One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 17 - Cuối Cùng Cũng Tìm Được Tung Tích.

Tuy rằng trước đó đã từng xảy ra rất nhiều chuyện, rất nhiều tình huống không được như ý muốn, có điều cũng chính bởi vì những chuyện trời ơi đất hỡi, ma xui quỷ khiến này, Lăng cuối cùng vậy nhưng cũng đã tìm được tung tích của Hancock.

Phải rồi! Tung tích của Hancock cuối cùng cũng đã bị cậu tìm được. Dĩ nhiên! Thông tin này thật ra cũng là Lăng lấy được từ chỗ của tên béo quản lý cùng cô nàng hầu gái Anna kia đấy. Nói tới, thông tin chủ yếu nhưng thật ra là từ miệng của tên béo quản lý mà ra. Nếu như không phải Lăng vô tình may mắn bắt được hắn, sợ rằng cậu sẽ còn phải khổ sở tìm kiếm vị trí của Hancock không biết cho tới lúc nào mới có kết quả đây.

Hơn nữa thông qua tổng hợp lại lời nói của tên béo quản lý cùng cô nàng hầu gái, Lăng rốt cuộc cũng đã có được khái niệm tổng quát ban đầu về tình huống hiện tại của bản thân mình.

Đầu tiên, nơi cậu bị nhốt lại lúc đầu nhưng thật ra là một khu đấu thú trường nằm ở vị trí khá hẻo lánh bên trong một khu trụ sở giải trí tổng hợp quy mô lớn và hoành tráng nhất trên quần đảo Sabaody. Trụ sở này nghe nói có diện tích lớn gần 10 hecta, bao gồm từ đánh bạc, hội đấu giá, buôn bán nô lệ, quần bar vũ trường, nhà hàng, khách sạn, khu vui chơi giải trí, sàn giác đấu...vv. Thứ gì cũng có! Hơn nữa cũng chính bởi vì vị trí của đấu thú trường nơi Lăng bị nhốt lại được sắp xếp khá ẩn sâu vào mặt trong, trước đó mới diễn ra cảnh Lăng bị Anna dẫn dắt chạy lòng vòng mãi trong đám hành làng mà không thoát ra được. Dĩ nhiên! Việc này nguyên do chủ yếu là thuộc về cô hầu gái Anna kia. Thế nhưng nếu như không phải nơi trụ sở giải trí này đủ lớn, mánh khoé nhỏ của Anna hẳn đã sớm bị tấm bản đồ tự động ghi nhớ đường của Lăng phát hiện đi ra, chứ không phải là đợi bị dẫn dắt lôi đi hơn mười phút sau đó mới bị Lăng phát hiện.

Biết rõ địa điểm đang ở là một chuyện. Chuyện thứ hai phải nhắc tới dĩ nhiên là vấn đề Lăng từ đầu tới cuối quan tâm nhất. Vấn đề tung tích của Hancock.

Dựa theo như nguyên tác trong truyện tranh, cũng chính là bối cảnh xây dựng lên thế giới mộng ảo này, lần đầu tiên Hancock cùng hai cô em gái của mình lên thuyền hải tặc rời Amazon Lily ra khơi liền sẽ gặp phải thuyền của bọn buôn người và bị bắt được. Ba người bọn họ tiếp sau đó còn bị bán đi trong một buổi đấu giá nào đấy ở quần đảo Sabaody cho quý tộc thiên long nhân thành nô lệ. Và cũng chính là bởi vì bị bán trở thành nô lệ trong suốt thời gian bốn năm trời, bị đóng lên lưng con dấu nô lệ, bị ép ăn trái ác quỷ để cho quý tộc mua vui...vv. Những chuyện tủi nhục này vẫn luôn là nỗi khổ sở thương tâm làm ám ảnh tâm trí ba chị em Boa Hancock trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng sau này.

Và nhiệm vụ Lăng hiện tại cần hoàn thành trên căn bản cũng chính là muốn sửa đổi lại những sự việc đã từng phát sinh kia. Hơn nữa thời gian để hoàn thành hạn định đặt ra cũng chỉ ở trong 24h. Từ những điều trên suy xét ra. Lúc này khả năng ba chị em Boa Hancock còn đang ở trên biển hiển nhiên là không cao. Ngược lại tỉ lệ lớn ba người bọn họ vẫn còn đang bị nhốt lại ở đâu đó chờ đợi số phận bị mang ra bán đấu giá của mình. Hoặc có lẽ đã bị mua đi từ một thời điểm nào đó không biết trong quá khứ. Hiện tại hẳn đang bị giam lại ở trong căn biệt thự nào đó của một tên quý tộc thiên long nhân. Tóm lại điều duy nhất Lăng có thể chắc chắn vào lúc này chính là ba người bọn họ ít nhất còn chưa bị đóng lên lưng con dấu nô lệ, đồng thời cũng chưa bị ép sử dụng trái ác quỷ mà thôi.

