- Không đúng rồi đại ca. Bọn chúng là người lạ mặt xâm nhập. Mau bắt chúng lại đi.
Một tên "tinh anh tiểu đệ" đứng bên phải tên cầm đầu Black mặt sẹo, trên người mặc một bộ áo thun đen có in hình đầu lâu trắng cùng quần âu đen, thoáng cái liền tỉnh táo nói ra thân phận chân thật của Lăng và Anna. - Thằng White nói không sai. Phải biết không có cô nàng nào xuất hiện qua trong biệt thự này mà em lại không từng biết mặt.
- Hơn nữa cô em đây lại còn xinh đẹp như vậy. So với đám hàng mới tới này cũng không kém~
Mở miệng tiếp lời chính là một tên "tiểu đệ tinh anh" khác, một tên thanh niên khá bảnh bao trong chiếc áo sơ mi hồng sọc kẻ dọc cùng quần kaki trắng póc. Mái tóc ngắn trên đầu thậm chí còn được nhuộm hoe hoe vàng. Thời điểm nói chuyện thậm chí còn không quên đảo qua đảo lại hai mắt không ngừng, một dáng vẻ đắm đuối khi nhìn về phía Anna cùng ba chị em nhà Boa. - Pom..! Pom...! Pim Pom...!!! Phải vậy không... Pink? Pink Kangguru!!!
- Ju... Là là la u u.... Không nghĩ tới... Nà na... chỉ muốn... Cúc cu... theo... Leng gà leng keng... lệnh đi lĩnh hàng... Hôi hôi hôi hôi... một chút thôi mà lại... Con tra.... còn có thể gặp... Na nà ha ha ha... niềm vui ngoài ý muốn... Tum tum... tặng thêm như vậy.... Jo ô ô... Pum!!! Pum!!! Pum!!! - Chậc chậc..! H- huýtttt...~ Baby! Kiên nhẫn... Na nuna... đợi bọn anh một chút thôi.... Come on... Chờ... Hôi hôi hôi hôi... anh đem xong đám... Hey hey... hàng mới... Ghi... Ghi ghì ghi ghi... này tới chỗ ngài Adrien xong.... - Jo... Jo... Mần jo... đêm nay... Hay hay... Anh sẽ cùng you... U ù u... vui chơi tận tình? Hắc hu hu...~ mần jack ju...
- Yên tâm! Bọn anh sẽ đưa em bay lên trời ngay!!! Jo jo jo....!!!
Black mặt sẹo vẻ mặt nhe răng nhếch miệng hì hục đọc. Lời nói nội dung dĩ nhiên không hay ho gì. Thế nhưng bị hắn một biến đổi cách đọc lên như vậy. Lại kết hợp với bốn tên đi theo phía sau nghe hắn đọc rap còn không ngừng làm động tác kì quái tay chân nhảy phối hợp theo. "Moá!!! Đây là cái thể loại hàng gì???" Lăng trong đầu giờ quả thực đã toàn dấu chấm hỏi luôn.
Đặc biệt sao thái độ của đám người kia hình như từ đầu tới cuối đều hoàn toàn không coi sự hiện diện của Lăng ra gì a.
"Thân! Ca cũng muốn được đọc tên trong bài rap. Không nên trọng nữ khinh nam như vậy có được hay không???" Ai đó "rất là bất mãn" nghĩ.
Ở một bên, Anna thế nhưng bị lời nói cùng khí thế kì quái của bọn người này doạ sợ.
Cô ấy đã không thể tưởng tượng kết cục của mình nếu như thật rơi vào tay bọn lưu manh côn đồ kia.
- Hey! Mấy vị đại ca~ Có vẻ như mấy người vừa bỏ quên sự hiện diện của ai đó?
- Cái này... Thế nhưng là hành động là rất không lịch sự u~
- Bình tĩnh nào Anna! Cô chẳng lẽ đã quên mục đích của chúng ta đi tới đây là để làm gì?
- Chỉ là mấy tên côn đồ mà thôi~
- Yên tâm! Tôi chẳng mấy chốc sẽ lập tức hạ gục chúng.
Trải qua một ít giây phút ban đầu kinh ngạc cùng khó chịu xong, Lăng rất nhanh liền điều chỉnh lại tâm tư bản thân. Tiếp sau đó liền sử dụng lời lẽ trêu chọc để đánh trả đối phương. Cuối cùng thậm chí không có quên quay sang an ủi lấy tâm tình đồng đội của mình. Vẻ mặt tự tin tràn đầy như chiến thần nhập thể. Tất cả mọi chuyện trước mắt xảy ra dường như đều nằm cả trong lòng bàn tay. - Ừm!... Tôi đã biết!
- Tôi... Tôi tin tưởng anh!... Jo jo jo!!!
