Chương 8: Shank
“Shank!? Đây là nhà hàng trên biển nổi tiếng ở Biển Đông sao? Chúng ta đến đây làm gì!?”
Băng Hải Tặc Tóc Đỏ bỗng nhiên xuất hiện phía trước nhà hàng trên biển.
Nói đến thì sau khi rời khỏi hòn đảo nơi Yaki nằm lại thì bọn hắn đã bắt tay vào việc tìm kiếm thông tin kẻ đã làm chuyện đào mộ kia.
Mất không quá nhiều thời gian, bọn hắn liền đến nhà hàng trên biển theo yêu cầu của Shank.
“Theo như ta tìm được tin tức từ một số nhóm hải tặc ở đây thì chỉ có một đội thuyền buồm đi qua hòn đảo đó cách đây mấy ngày.
Mà nhóm thuyền buồm này có sức chiến đấu cũng không tệ vì thế mà ít bị nhòm ngó.”
“Theo như từ một tên thuyền trưởng hải tặc thì nhóm thuyền buồm này đã nhận một người ở hòn đảo đó.”
Shank nhìn về một chiếc thuyền buồm cách đó không xa cười đáp.
“Vậy sao?”
Ben Beckman nghi ngờ hỏi.
Mọi chuyện có chút trùng hợp và quá dễ dàng.
Sau một lúc suy nghĩ thì hắn lắc đầu, cho là mình quá đa nghi.
“Vào thôi… Tôi muốn thử tay nghề đầu bếp ở đây!?”
Lucky Roo đầu bếp hớn hở dẫn đầu đi vào bên trong.
Nhóm Shank cũng theo sau vào nhà hàng, ngay lập tức, một thiếu niên có chút quen mắt ngồi bàn cạnh cửa ra vào không xa khiến Shank chú ý.
Trong lòng Shank liền xuất hiện sự nghi ngờ mà đi qua, định hỏi thăm.
Nhưng ngay khi hắn vừa mở miệng thì… một cái cùi chỏ bay thẳng vào ngực cực nhanh khiến hắn giật mình.
Có điều, hắn là ai chứ, một trong Tứ hoàng, kẻ mạnh danh với Haki cực mạnh.
Tất nhiên Haki quan sát của hắn cũng không yếu, thậm chí thấy trước động tác của Yaki một nhịp.
Phải biết hắn còn được xem là “khắc tinh” của Haki quan sát, khiến đối thủ không thể nhìn thấy được tương lai.
Hắn liền rút một nửa thanh kiếm Saber bên hông phải đón lấy cú giật cùi chỏ của Yaki.
…
“Ầm!?”
Vừa va chạm thì một âm như pháo nổ xuất hiện.
Cả nhà hàng biển đều chấn động, mọi người đều hướng mắt chú ý về phía bên này.
Nơi va chạm của hai người xuất hiện vết nứt không khí nhỏ, có thể thấy người tấn công và phòng thủ đều rất mạnh.
Yaki cảm thấy kẻ sau lưng rất mạnh, hắn vừa thu cùi chỏ cùng lúc đã đứng lên, tay phải chóng ở trên thành ghế, tung người lên không, đá ra một cú đá móc thẳng vào đầu người phía sau.
Lần này, Yaki dùng toàn lực, số đo sức mạnh của hệ thống đã thay đổi.
Lực lượng 99 chính là số đo của cả hai thế giới.
Lúc trước Guku (người phát ngôn của thần) dùng số đo ngàn để tính sức mạnh của thế giới này.
Nhưng tất cả chỉ là thông số mà thôi, so sánh sức mạnh thể chất bây giờ, Yaki cũng thuộc mức trâu bò ở trên thế giới này.
“Hừ!?”
Shank hừ lạnh một cái, Haki bá vương bọc phát ra như đập nước vỡ đê, kinh khủng đến mức khiến cả nhà hàng trên biển run lên dữ dội.
Lần này, hắn không đứng yên đỡ đòn mà lùi một bước, dùng kiếm chắn ngang trên đầu đón lấy đòn đá ở tư thế móc người này của Yaki.
