- G ràoooo!!!!
Một con bò biển quái vật khổng lồ đột nhiên từ dưới mặt nước trồi lên làm Lăng hoảng sợ nhảy dựng.
- Chết tiệt!... Cút ngay!!! Nếu không muốn hắn ta bị tao giết chết!!!
Một lần nữa từ trong túi đồ lấy ra đao nhỏ kê sát vào cổ họng của Arlong, Lăng hai mắt trợn trừng lên đe doạ quát. Bò biển khổng lồ tức thì liền bị hành động của cậu chàng doạ cho không dám tiến lên thêm. - G ràoooo!!!!
Hết cách! Nó chỉ có thể gầm lên một tiếng thật lớn để báo hiệu.
- Làm sao?? Mohmoo làm sao vậy???
- Không tốt! Không tốt rồi!!! Arlong ca bị tên loài người kia bắt lại rồi!!!
- Cái gì? Chuyện đó làm sao có thể??? Arlong ca làm sao có thể bị bắt!!!
- Không tốt! Arlong ca thật sự bị bắt mất rồi. Phải làm sao bây giờ???
- [email protected] ^##^$&₫@/^%#|~$%# [email protected]
Tất cả đám người cá trên bờ đều nháo nhào hết cả lên.
Cũng ngay khi bọn chúng chuẩn bị nhảy xuống nước cứu người, tiếng gầm lên thật lớn của Lăng làm cả đám người cá không dám động đậy.
- Tất cả đứng im đó không được xuống nước! Dám di chuyển mảy may ta liền lập tức giết chết hắn!!!
Người dân trên đảo, đám người cá, bò biển Mohmoo thậm chí là cả bác Gen đang ngồi trên thuyền cũng đều bị tiếng đe doạ của Lăng làm cho đứng im không dám cử động. - Tốt lắm! Hiện tại tất cả lập tức ngoan ngoãn chịu trói lại.
- Bellemere, cô giúp tôi trói chắc chúng, đừng để....
- Không đời nào! Chúng ta sẽ không nghe theo yêu cầu của ngươi.
Một tên người cá tức giận lên tiếng cắt ngang. Muốn chúng nó ngoan ngoãn đầu hàng??? Không có cửa đâu nhé!!!
- Là như thế phải không?
- Có vẻ như tính mạng của tên thủ lĩnh này trong mắt các ngươi cũng không đáng giá lắm nhỉ. Nếu đã như vậy...
Lăng vẻ mặt cười gằn.
- Không!!! Dừng tay...!!!
- Phập!!!
Thanh đao sắc nhọn vung lên hạ xuống. Cánh tay phải của Arlong lập tức bị chặt đứt lìa đi từ bả vai. Màu máu chảy nhuộm đỏ cả mặt biển!!!
- Aaaaaa... Ghừ....!!! Ti tiện con người, rồi sẽ có ngày Arlong ta sẽ cắn chết ngươi!!!
Arlong gào lên đau đớn vì cánh tay bị cắt cụt. Ánh mắt nhìn về phía Lăng giờ tràn đầy hận thù.
- Phải thế không?
- Vậy trước tiên ta liền phế bỏ hai cánh tay của ngươi trước cho khỏi hậu hoạ.
Nói và Lăng một lần nữa giơ lên cao cao thanh đao trong tay.
- Khoan!!! Dừng lại đi. Chúng ta đầu hàng!!!
Đám người cá trên bờ không khỏi bàng hoàng hô lên. Thế giới của người cá không có quá nhiều gian giảo xảo quyệt chỉ biết lo cho mình như con người. Nhất là khi người bị bắt lại là Arlong. Tuy rằng thái độ của Arlong đối với con người cực kì tội tệ. Thế nhưng đó dù sao chính là do tư tưởng phân biệt chủng tộc của hắn ta gây nên. Và cũng bởi vì tư tưởng phân biệt ấy, thái độ ứng xử với người cá đồng loại của Arlong vẫn luôn tốt lắm. Anh ta luôn coi mỗi một người cá trong băng hải tặc của mình giống như là anh em trong gia đình vậy. Đám thành viên trong băng hải tặc Arlong vì vậy cũng rất kính trọng và sùng bái anh ta.
Thời điểm này nhìn thấy Arlong chịu khổ bị chém cụt tay, tất cả mọi thành viên hải tặc còn lại trong băng người cá làm sao còn có thể chịu đựng nổi. Theo tiếng hô kia vang của ai đó, mọi người lập tức liền tập thể đầu hàng rồi.
Mà cùng lúc ấy ở trên biển, đối mặt với tiếng hô ngừng tay của đám người cá kia Lăng sẽ thật chịu ngừng tay sao???
Đáp án dĩ nhiên là...
"Không bao giờ!!!"
- Phập!!
- Graaaa....!!!!
- Arlong ca...!!!
Một cánh tay còn lại đứt lìa đi cùng với vô số tiếng gầm lên giận dữ của các thành viên băng người cá.