Vốn đang sợ hãi run Anna, nghe xong lời nói của Lăng vậy mà thật sự giống như lấy lại được tinh thần. Sau khi ngượng ngùng bẽn lẽn đáp lại lời nói của Lăng xong, cô ấy liền thoăn thoắt như thoi đưa. Thân hình vội vã lùi về sát về bên song cửa sắt phòng giam của ba chị em nhà Boa, cách xa đám người mới tới kia giống như chạy trốn ôn dịch. Nhìn về phía Lăng nhưng là một bộ dáng vẻ tôi tin tưởng anh, tôi giao chiến trường hoàn toàn cho anh, tôi chỉ biết giơ tay cổ vũ, tôi không tham gia chiến đấu đâu...vv.
Thất tất cả mà... Lăng bỗng dưng... lòng đau quốc quốc ưu thương.
"Cái meo meo nhau!
Không cần phải thật thà như vậy có được hay không???
Tôi chỉ là nói khích lệ chơi chơi mà thôi!!! Xin đừng tin là thật.
Moá! Phải biết phía trước thế nhưng là năm người cùng tiến lên đánh một lúc a!!! Còn là năm tên quá ư kì quái nữa chứ!!!
Cái này thì có mà... "ngải cứu"???
Bật auto hack "bất tử" cũng không hạ gục nổi đám người kia đó a!
Sớm muộn cũng bị đám người kia dằn vặt chết."
Trong đầu không ngừng than vãn không thôi. Lăng giờ quả thật chỉ muốn chửi má nó.
Trước đó cậu còn đang trông mong vào việc Anna có thể kéo bớt lấy một người giúp cậu giảm áp lực đây. Kết quả...
Hiện tại thì khỏi hi vọng đi vào!!!
Đối diện, năm tên côn đồ cao lớn to vật vã kia cũng đã chậm rãi bước tới gần. Tên cầm đầu thậm chí còn mang theo chút thái độ mèo vờn chuột, tiếp tục dùng hát rap mới mở miệng. - Chẹp chẹp chẹp!!! Ai ui~
- Ki ko ko ra... Cô em này cũng ... Hey hey hey... đừng quá ngây... Nai nai nai... thơ như thế chứ!.... Ki đài... Ki đài... kì đài... Ki u ô... Sao em lại đi tin... Ai jo jo... ga to... lời của mấy ... U ù u nô... thằng mặt trắng không râu này... Hey hey hey... Bọn nó... - Đại ca!
- Sao vậy hả Pink Pink???... Ko jo..!
Tên mặt sẹo vẻ mặt không vui quay đầu sang. Ánh mắt lườm lấy tên bảnh báo áo hồng một cái. Phải biết đã rất lâu rồi hắn ta mới lại có được cái cảm giác vui vẻ khi làm lưu manh tung hoành giang hồ đến thế.
Nơi này là thế giới one piece, thế giới của những kẻ có siêu năng lực. Làm lưu manh ở nơi này quá không dễ dàng. Không có dù chỉ một chút đất dung thân phát triển. Tất cả nhân tài đều "cơm con mẹ nấu" đi làm hải tặc hết rồi.
Làm một tên lưu manh? Còn là một tên lưu manh có đặc biệt phong cách như hắn dễ dàng sao???
Nói ra mà toàn là buồn rơi nước mắt đấy!!!
- Đại ca! Ngài có thể không nói tới mặt trắng không râu được không?
- Trừ ca là mặt sẹo ra. Bốn đứa chúng em cũng đều là mặt trắng không râu hết cả đấy.
White mặc áo đầu lâu trắng rất là u oán giải thích. Bởi vì đã quá quen thuộc nhau, Black thậm chí chưa từng nói tới đám người cũng đã biết "chuẩn không cần chỉnh", chắc chắn không có gì hay ho rồi. - Mẹ nó!!! Ai hey hey... Hey hey... chỉ nói... Ki ki ko tê rô... vui vậy thôi.... Pom pom.... Mày... Ye... Ha ra... tích cực... Nu nà nu na... như thật.. Ma mo hê... thế để làm gì ha??? Pom pom...!!!
Tên mặt sẹo trong lòng rất là không giải thích được. Đám đàn em của mình hôm nay đây là muốn làm sao??? Kẻ địch còn ở trước mặt. Chưa gì chẳng lẽ đã muốn nội đấu rồi??? Vẻ mặt vì vậy hổn hển vừa hát vừa quát. - Ca! Cái này có thể trách bọn em sao? Bình thường cũng không có thấy đại ca ngài nói được mấy câu có văn hoá. Hôm nay làm chi nói nhiều lời thừa thãi như vậy làm gì. - Hơn nữa! Lưu manh để ý danh dự thì có gì sai???
- Đại ca! Chẳng lẽ anh đã quên lời thề nguyện ước dưới ánh trăng sáng của chúng ta năm xưa.... Ước mơ trở thành năm tên lưu manh vĩ đại nhất trong lịch sử thế giới này?
