Ông Bố Siêu Phàm

Chương 49

Nghe được tâm nguyện của Lâm Di Quân, Lục Trần cũng không nói gì, nếu như trước khi tới kinh thành, chắc chắn anh có thể nói với cô, anh nhất định cho cô sống ở căn biệt thự tốt nhất.

Nhưng bây giờ anh ấy không muốn Lâm Di Quân biết được thân phận của mình nữa, ít nhất trước khi thực lực của mình đủ lớn mạnh, anh ấy không muốn gia đình biết mình là người của Lục gia ở thủ đô.

Bây giờ anh ấy vẫn chưa đủ mạnh để đầu với bác gái của anh ấy, nên chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn lại.

Ngày hôm sau sau khi đưa Kỳ Kỳ đến trường, anh cùng với Vương Duy và Hứa Thư Đình cùng ra ngoài.

Hứa Thư Đình là trợ lý của Lục Trung, năm ngoái vừa tốt nghiệp học vị thạc sĩ kinh tế đại học Cambrigde liền được Lục Trung chiêu mộ về tập đoàn quân Duyệt.

Hứa Thư Đình cao 1m70, đi thêm giày cao gót nữa thì cũng cao gần bằng Lục Trần rồi.

Tóc dài lượn sóng, đúng là một mỹ nhân chân dài.

Hiện giờ tập đoàn quân Duyệt đã giải thể rồi, Lục Trung hiện đang đi giúp anh thu mua lại những công nghệ kỹ thuật cốt lõi, một nửa nhân viên cốt cán của tập đoàn Quân Duyệt vẫn ở lại hỗ trợ Lục Trần.

Những người không muốn ở lại thì tập đoàn cũng đều trả họ một khoản tiền bù đắp giải thể rồi.

Hôm nay Hứa Thư Đình và Vương Duy đi xem mặt bằng cùng với Lục Trần.

Anh muốn xây dựng viên kỹ thuật đầu tiên tại Du Châu thì nhất định phải chọn mặt bằng thật tốt.

Dựa trên gợi ý của chủ tịch thành phố nên bọn họ đến kiểm tra khu núi Mã Yên.

Núi Mã Yên là một địa danh thuộc quận Đại Đô, nằm xa ngoài vùng ngoại ô, nơi mà họ đến xem ngày hôm nay cách xa khu biệt thự hồ Cảnh Long trên dưới 50 km.

Dựa trên sự đo lường xem xét của một nhóm nhân công, Lục Trần cuối cùng cũng đã ưng một dãy núi có phong cảnh và môi trường rất tốt có núi có sông.

Đây đều chỉ là những ngọn đồi nhỏ nên cũng rất dễ khai thác..

Nhóm nhân công đo lường tổng thể bao gồm cả khu vực không có dân cư ngoài vùng núi Mã Yên, đại khái rộng khoảng 30 km2 trải dài trên cả ba khu vực thành thị lớn của Du Châu.

"Mua lại cả dãy núi này đi, Thư Đình chiều nay cô đưa theo người vào thành phố bàn bạc với họ đi." Lục Trần nhìn kết quả đo lường của nhóm nhân công liền nói với Thư Đình đang đứng bên cạnh.

"Vâng, nếu như không có đối thủ cạnh tranh thì chỉ hơn một trăm triệu là có thể mua được rồi, nhưng nếu như có đối thủ, thì sẽ rắc rối một chút ạ." Hứa Thư Đình gật đầu nói.

Lời của Hứa Thư Đình vừa dứt, thì liền trông thấy một đám xe đi tới, tiếp theo là một đám người xuống xe, hình như cũng đang xem xét ngọn núi này.

"Là người của Tả gia, lẽ nào họ cũng muốn mua lại dãy núi này sao?" Vương Duy nhìn đám người vừa đến liền nhỏ tiếng nói vào tại Lục Trần.

Tả gia là một trong tứ đại gia tộc ở Du Châu, thực lực cũng rất mạnh, nếu không phải trước đây bị tập đoàn Quân Duyệt đè nén xuống thì Tả gia phải đứng thứ ba ở Du Châu.

"Chào anh, tôi là Tả Thanh Thành, các anh cũng có ý mua mảnh đất hay sao?" Người thanh niên đi đầu có 30 tuổi chỉ vừa nhìn thôi đã biết Lục Trần là người đứng đầu, liền trực tiếp đến trước mặt Lục Trần giơ tay ra nói.

"Lục Trần." Lục Trần bắt tay Tả Thanh Thành, cười nhẹ nói.

"A, đây không phải là hai trợ thủ đắc lực của tập đoàn Quân Duyệt - giám đốc Vương và trợ lý Hứa sao? Tập đoàn Quân Duyệt các anh không phải đã giải thể rồi sao?" Tả Thanh Thành ánh mắt vừa nhìn thấy Hứa Thư Đình và Vương Duy lông mày bất giác nhướn lên.

"Chào cậu Tả, chúng tôi hiện tại đã không còn quan hệ gì với tập đoàn quân Duyệt rồi, hiện tại chúng tôi là nhân viên của Công ty khoa học Di Kỳ." Hứa Thư Đình không do dự đáp lời.

Viện khoa học kỹ thuật Di Kỳ là tên do Lục Trần lấy từ tên của Lâm Di Quân và Kỳ Kỳ để đặt tên cho công ty, đã đăng ký rồi, tạm thời vẫn lấy cao ốc Quân Duyệt làm địa chỉ công ty, sau này sau khi xây dựng xong viện khoa học kỹ thuật thì sẽ chuyển đến sau.

"Viện khoa học kỹ thuật Di Kỳ sao?" Tả Thanh Thành quay lại hỏi trợ lý của mình, anh ta chưa từng nghe đến tên công ty này.

