One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 29 - Đại Phun Trào!!!

- Tất cả những kẻ gây rối đã bị bắt hết lại chưa?

Bên ngoài toà biệt thự lớn, một người đàn ông trung niên mặt vuông chữ điền, đầu đội mũ lưỡi trai, trên người mặc một bộ đồ vest màu đỏ rực, ngực cài hoa hồng đỏ, vai khoác áo khoác hải quân trắng in lấy khẩu hiệu chính nghĩa đặc trưng- Akainu, người hiện đang giữ chức vị phó đô đốc hải quân, vẻ mặt nghiêm nghị lên tiếng hỏi cấp dưới của mình. - Báo cáo!

- Ngoại trừ một bộ phận nhỏ trước đó đã rời khỏi biệt thự trốn thoát, tất cả nô lệ còn lại đều đã bị chúng ta nhốt lại ở trong toà nhà. Bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành toàn bộ vây bắt. - Báo cáo hết!

- Tốt lắm! Vậy lập tức tiến hành hành động đi. Ngoài ra, phát động tất cả lực lượng đang trực ban ở trên đảo, lập tức bắt lại tất cả những kẻ gây rối tối nay. Nhất định không thể để cho dù chỉ một tên trốn thoát!!! - Đã nghe rõ chưa?

- Đã rõ! Thưa đại tá!!!

Theo một tiếng nghiêm lệnh chào, ngoại trừ bản thân Akainu, đại đa số các sĩ quan cao cấp cùng một bộ phận lính hải quân đứng nguyên tại chỗ giữ vững vòng vây, tất cả các sĩ quan hải quân còn lại lập tức bắt đầu ồ ạt tiến vào trong toà nhà tiến hành vây bắt nô lệ.

Mọi chuyện ban đầu diễn ra vẫn tương đối êm đẹp thuận lợi giống như tất cả mọi người suy đoán. Hải quân đồng loạt tiến lên, cả đám nô lệ vừa không có vũ khí lại còn phân tán lẻ tẻ kia lập tức dễ dàng liền bị tóm chặt hoặc xoay người bỏ chạy nháo nhào hết.

Đối với nhiệm vụ đột phát tối nay này, Akainu cũng không có quá nhiều chú ý. Chỉ là ngay sau khi đám người hải quân tiến vào trong toà nhà chưa được tới năm phút. Âm thanh đánh giết, tiếng động vật gầm gào bỗng đột nhiên ầm ầm nổ vang lên. Kinh nghiệm phong phú như Akainu dĩ nhiên hiểu được, tình huống hình như có vẻ không đúng lắm. Những tiếng động phát ra kia thật giống như là từ một cuộc chiến đấu giữa hai thế lực cân sức ngang tài thì đúng hơn. Thậm chí thế yếu có vẻ như còn đang thuộc về phía hải quân. "Điều này sao có thể??? Đây chỉ là một đám nô lệ bỏ trốn mà thôi!" Akainu trong lòng rất là nghi ngờ nghĩ.

Mặc dù trong lòng vô cùng không ưa đám quý tộc thiên long nhân hết ăn lại nằm, hơn nữa còn chuyên môn quấy phá gây sự kia, thậm chí còn vì thế dung túng cho cấp dưới vận dụng cách làm đơn giản nhất- dồn đám nô lệ ngược trở lại biệt thự, mặc kệ an toàn cũng như thiệt hại mà quý tộc thiên long nhân có thể chịu phải. Tất cả những điều trên không thể che lấp lấy một điều, Akainu coi thường sức mạnh của đám nô lệ bỏ trốn kia.

Ngay khi Akainu trong lòng còn đang hoài nghi...

- Cẩn thận! Địch phản kích!!! Địch phản kích!!!

Cửa chính biệt thự bỗng đột nhiên ồ ạt toát ra cả một đám hải quân. Mỗi một người đều là quần áo lộn xộn nhốn nháo ồn ào hô to.

- Ầmmm...!!!

Một nắm đấm lửa nện ầm ầm xuống mặt đất. Âm thanh nổ vang bất thình lình làm cả đám hải quân vừa mới xuất hiện lập tức sợ hãi câm tịt. Tập thể đứng im tại chỗ không dám bước tiếp. - Khốn kiếp!!! Hải quân không cho phép có kẻ nhu nhược.

- Mệnh lệnh! Tất cả những người vừa chạy ra kia lập tức quay người lại. Lập tức!!!

Vẻ mặt nghiêm nghị, vị phó đô đốc hải quân một bên ra mệnh lệnh một bên bước chân bước nhanh về phía trước toà nhà.

Phó đô đốc đã trực tiếp nhúng tay. Một đám sĩ quan cao cấp phía dưới lập tức vứt bỏ hết đi thái độ thờ ơ lười biếng ban đầu. Tập thể đi sát theo sau. Áo bào trắng rộng lớn đồng loạt tung bay trong gió đêm. - Bất kể kẻ địch là ai.... Hãy nhớ kĩ...

- Chính nghĩa tất thắng!!!

Âm thanh của Akainu văng vẳng vang vọng bên tai mỗi một người.

- Chính nghĩa tất thắng!!! xN

Tất cả hải quân đồng loạt hô vang. Khí thế phấn chấn bừng bừng. Ánh mắt cuồng nhiệt nhìn về phía vị đại tá dẫn đầu của mình.