Một trong hai tên "tinh anh tiểu đệ" chưa từng mở miệng còn lại, một thanh niên cắt đầu cua, đeo khăn quàng cổ nâu, mặc áo khoác xanh quần âu giọng ồm ồm tỏ ý kiến. - Các anh em đều có chút không được tự nhiên. Jo...!
- Lưu manh đích thực là sẽ không như vậy đấy!!! La la mồ hê...!
Đứng kế bên, khuôn mặt có tới tám phần mười giống với tên vừa nói nhưng mặc áo khoác đỏ lập tức "bổ đao" giải thích.
- Đậu má!!! Oppa... Lưu manh... Pi pi... có văn hoá... Zu zu zu... thì có sai sao??? Ô lê mồ hê...!
- Blue, Red,.... Ma ma hồ hê... hai anh em các ngươi.. A hả... A hả... A hả a hả... cũng đừng có hùa theo... Ít ta mồ hê... hai tên ngốc bọn kia.... Tưng tưng... - Pi pi pi.... Còn danh với chả dự... Ê ê... Làm lưu manh là phải... Ngô ngô ô... đáng sợ! ... La la la... Phong cách... Chu chu chú... tục tằn... Pi sê cô sà.... như ca đây có hiểu không!!! Nu nà nuna...!!
Tất cả đám đàn em tập thể phản đối, mặt sẹo không khỏi...
Lập tức dùng lý thu phục người!!! Ngân nga đáp lại.
Ừ? Cũng là nhờ cách này mà năm đó kết nghĩa lưu manh hắn lên làm được đại ca đấy. Hát mà không mấy ai hiểu!!!
- Ca!!! Black Youtube!
- Ca hơi quá rồi đấy. Đệ chịu đựng ca đủ lắm rồi!
Pink giật phang chiếc kính đen đeo ngược trên đỉnh đầu mình ra vứt phăng xuống đất. Miệng hét lớn kêu lên toàn bộ tên đầy đủ của mặt sẹo.
- Ping ping ping... Pink Kangguru... U u u... Ca chẳng lẽ sai sao sao!!! Ồ ô nô lê...!!!
Black mặt đầy nước mắt gầm gào lên.
- Giọng hát Ca quá dở!!!
- Tất cả mọi người đều chê phong cách của chúng ta.
Pink đầy cảm tính khóc.
- Pink.... Pink Kangguru... U u... Sa ran hê... Anh lai hàn âm nhạc không hơn nhạc Việt Nam sao... Pum pum pum!!!
Black hiển nhiên biểu thị không phục. Đây là vấn đề danh dự rồi á. Là anh em cũng không thể thoả hiệp nương tay.
- Ê ê ê ề à... Không! Ca,... Ngươi không sai!! A la mô na...!
Đây là White lên tiếng.
- Sai không phải là chúng ta! La la la...!
Đây là Red giọng thâm trầm tiếp lời.
- Sai là thế giới này!!! Na na nà...!
Blue ngân nga hát tiếp. Đầu ngẩng cao 45 độ lãng tử.
- Chính là...!! Chính là~ Chính là như vậy đấy!!!!
Hai anh em Blue, Red đồng loạt vung khăn quàng cổ ngân nga hát vang.
- Sai sai là thế giới này~
- Một thế giới....
- Lưu manh côn đồ... không có ngày mai!!! La là lá la~
Mặt sẹo giống như cảm động quá, tức khắc cũng chuyển thành hát theo nhịp điệu trữ tình.
- Chúng ta chúng ta chúng ta!!!....
- Là nhóm lưu manh những màu sắc tuyệt vời~
Pink phanh cúc áo thét lên. Hai dòng nước mắt chảy dòng dòng nghẹn ngào.
- Đã hứa với nhau cùng chung tay phấn đấu!!!
White giọng âm u trầm thống.
- Ước mơ...Ước mơ... Ước mơ... Ước mơ của chúng ta.... aaaaaaaa
- Me down me down.... Me down dơ down pum pum pum...!!!
Red và Blue, một giọng nam cao opera một giọng giả đọc rap vang lên.
- Về.... Một... Thế... Giới... Tốt ... Đẹp... Hơn... Ồ ô ô ô ô......!!!
Mặt sẹo vung vẩy hai tay bắt nhịp.
- Dành... Cho... Lưu... Manh!!!
Hai anh em Red, Blue nhìn nhau say đắm hoà lời.
- Ú ù u ... U u...!!
- Ế ê ề ê ê...!!!
Pink huýt gió.
- Một thế giới tốt đẹp hơn dành cho Lưu manh!!!!
- Hu hu hu hu...~
Năm người đồng thanh hát lớn. Cuối cùng ôm chầm lấy nhau khóc rống.
Lăng: ".........."
Anna: ".........."
Ba chị em nhà Boa: "........."
Cái cơm con mẹ nấu bọn này...!!!
....
Kết thúc chương 23.
Xin hãy đọc bản gốc truyện tại trang Truyencv.com để ủng hộ tác giả.