Có điều có thể mua lại được khu đất này cũng không phải là công ty nhỏ, hơn nữa còn chiêu mộ được hai nhân tài Hứa Thư Đình và Vương Duy.

Trợ lý của Tả Thanh Thành lắc đầu, ý nói cũng chưa từng nghe qua.

Bọn họ chắc chắn là chưa từng nghe qua rồi, vì vừa mới được đăng ký ngày hôm qua mà.

"Chúng tôi chỉ là một công ty vừa mới đăng ký thôi, cậu Tả không biết cũng là điều bình thường." Lục Trần giải thích nói.

"Hóa ra là vậy, vậy các anh đúng là đang chuẩn bị mua lại mảnh đất này, có điều e là sẽ không mua được rồi, bởi vì tôi cũng dự định mua lại cả dãy núi này." Tả Thanh Thành vừa biết được là công ty vừa mới đăng ký liền không có chút bận tâm nữa.

Đối với anh ta mà nói một công ty vừa đăng ký xong căn bản không phải là đối thủ đáng để ý.

Nói thế nào đây nhỉ, sau khi tập đoàn Quân Duyệt giải thể, cả cái Du Châu này có thể trở thành đối thủ của anh ta chỉ có Lưu Hỏa Sơn của Lưu gia, Trương Đạo Nhân của Trương gia và Tô Chí Long của Tô gia mà thôi.

Thấy Tả Thanh Thành đang định làm giảm khí thế của mình, Lục Trần chỉ cười nói: "Vậy e là cậu Tả đã gặp được đối thủ cạnh tranh rồi đấy."

"Ồ vậy sao? Hi vọng anh có thể trở thành đối thủ của tôi." Tả Thanh Thành thách thức nói, sau đó liền đưa người rời đi, đến nhìn Lục Trần thêm một cái nữa cũng không thèm nhìn.

Thấy Tả Thanh Thành có bộ dạng coi thường Lục Trần, Vương Duy và Hứa Thư Đình cũng cảm thấy không vui.

Nghĩ lại lúc tập đoàn Quân Duyệt chưa giải thể, Tả Thanh Thành chỉ được coi là người thừa kế của Tả gia, khi tập đoàn Quân Duyệt hợp tác với Tả gia, Tả Thanh Thành trước mặt họ cũng phải hết sức chú ý điệu bộ của mình.

Bởi vì bọn họ chính là đại diện cho ý chí của tập đoàn Quân Duyệt.

"Trước mắt có Tả gia đến tham gia rồi, chúng ta phải mau chóng có được khu đất này thôi không là sẽ có thêm chút rắc rối." Vương Duy nói.

"Chuyện mà tiền có thể giải quyết được thì không thành vấn đề, quan chức thành phố nhiều nhất cũng chỉ sẽ để vài bên có thể cạnh tranh thôi, hơn nữa tôi đang nghi ngờ tin tức chúng ta muốn mua khu này đã bị bọn họ tiết lộ ra rồi." Lục Trần nói.

"Tôi hiểu rồi, bọn họ mặc dù nói tất cả các cơ quan đều sẽ bật đèn xanh cho chúng ta, nhưng nếu khu đất này mà không có ai cạnh tranh với chúng ta thì sẽ bán chẳng được bao nhiêu tiền." Vương Duy nói.

"Đúng là mấy lão hồ ly, lão chủ tịch rõ ràng muốn kiếm tiền từ chỗ của Lục thiếu gia, lão ta không sợ Lục thiếu gia sẽ đến thành phố khác để khai thác sao?" Hứa Thư Đình nói.

"Không sao, nếu không để họ có chút lợi ích thì sau này dự là cũng sẽ không được thuận lợi." Lục Trần cười đáp, anh ấy đương nhiên là biết ý đồ của quan chức thành phố, nói không chừng cả bốn đại gia tộc đều sẽ nhúng tay vào.

Có điều đối với chút ý đồ của bên quan chức này anh ấy không quan tâm lắm, chỉ cần bọn họ thích tiền thì sẽ dễ làm việc rồi.

Nếu như bốn đại gia tộc muốn cạnh tranh với anh ấy, vậy thì cứ để bọn họ mài dao đi, vừa hay cũng là để cho bọn họ biết viện khoa học kỹ thuật Di Kỳ không phải dễ đụng đến.

"Nếu như Lục tổng không ra đi thì chuyện này dễ dàng rồi, lúc đó tập đoàn Quân Duyệt mỗi năm đều nộp hàng chục tỉ nhân dân tệ, chỉ cần tập đoàn quân Duyệt muốn khai thác dự án mới, bọn họ đều sẽ chủ động giúp đỡ, thậm chí có nhiều lúc còn giúp đỡ miễn phí nữa." Vương Duy có chút không vui nói.

"Nhưng sau khi viện khoa học kỹ thuật Di Kỳ được thành lập sẽ hoàn toàn vượt qua sự tồn tại của tập đoàn quân Duyệt, bọn họ rồi cũng sẽ phải ôm chặt lấy cái cây hái ra tiền này của chúng ta thôi." Hứa Thư Đình nói.

"Đi thôi, về trước đã, chiều nay cô đến gặp họ xem ý họ thế nào." Lục Trần cười cười liên hướng về phía xe của mình đi tới.

Quả đúng như dự liệu, 4 giờ chiều Hứa Thư Đình gọi điện cho Lục Trần thông báo bên quan chức thành phố nói khu đất đó cả bốn đại gia tộc đều đang muốn mua lại, hiện tại thêm họ nữa là tổng cộng có năm bên cùng đang cạnh tranh, bên thành phố đang chuẩn bị ngày mai sẽ tổ chức hoạt động đấu giá.
Bình Luận (0)
Comment