Nhiệm vụ lần này có thể không hoàn thành. Thế nhưng vinh quang của hải quân không thể để cho chỉ là một đám nô lệ có thể làm nhục. Akainu ánh mắt sắc bén như chim ưng tiến về phía đám hải quân vừa mới xuất hiện. Trốn lẫn ở trong đó ba chị em Boa Hancock cùng Anna vẻ mặt mỗi người không khỏi cực kì ngưng trọng. Đối thủ quá mạnh mẽ rồi!!!

Tình huống hoàn toàn không có giống như những gì trước đó mà Lăng đã từng nói. Thân phận của đám người bọn họ rất có thể sẽ bị phát hiện mất thôi.

Nhìn xung quanh mình một đám người hải quân tất cả đều là nô lệ đóng giả mà thành hiện tại ai nấy đều vẻ mặt lấm lét, ánh mắt trốn tránh. "Không được!!! Phải làm sao bây giờ???" Hancock trong lòng thầm nhủ.

Cũng ngay khi bước chân của Akainu cùng các sĩ quan cấp cao đã sắp bước tới gần đám người, nơi cảnh cửa toà nhà bỗng đột nhiên toát ra một người một hổ. Chính là Lăng đang cưỡi lấy bạch hổ Nanh trắng chạy tới chứ còn ai vào đây. - Ngao...~

- Đuổi lấy chúng!!! Đừng cho bọn chúng chạy thoát!!! %Ư%|\ [email protected] :/-^#^$

Ngay khi Lăng bản thân cũng bị tình cảnh khác thường phía trước mắt làm cho sợ ngây người, trong lòng âm thầm hô to: tác giả, cái này không giống với kịch bản...vv. Phía đằng sau cậu ta thế nhưng rất nhanh thoát ra một đám lại một đám lính hải quân.

Hoá ra trước đó lúc đám người hải quân tiến vào trong toà nhà, Lăng lập tức liền binh chia hai đường. Một bên để cho mình cùng bạch hổ Nanh trắng đi quấy phá thu hút chú ý của một bộ phận hải quân khó chơi. Ba chị em Hancock cùng Anna thì tranh thủ thời gian dẫn theo một đám nô lệ vừa bị doạ lùi chạy trốn mà bọn họ gặp được thay lấy quần áo của đám hải quân mà trước đó bị Nanh trắng vừa mới củ hành xong, sau đó hiển nhiên là y theo kế hoạch dẫn người giả trang thành hải quân xông loạn đội hình vây bắt ở bên ngoài. Lăng cũng là khi đó sẽ cưỡi lấy bạch hổ Nanh trắng tranh thủ lúc hỗn loạn mà bỏ trốn. Đến với làm sao để thoát khỏi Akainu truy đuổi mà nói, cậu chàng thật đúng là chưa có nghĩ ra.

Hiện tại rất tốt! Đừng nói là trốn thoát khỏi Akainu, riêng là việc làm sao thoát khỏi vòng vây dày đặc bên ngoài cũng là một chuyện rồi. Phải biết con hổ Nanh trắng phía dưới chân Lăng thế nhưng là sợ tiếng súng đó nha. Muốn nó quay đầu bỏ chạy còn được, thế nhưng muốn cưỡi nó xông đi qua một dãy người cầm súng sẵn sàng bắn thẳng bất cứ lúc nào phía trước mặt mà nói...

Tình thế chẳng hay ho tí tẹo nào...!

...

Thời gian dường như ngừng lại trong khoảnh khắc. Ngay khi tất cả mọi người chưa có ai kịp phản ứng, Lăng lập tức liền có quyết đoán.

Hai tay bấu chặt lấy da lông của bạch hổ Nanh trắng, miệng thúc giục:

- Nhanh! Quay người lại!... Đi mau đi!!!

Tiếng âm thanh cuối cùng vừa là để thúc giục lấy Nanh trắng tăng tốc độ lên. Một mục đích khác cũng là để âm thầm nhắc nhở Hancock nhanh chóng rời đi. Bởi lẽ trước khi chia đôi thành hai đường bản thân Lăng cũng đã nói rõ với đối phương, yêu cầu cô nàng nhất định phải trước trời tối ngày mai rời khỏi quần đảo Sabaody mới được. Dĩ nhiên! Lời nhắc nhở âm thầm vừa rồi của mình có thật sự tác dụng gì không, Hancock có thể hiểu được hay không bản thân Lăng cũng không biết! Cái mà cậu có thể làm duy nhất vào bây giờ đó chính là dẫn theo Nanh trắng tiếp tục trở thành mồi câu hấp dẫn chú ý lực của đám hải quân để cho Hancock có thể trốn thoát an toàn. - A!... Cẩn thận!!!

Thân hình khổng lồ. Động tác nhanh thoăn thoắt. Nanh trắng vừa mới xoay người xông ngược vào trong toà nhà lập tức làm đám người vừa mới đuổi theo nó nháo nhào rối loạn lên.

Có điều ở nơi đây cũng không phải là trước đó ở trong toà nhà...

- Hừ!!! Muốn chạy đi đâu???

- Đại phun trào!!! (Dai Funka)

Một cánh tay bằng dung nham thật lớn đấm thẳng về phía Lăng. Sức nóng hầm hập.

...

Bình Luận (0)
Comment