- Tất cả đứng im cho ta!!! Nếu không muốn hắn lập tức đi chết!!!
- Bạn thân đây nói được là làm được đó biết chưa?
- Hiện tại! Tất cả lập tức quỳ xuống đầu hàng chịu trói!!!
Lăng âm thanh gầm thét lên thật to vang vọng khắp bãi biển.
Arlong vẻ mặt giờ âm trầm như nước thế nhưng đã không dám nói gì. Hai cánh tay đã mất. Hắn ta hiện tại quả thực sợ Lăng một lời không hợp sẽ lập tức chém bay đầu mình.
Đám người cá đang đứng trên bờ hai mắt nhìn nhau. Cuối cùng không còn cách nào khác tất cả đều đồng loạt quỳ gối xuống chờ bị trói. Người dân trong làng sau nhưng giây phút bàng hàng ban đầu vì tình thế biến đổi quá nhanh vừa xảy ra giờ lập tức tất cả vui mừng hoan hô lên.
Bellemere hiển nhiên không cần chờ Lăng lên tiếng thúc giục liền đã chỉ huy dân làng tiến lên bắt trói lại hết thảy thành viên còn lại băng người cá. Từ đầu tới cuối Lăng cũng đều giữ chặt lấy Arlong ở bên ngoài biển. Cẩn thận hết mức không dám vội vàng tiến vào bờ.
Đúng ngay khi đám người cá đã bị trói lại hơn phân nửa. Chợt có người lớn tiếng hô lên thật to.
- Nhìn kìa!!! Có tàu của hải quân đến!!!
- Thật tốt quá!!! Hải quân cuối cùng cũng đến rồi. Làng chúng ta cuối cùng cũng có thể an toàn rồi!!!
- %#^$~\&&:/^##^$%#%*| [email protected]
Mọi người không khỏi phấn khởi hô hào lên. Trong lòng an nấy giờ đều triệt để an tâm không còn lo sợ đám người cá nữa. Lăng ánh mắt đi theo nhìn về phía sau, quả nhiên là phát hiện thấy ba bốn chiếc tàu tuần tra hải quân đang tiến tới gần. "Moá nó!!! Sớm thì không tới. Chuyện làm gần xong rồi mới chịu vác mặt ra!!!" Trong lòng không khỏi như vậy khó chịu nghĩ. Cũng còn may là cậu ta không biết rằng đám hải quân kia đã sớm tiến đến từ lâu. Bọn họ chính là vừa rồi nhìn thấy tất cả băng hải tặc người cá đều bị trói hết lại nên mới hối hả vội đi tới tranh công nếu không cậu sẽ còn phải bực bội nữa.
Có điều như vậy cũng tốt!!! Ít nhất Lăng giờ không phải lo đám người cá kia sẽ thoát khỏi dây trói của dân làng đột nhiên phản kích các kiểu. Nếu không phải lo lắng về những vấn đề này, cậu sẽ không phải cẩn thận chờ đợi như hiện nay ở ngoài biển cùng với Arlong. - Đúng rồi Gen! Anh mau mau vào bờ thu lại tất cả tiền bạc mà đám người cá kia trước đó cướp được lại đi. Nhớ gọi người tiến vào trong thuyền hải tặc của bọn chúng lục xoát nữa. - Người là do chúng ta bắt được! Cũng đừng có để thứ gì cũng khiến cho cánh hải quân kia chiếm đi.
Bắt gặp thuyền hải quân phải một thoáng nữa mới có thể lên bờ bắt người, Lăng vẻ mặt vội vàng thúc giục đang ngồi trên thuyền nhỏ Gen nhanh đi vào bờ thu lấy chiến lợi phẩm. - Được rồi! Tôi đã biết. Như vậy cậu cẩn thận một chút.
Gen nghe vậy hơi ngẩn người ra một cái rồi rất nhanh liền đáp ứng.
- Anh đi nhanh đi!!!
Lăng một lần nữa vội thúc giục.
Moá nó chứ!!! Phải biết lần này để hạ gục được Arlong, cậu thế nhưng vừa mới đút cho hắn ta ăn chuối cả nải đây. Hay hoặc nói đúng hơn là cả một trái ác quỷ vào mồm. Từ đó mới sẽ có chuyện người cá như Arlong lại tự nhiên vô lực ngay ở giữa biển rộng để rồi bị Lăng ngược lại chế trụ thành con tim.
Một trái ác quỷ bèo nhất cũng là 100 triệu beri đó a. Có thể tưởng tượng được lần này để hoàn thành nhiệm vụ, Lăng đã phải bỏ ra cái giá lớn đến nhường nào.
Chết tiệt hải quân!!! Gọi thông báo sớm như vật mà bây giờ mới đến. Làm hại anh không thể không mang theo tay Gen kia ra biển, vừa lợi dụng năng lực chữa trị cấp tốc của sổ huấn luyện vừa nhịn đau sử dụng trái ác quỷ để đánh bại đối phương.
