm thế nào để một giấc mơ như vậy …
Bước đi chậm rãi bước lên bậc thềm kim tự tháp, sau đó chậm rãi đi tới trên bục tế tự trên đỉnh kim tự tháp.
Tất cả đều giống hệt với cảnh trong ký ức.
Đứng trên bục tế tự, Trần Nặc nhìn nơi mà hắn đã từng chiến đấu…
Ừm, ở nơi này mình đã nhiều lần hố đồng đội.
Đồng bạn tế thiên pháp lực vô biên nha…
Đột nhiên, cảnh tượng trước mắt trong nháy mắt biến hóa!
Không gian di tích, kim tự tháp, tất cả biến mất.
Chung quanh chợt tối đen!
Cảnh tượng chung quanh biến thành một huyệt động dưới lòng đất, trước mặt là cột đá màu đen cao chót vót, phảng phất chống đỡ thiên địa huyệt động…
Nhật Bản… Hang động dưới đáy biển?
Cảnh lần đầu tiên gặp phải mẫu thể?
Trong lòng Trần Nặc khẽ động.
Ở chỗ này, mình lần đầu tiên cùng mẫu thể tiến hành tinh thần lực tương tác, nhận được quà tặng thật lớn.
Đồng thời cũng dùng "vận xui chi thụ" âm chết một mẫu thể…
Cảnh thay đổi một lần nữa!
Trụ sở của Chân Lý hội!
Cổng thành trại trụ sở bị mình làm sập.
Trước mặt là một chiếc xe cứu thương, còn có trong xe, mơ hồ nhìn thấy Satoshi Saijo thở thoi thóp…
Hình ảnh và cảnh tượng lại thay đổi một lần nữa!
Hồ Ngâm Long núi Ngưu Thủ…
Hố mỏ bỏ hoang, một mảnh phế tích bị đánh, núi sạt lở…
Đây là lần mình và Lộc Tế Tế cùng nhau đại chiến với Vu Sư…
Sau đó lại thay đổi!
Núi tuyết cao chót vót ở xa xa, gió lạnh thấu xương.
Bên cạnh đại bản doanh Everest, xa xa là từng mảng lều trại, mà Trần Nặc thì đứng trước một vùng "tháp tưởng niệm".
Tất cả các loại thiết bị leo núi, những kỷ vật, xếp thành từng hàng, tưởng nhớ những nhà thám hiểm đã qua đời …
"Nivel… Lucas…"
Trần Nặc thở dài.
Cảnh tượng thay đổi một lần nữa!
Trong phòng khách sạn, chai whisky trên bàn, ly rượu vang trống rỗng.
Trên mặt đất có một người đàn ông trung niên nằm ở đó đã mất đi hơi thở.
Đây là…
Diêu Úy Sơn?
Trong lòng Trần Nặc vừa động liền nhớ tới.
Đây là cảnh mình giết chết Diêu Úy Sơn…
Hình ảnh ngay lập tức thay đổi một lần nữa!
Du thuyền, biển…
Bên cạnh ghế sô pha trong khoang thuyền, thiếu hai bàn trà.
Trên mặt biển sóng biển cuồn cuộn, còn có từng đợt bọt biển nổi lên.
Đây là… Mình ở Nam Hàn, sau khi cứu được một nhà ba người Lý Dĩnh Uyển, ra biển giết chết tên họ Hà kia?
Hình ảnh lại thay đổi một lần nữa …
Bãi mìn của tuyến 38…
Hình ảnh thay đổi …
Trong một lớp học của trường trung học Số 8, trên bảng đen viết đề toán…
Mà mình nằm bò trên bàn chậm rãi đứng lên, nhìn đề toán giống như thiên thư kia…
Trần Nặc bỗng nhiên ý thức được có gì đó không đúng!!
Mặc dù là mộng cảnh, nhưng dù sao cũng là cường giả tinh thần lực, ý thức cũng không phải không khống chế được! Vẫn giữ được ý thức của bản thân!
Hắn đột nhiên cảm thấy không thích hợp!
Tất cả những cảnh này, từng cái một theo thứ tự …
Toàn bộ đều là dựa theo những sự kiện xảy ra sau khi sống lại, một ít chuyện trọng yếu mà hắn gặp phải, sau đó…
Từng chuyện từng chuyện, dựa theo thứ tự đảo ngược quay lại!!
Bây giờ hắn đang đứng trong lớp 11!
Nhìn vào câu hỏi toán học trên bảng đen!
Đây rõ ràng là hình ảnh đầu tiên sau khi hắn "trùng sinh"!!
Nếu tiếp tục theo thứ tự này …
Vậy thì, cảnh tiếp theo, sẽ quay trở lại ký ức ở "kiếp trước"!!
Có gì đó không ổn!!
Trần Nặc bỗng nhiên hít sâu một hơi…
Trần Nặc ở trên giường đột nhiên mở mắt ra, từ trong mộng tỉnh lại.
Hắn từ trên giường ngồi dậy, trong bóng đêm, chậm rãi nhìn thoáng qua trong phòng, sau đó lẳng lặng ngồi đến bên giường, kéo ngăn kéo ra, lấy ra một hộp thuốc lá, rút ra một điếu châm lửa.
Sau khi hít một hơi, đè nén cảm xúc quái dị trong lòng.
Giấc mơ này…
Giống như là đang nhớ lại hết thảy ký ức sau khi mình sống lại.
Từng cái một, theo thứ tự thời gian, từ gần đến xa…
Thật kỳ lạ!
Nó giống như theo thứ tự thời gian quay ngược trở lại, "kiểm tra" ký ức.
Trần Nặc lẳng lặng dùng tinh thần lực truy xuất chung quanh một chút, hết thảy không có dị thường, hắn thu hồi tinh thần lực.
Vẫn luôn cảm thấy … Giống như có một loại cảm giác bị người ta theo dõi là như thế nào?
Trên sân thượng, cậu bé lẳng lặng đứng trên nóc nhà, dưới ánh sao nhàn nhạt, đôi mắt đen trong suốt của hắn, lại phảng phất so với sao càng thêm sáng hơn, khóe miệng cười nhạt.
"Cảnh giác…Rất cao nha…"
-----
**
**