Thời điểm ban đầu nghe được nơi trụ sở giả trí lớn này cũng có nơi giam giữ nô lệ chờ mang ra bán đấu giá, Lăng ý nghĩ đầu tiên liền là muốn nhanh nhanh chạy đi qua thử vận may xem xem Hancock liệu có đang bị nhốt ở đó hay không?

Có điều ý nghĩ này của Lăng rất nhanh liền bị chính bản thân cậu bác bỏ. Bởi lẽ theo như thông tin mà tên béo quản lý cung cấp, cô nàng hầu gái Anna xác nhận, hiện tại ở nơi đó cũng không có ba cô gái giống như Lăng từng miêu tả bị nhốt lại.

Vốn dĩ đang lo lắng tiếp sau đó chẳng lẽ lại phải lần mò từng nơi bán đấu giá nô lệ một hoặc là dò xét từng chiếc biệt thự của đám quý tộc thiên long nhân ở lại một, tên béo quản lý gặp phải Lăng mặt mày nhăn nhó âm trầm liền không khỏi trong lòng sợ run. Chỉ lo một khi Lăng cho rằng hai người bọn họ đã không còn hữu dụng nữa liền muốn thẳng tay trừ khử. Hắn ta vì vậy không khỏi cố vắt hết óc suy nghĩ. Tiếp sau đó ấp a ấp úng nói ra tối hôm nay trong số những người quý tộc tới ngồi xem biểu diễn đấu thú có một vị quý tộc thiên long nhân có dẫn theo ba tên nữ nô lệ trông rất giống với ba chị em Boa Hancock mà Lăng vừa miêu tả. Ba người kia trước đó thế nhưng thậm chí còn được chứng kiến qua cả cảnh Lăng chiến đấu với trân thú bạch hổ Nanh trắng. Cốt chỉ bởi lúc đó bản thân Lăng đang đứng ở nơi vị trí ngược ánh sáng cho nên cậu mới chưa từng có phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ.

Nghe được thông tin ngoài ý muốn này từ chỗ tên béo quản lý, Lăng không khỏi thật là vừa mừng lại vừa sợ. Mừng tất nhiên là cuối cùng cũng tìm được tung tích của ba chị em Hancock cần giải cứu. Sợ nhưng thật ra bởi vì nếu như mình không phải may mắn bắt được tên béo quản lý này, vậy thật là không biết làm sao để tìm được tung tích của Hancock nữa.

Bởi lẽ theo như những gì tên béo quản lý kể lại, ba chị em Boa Hancock thế nhưng thật ra vừa mới bị tên quý tộc thiên long nhân kia mua lại ở một buổi đấu giá nơi khác bên ngoài trụ sở giải trí này. Bởi thế ngoài tên béo quản lý cùng bảo vệ Lupin luôn đi theo sát kế bên, dù cho Lăng có bắt được bất cứ người nào khác ở trong trụ sở giải trí này để hỏi dò vậy cũng không có ai có thể đưa ra được thông tin về ba chị em Boa Hancock cả. Mà nếu thật sự như thế, sau đó trời đất bao la biển người mênh mông, nếu không phải là tên béo quản lý nói ra, đừng nói là 24h, cho dù có cho Lăng ba tới năm ngày liền cậu cũng chưa chắc có thể tìm ra vị trí mà Hancock đang ở chứ nói chi là giải cứu đối phương hoàn thành nhiệm vụ chỉ trong mộy ngày.

Cái này là độ khó cấp SSS??? Quả nhiên là đủ khó! Đủ âm hiểm!!! Sợ là khi người chơi đang âm thầm vui sướng vì trốn thoát khỏi trụ sở này đoạt được tự do, thật tình bản thân không biết, chính mình cũng đã đánh mất đi duy nhất đầu để mối hoàn thành nhiệm vụ rồi. - Ngươi biết chỗ ở của tên quý tộc thiên long nhân kia chứ???

Lăng giọng cấp bách hỏi.

- A !!! Cái... cái này???

- Cái này cái kia cái gì! Biết thì mau mau khai ra.

Lăng cau có mày thúc giục.

Đối diện, tên béo quản lý vẻ mặt vậy nhưng còn đang sửng sốt sửng sốt đấy. Hắn thật đúng không nghĩ tới mình bí quá hoá liều liên hệ ba người kia lại dĩ nhiên đúng là người mà Lăng đang tìm. "Thế nhưng đối phương hỏi nơi ở của đám quý tộc thiên long nhân kia làm gì???"

Không khỏi, trong lúc bất tri bất giác mấy chữ "nô lệ", "giải cứu", "quý tộc thiên long nhân", "chết chắc" phập phù hiện lên trong đầu của tên quản lý.

