Chương 304
Cố Mặc Ngôn này bị trúng tà gì vậy? Lần nào cũng bảo vệ Tô Thư Nghi như vậy, ánh mắt anh nhìn cô luôn tràn đầy tình cảm, ấm áp như ánh mặt trời. Còn mỗi lần Cố Mặc Ngôn nhìn cô ta, Tả Dao luôn cảm thấy ớn lạnh.
Tả Dao ghen tị với Tô Thư Nghi chết đi được! Giữa ban ngày ban mặt mà Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghỉ lại ngang nhiên thể hiện tình cảm trước công chúng như thế, hai người họ đặt mợ Cố ở đâu, không sợ bị mợ Gố phát hiện gian tình giữa họ sao?
Tả Dao giật thót, đột nhiên nhận ra điều gì đó. Cô ta không dám tin đó là sự thật.
Không lẽ…
Tô Thư Nghỉ chính là mợ Cố? Cho nên mới ngang nhiên như thế?
Tô Thư Nghi cùng Cố Mặc Ngôn nhìn về phía Tả Dao, đứng cạnh nhau, trên tay hai người đeo nhãn giống hệt nhau.
Cô ta chỉ tay vào Tô Thư Nghi, giọng nói run rẩy: “Không… không lẽ cô chính là mợ cố?”
Tô Thư Nghỉ và Cố Mặc Ngôn cùng tiến vào sảnh trong của buổi đấu giá, để lại Tả Dao ngây người đứng đó vì kinh ngạc.
Tả Dao biết được sự thật sẽ có suy nghĩ gì đây? Không biết cô ta có muốn mua thuốc hối hận về uống không? Lần này có lẽ cô ta sẽ vì những lời nói lỗ mãng của mình mà khóc rống nhiều ngày mất.
Tô Thư Nghi cứ nghĩ đến biểu cảm buồn cười lúc Tả Dao sốc đến xám ngoét cả mặt là cô lại buồn cười, không nhịn được mà cười thành tiếng.
Cố Mặc Ngôn ngẩng đầu nhìn Tô Thư Nghi cười, sau nhiều ngày chiến tranh lạnh, cuối cùng anh cũng thấy nụ cười của cô. Tâm trạng Cố Mặc Ngôn cũng tốt hơn.
Hai người châm chậm bước đi, giữ im lặng.
Những người tham gia buối đấu giá đều quyên góp một món đồ, số tiền thu được từ đấu giá đều sẽ được đem đi làm từ thiện. Trước hết, cần đến khu nhận đồ đấu giá để quyên góp vật phẩm, đăng ký vào sổ rồi đợi cuộc đấu giá bắt đầu.
Cố Mặc Ngôn cùng Tô Thư Nghi đến khu nhận đồ đấu giá.
Lúc này đã có một số người đến đăng ký rồi, đều là vật phẩm có tạo hình tinh xảo và giá trị sưu tập nhất định.
Nhân viên khu nhận đồ đấu giá hỏi Tô Thư Nghi đồ mà cô muốn quyên tặng đặt ở đâu, Tô Thư Nghi nhíu mày. Cô nói: “Chết rồi, hôm nay tôi không chuẩn bị gì cải”
Nhân viên ngạc nhiên nhìn Tô Thư Nghị, ai lại đến buổi đấu giá mà không mang theo vật phẩm đấu giá? Thực sự là lần đầu gặp cô gái kỳ lạ thế này.
Tô Thư Nghi hơi đỏ mặt, cảm thấy mất hết thể diện trước mặt các nhân viên ở đây, có lẽ anh ta sẽ cảm thấy cô là kẻ lừa bịp, đến ăn chực uống chực mất.
Cố Mặc Ngôn nhìn Tô Thư Nghi đứng đó như đứa trẻ phạm lôi, sau đó anh lấy từ trong túi xách ra một chiếc hộp nhung màu xanh.
Cố Mặc Ngôn nhờ nhân viên công tác mở ra, nói rằng đó là vật phẩm đấu giá hôm nay của mợ Cố Tập đoàn Ngôn Diệu.
Thật ra Cố Mặc Ngôn đã chuẩn bị vật phẩm đấu giá từ sớm rồi, không cần để Tô Thư Nghi lo lắng, chỉ là nhân viên hỏi gấp quá, anh còn chưa kịp lấy ra.
Nhân viên thấy chiếc hộp nhung mang lại cảm giác rất tốt, trong lòng nghĩ bên trong chứa bảo vật quý giá gì đây, anh ta vội vàng mở ra, lập tức kinh ngạc!
Chương 305
Nguồn thiếu chương, mong độc giả thông cảm!