Cái này thật sự là thâm hụt tiền vốn lớn!!! Hức hức...~ Chỉ mong sao kế hoạch sau đó còn có thể thành công kiếm về được tiền. Lăng trong đầu không khỏi đăm chiêu suy nghĩ lấy.
Tàu hải quân chẳng mấy chốc liền cập bờ bắt lại tất cả băng người cá kể cả con bò biển khổng lồ Mohmoo, Lăng cũng là vào khi đó mới chậm rãi mang theo nửa sống nửa chết vì mất máu quá nhiều Arlong vào bờ.
Kế hoạch nói cho cùng vẫn là thành công mỹ mãn vậy.
Tất cả nhiệm vụ yêu cầu đều đã hoàn thành!!! Giờ liền là lúc tranh thủ thời gian kiếm ăn thêm.
...
15 phút sau đó, bên trên boong tàu chỉ huy của hạm đội tuần tra...
- Báo cáo trung uý! Tất cả hải tặc thuộc băng hải tặc Arlong đều đã được người của chúng ta bắt lại. Ngoài ra còn có mấy người dân trên đảo yêu cầu gặp mặt trung uy nói có chuyện quan trọng cần thảo luận. Báo cáo hết!
Một tay sĩ quan hải quân đứng nghiêm mình lên tiếng báo cáo.
- Hải tặc đã bắt được. Như vậy tang vật của cải của bọn chúng thì sao?
Nezumi vẻ mặt mong đợi hỏi. Bắt giữ toàn bộ băng hải tặc Arlong có thể trở thành công lao không nhỏ trong hồ sơ của hắn ta. Thế nhưng quan trọng nhất là bắt hải tặc liền có tiền. Không chỉ là tiền truy nã của bọn chúng mà quan trọng hơn là số lượng lớn của cải mà đám hải tặc kia thu thập được trước khi bị tóm. Cái này đã là thường thức trong nội bộ hải quân rồi.
Tiếc là lần này kết quả thu được rất nhanh liền làm Nezumi thất vọng.
- Báo cáo trung uý! Tang vật tất cả thu được... không có!
Sĩ quan hải quân cấp dưới thành thực đáp.
- Ừ?... A phi!!! Tại sao lại không có???
Nezumi bực tức hô to.
- Cái này... Nghe người bên dưới nói đám hải tặc người cá kia vừa mới từ đại hải trình trở về xong. Hòn đảo chúng ta đỗ lại bây giờ cũng là nơi đầu tiên chúng bắt đầu gây án cướp bóp. Chỉ có điều chưa kịp thành công thì đã bị bắt rồi. Thế cho nên trên người bọn chúng chung quy cũng không có đồng nào.
Sĩ quan hải quân mướt mồ hôi giải thích.
- Aiiii!!! Chết tiệt lại là đám hải tặc nghèo!!!
- Đúng rồi! Hiện tại tổng lệnh truy nã của đám hải tặc vừa bị bắt kia là bao nhiêu? Đã kiểm tra rõ chưa?
- Đã kiểm tra rõ thưa trung uý!!!
- Băng hải tặc Arlong gồm mười chín thành viên. Tổng mức truy nã hiện tại là... 20 triệu beri thưa trung uy.
Sĩ quan hải quân đáp với giọng dõng dạc.
- Chỉ có 20 triệu thôi à~
- Tốt lắm. Nếu không có chuyện gì nữa thì đi xuống trước đi. Mệnh lệnh quay tàu trở về tổng bộ. Trước hết giao nộp đám hải tặc này lấy tiền đã rồi tính.
"Moá nó chứ!!! Cứ tưởng được phát vớ bở! Ai dè....~" Vẻ mặt buồn buồn mất mác, Nezumi hào hứng không cao phất phất tay đuổi đi cấp dưới của mình.
- Vâng, thưa trung uý! Có điều về chuyện mấy người dân trên đảo xin gặp...?
- Bọn họ có nói là vì chuyện gì không?
- Dạ không, thưa trung uý. Người cầm đầu của bọn họ chỉ nói có chuyện rất quan trọng cần thông báo. Còn nói nếu trung uý không muốn tiếp tục làm hải quân vậy cứ phớt lờ thử xem.
Tay sĩ quan vừa nói còn vừa bắt trước giọng khinh thường khi đó của Lăng để trần thuật lại.
- Cái gì??? Đối phương thật dám nói như vậy???
Nezumi vẻ mặt thất kinh hỏi.
- Vâng! Đối phương chính là như vậy nói, thưa trung uý!
- Được rồi! Vậy thì để cho bọn họ lên tàu đến đây đi!!! Để ta xem xem bọn họ lại là thần thánh phương nào mà dám nói ta không thể làm hải quân. Đi đi! Đi dẫn bọn họ tới đây!!! - Tuân lệnh! Thưa trung uý!!!
...
Kết thúc chương 51.