“Crack… Ầm!?”
Chân Yaki vừa chạm vào kiếm thì một cổ sức mạnh cực lớn truyền đến khiến Shank kinh ngạc.
Mặt nền nhà hàng phía dưới chân đều bị nứt ra như màng nhện.
Còn Yaki vừa chạm đến kiếm của Shank thì chân truyền đến một con đau khiến cả người hắn run lên, kèm theo cảm giác như bị vô số kim châm đâm vào người.
Yaki rụt chân lại, ngã ra phía sau, dùng tay lộn một vòng trên sàn nhà mới dừng lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn người hắn vừa mới tấn công kia.
Người này mặc một chiếc áo choàng đen dài qua vai của mình.
Thêm vào quần nâu hơi lỏng, cắt ngang ở dưới đầu gối với những hoa văn kỳ quái.
Thêm vào đó mang một đôi dép và không cạo râu khiến người nhìn vào thấy có chút lôi thôi giản dị.
Có điều, người này nổi bật về mái tóc đỏ và chiếc áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng đen nhìn khá cũ nhưng lại rất sạch sẽ.
Yaki liền nhìn thì lập tức nhận ra đây là Shank, một trong Tứ Hoàng của tân thế giới.
“Shank phải không? Luffy đã nhiều lần nhắc đến cái tên này trong chuyến phiêu lưu của mình!?”
Yaki chậm rãi đứng lên hỏi.
“Ngươi là…!?”
Shank thấy người này gọi thẳng tên mình thì kinh ngạc.
Dù hắn là tứ hoàng nhưng ở biển đông này, người biết hắn sẽ không nhiều.
Dù sao, ai có thể tin được Tứ Hoàng ở tân thế giới lại đến đây chứ.
“Ngươi là tên nhóc đã chết kia!?”
Ben Beckman đi lên từ phía sau hỏi.
Băng tóc đỏ cũng tập trung đứng lại với nhau nhìn chằm chằm về phía Yaki.
Thấy một loạt tên có máu mặt nhìn chằm chằm mình, Yaki có chút cảm giác không thoải mái.
Chỉ là cảm giác này cũng nhanh chóng biến mất.
Hắn nhìn về người lên tiếng hỏi mình, nghi ngờ hỏi lại.
“Ben Beckman… Làm sao liền nhận ra tôi là tên nhóc kia!?”
Yaki có chút nghi ngờ về điều này, dù sao, hắn đã nằm trong đó hai năm.
Bên ngoài đều tin tưởng hắn đã ngủm.
Thế mà người này vừa nhìn liền đoán ra được hắn.
“Nói đến ban đầu thì ta có chút không tin… Dấu vết của ngôi mộ nói lên đã có một thứ gì đó từ trong mộ chui ra mà không phải có người tác động từ bên ngoài vào.”
“Ban đầu nhìn thấy ngôi mộ ta đã nghi ngờ nhưng một kẻ đã chết 2 năm bây giờ sống lại thì đến những kẻ như chúng ta… thật sự có chút khó tin.
Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của ngươi thì ta có thể chắc chắn đó là ngươi.
Dù sao, nét mặt, vóc dáng của ngươi khá giống với ngươi hai năm trước.”
Ben Beckman nhìn chằm chằm Yaki nói.
Nói thật thì trong lòng hắn vẫn có chút không tin đây là tên nhóc 2 năm trước bị bọn hắn chôn xuống.
Nếu không phải có đầy đủ chứng cơ và tên này đứng sờ sờ ở đây.
Dù ai nói gì, hắn vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng được điều này.
“Bộp… Bộp… Bộp… Thật là một người có sức quan sát tuyệt đỉnh.
Chỉ nhìn qua dấu vết đã đoán được chính xác như vậy!?”
Yaki vỗ tay cười nói.
Hắn cũng không cần che dấu bản thân mình, sống lại để hành thiên hạ chứ không phải trở thành một kẻ dấu đầu lòi đuôi, sống trong bóng tối, làm việc không dám nhìn người.