Hắn ta... cả người bỗng cảm thấy không tốt á!!!

Phải biết thiên long nhân thế nhưng là một đám người cấm kị mà những kẻ như hắn không thể nào đụng chạm vào á! Bình thường hắn hay đi nịnh bợ những người tới xem đấu trân thú kia thật ra cũng chỉ là đi nịnh bợ quản gia người hầu của những quý tộc thiên long nhân đó thôi. Nào dám trực tiếp gặp mặt các vị thiên long nhân đó a!

Hiện tại cứ nghĩ tới việc vị trước mặt này có thể nhưng là nô lệ vừa mới bỏ trốn thành công. Nếu như đối phương thật sự là có ý định đi giải cứu ba người nữ nô lệ kia từ tay của quý tộc thiên long nhân ra....

Sau này bất kể có thành công hay không? Chỉ cần có người khác biết tất cả mọi chuyện thế nhưng đều là do hắn đột nhiên nhắc đến mà ra....

Tên quản lý đột nhiên có chút tâm tắc... Ngực đột nhiên khó chịu không thở nổi!

Thật chỉ muốn tự vả cho mình vài cái tát.

Bảo mày miệng tiện! Bảo mày miệng quạ đen!!! Kiểu này cho dù có bảo đảm an toàn tính mạng thoát khỏi kẻ trước mặt này đi nữa... Ngày sau sợ rằng cũng không thoát khỏi số phận bị thiên long nhân thu sau xử lý mà sống không bằng chết mất.

Nghĩ vậy, tên béo quản lý không khỏi bi thương từ tâm lên. Bị Lăng thúc giục hỏi liền lập tức ôm lấy cổ chân Lăng gào khóc lớn.

- Hảo hán! Hảo hán ca!!! Tôi xin ngài đấy! Ngài đừng hỏi nữa có được không? Cái này tôi thật sự là không có nói được.

- Nói ra xong ngài mà đi tới chỗ của vị kia gây sự. Tôi đây sợ rằng ngày sau sẽ sống không bằng chết mất.

- Hu hu.... Hảo hán!... À không! Anh hùng... Anh hùng ca! Xin ngài từ bi thương xót. Ngài hỏi cái gì tôi cũng sẽ nói. Thế nhưng cái này thật sự là không được. Ngài đã trốn thoát rồi thì chính mình đi đi thôi. Ngày sau tôi chắc chắn sẽ để người không ai dám đuổi theo ngài nữa. - Xin đừng dính líu tới mấy vị quý tộc đại nhân kia có được hay không? Nguy hiểm! Nguy hiểm chết người đó ạ!!!!

- Hu hu hu... Ngài tha cho tôi đi! Tôi trên có mẹ già bảy mươi tuổi, dưới có con thơ vừa mới đầy tháng trăng rằm, tôi...

- Hảo... Hảo hán ca! Vị... Vị kia chỗ ở tôi biết!!!

Âm thanh ngập ngừng đứt quãng của Anna đột nhiên vang lên. Âm thanh kêu thét của tên béo quản lý tức thì tắt tịt.

Lăng: "........."

Tên béo quản lý: ".........".

- Thật vậy?

- Cô biết nơi ở của tên thiên long nhân kia???

Lăng vẻ mặt cực kì vui mừng liên thanh hỏi lại.

- Nếu... nếu đúng là vị quý tộc thiên long nhân mà ngài quản lý nói tới... Vậy tôi đúng là biết!

Ánh mắt nhìn qua về phía tên béo quản lý, cô nàng hầu gái dường như đang cố lấy hết sức lực để nói ra.

Nghe này, Lăng ánh mắt đột đột quay về phía tên béo quản lý muốn chờ đợi hắn xác nhận.

"Thôi xong đời !" Ai đó không khỏi thầm than.

Chỉ thấy tên béo quản lý vẻ mặt hôi bại như người sắp chết. Hai mắt nhắm tịt. Hai vai như muốn sụp cả xuống. Kết quả đã không cần phải nói cũng biết.

- Yeah!!! Tuyệt vời ông mặt trời!

Lăng vẻ mặt chính thức mừng rỡ như điên. Nhiệm vụ siêu khó này cuối cùng cũng đã tiến triển được một bước dài rồi.

- Khà khà khà...~

- Hancock phải không? Chờ đi! Anh lập tức sẽ tới ngay đây rồi!!!

Cậu chàng trong lòng không khỏi hào khí bừng hô quát.

Câu chuyện vẫn còn đang tiếp tục...

....

Kết thúc chương 17.

Xin hãy đọc bản gốc truyện tại trang Truyencv.com để ủng hộ tác giả.

Bình Luận (0)
Comment