Chương 919
Nghe tiếng bàn tán của mọi người, Khưu Duyệt siết chặt nắm tay, trong mắt bùng lên ngọn lửa ghen ty.
Tại sao ông trời lại bất công như vậy? Tất cả chuyện tốt đều dành hết cho một mình Tô Thư Nghi!
Lúc trước khi cô chưa phải cô chủ nhà họ Trình thì lấy thân phận cô gái nhà nghèo để kết hôn với một người tài sắc vẹn toàn như Cố Mặc Ngôn. Tuy khi ấy hai chân Cố Mặc Ngôn tàn phế, nhưng anh cũng là chàng trai độc thân hoàng kim nổi tiếng ở thành phố S, là bạch mã hoàng tử trong lòng rất nhiều cô gái.
May thay sau đó hai người đã ly hôn, khi cô ta đang cảm thán ông trời vẫn có mắt thì lại thấy tin tức trên các phương tiện truyền thông, thực ra Tô Thư Nghi chính là cô chủ của tập đoàn Trình Thị, lần này cô đã hoàn toàn từ chim sẻ biến thành phượng hoàng, Nhưng điều này cũng không liên quan mấy đến cô ta, bởi vì sau này Tô Thư Nghi đã sang nước M, cho dù cô là cô chủ nhà họ.
Trình thì cũng chẳng làm mưa làm gió gì được với cô ta Nhưng không ngờ năm năm sau Tô Thư Nghi lại lấy thân phận Trình Thư Nghi trở về toà soạn tạp chí của họ, hơn nữa vừa về đã giành mất vị trí tổng biên tập của cô ta Mỗi lần họp thấy cô ở phía trên chỉ huy người khác là cô ta lại hận nghiến răng ken két, đó vốn dĩ là vị trí cô ta nên ngồi!
Bây giờ thì hay rồi, đến Cố Mặc Ngôn cũng muốn theo đuổi lại cô! Đã là cô chủ nhà họ Trình rồi lại thêm cái danh mợ Cố, chẳng phải cả đời này cô sẽ cưỡi lên đầu lên cổ cô ta hay sao?
Không cam lòng, cô ta không cam lòng! Chẳng lẽ cả đời này của cô ta đã định sẵn là phải luôn ngước nhìn Tô Thư Nghi sao?
Cuối cùng cũng đến giờ lên máy bay, Trình Thư Nghi thầm thở.
phào nhẹ nhõm. Sau khi lên máy bay, cô nhất định phải cách Cố Mặc Ngôn xa một chút.
Ở bên cạnh anh, rõ ràng trong lòng cô cực kỳ cáu kỉnh, nhưng vì đông người nên cô luôn phải giữ nụ cười trên môi, thật sự rất khó chịu.
Tuy nhiên sau khi lên máy bay, Trình Thư Nghi mới đau đớn phát hiện ra chỗ ngồi của mình ở ngay bên cạnh Cố Mặc Ngôn. Cô không còn kìm nén cảm xúc của mình nữa, quay lưng lại với đám đông, phẫn nộ trừng mắt với anh.
ô không tin điều này là trùng hợp, chắc chắn là anh giở trò!
Cố Mặc Ngôn bỗng bị cô lườm thì thấy khó hiểu, khi nhìn thấy vé máy bay cô đang siết chặt trong tay mới hiểu ra vì sao cô lại giận.
“Trùng hợp quá, thì ra chỗ ngồi của chúng ta ở cạnh nhau à, em ngồi đi.” Cố Mặc Ngôn nở nụ cười rất giống hồ ly.
Trình Thư Nghi quay người, định tìm Hiểu Khiết hay chị Trần để đổi chỗ, nhưng vừa quay đầu đã phát hiện ánh mắt mọi người đều đang nhìn chằm chẵm vào mình và Cố Mặc Ngôn.
Cô nhớ lại lời Hiểu Khiết nói với mình ở sân bay lúc trước, nếu bây giờ cô mà đổi chỗ thì có lẽ mọi người sẽ càng bàn tán về cô và Cố Mặc Ngôn nhiều hơn.
Nghĩ đến đây, Trình Thư Nghi lại quay người, tức giận ngồi xuống bên cạnh Cố Mặc Ngôn.
Nhìn thấy phản ứng của Trình Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn không khỏi cười khổ trong lòng. Trước đó anh đã cố ý bảo Dương Tùng Đức sắp xếp cho mình và Trình Thư Nghi ngồi cạnh nhau, không biết có phải quyết định đúng đắn hay không.
“Cố Mặc Ngôn, rốt cuộc anh đi theo làm gì?” Trình Thư Nghi nhỏ giọng chất vấn Cố Mặc Ngôn.
*Gia tăng tình cảm với nhân viên.” Cố Mặc Ngôn nghiêm túc đáp “Cố Mặc Ngôn!” Nếu không phải mọi người đang ở đây thì Trình Thư Nghi thật sự muốn đập chiếc điện thoại trong tay vào đầu anh. Gia tăng tình cảm với nhân viên? Anh đùa gì đấy!
Nhìn thấy bộ dạng tức giận không kiềm chế được của Trình Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn thở dài bất lực: “Thư Nghi, anh chỉ muốn có nhiều cơ hội được ở bên em hơn thôi.”
“Vậy nên anh mới sắp xếp chuyến đi này?” Trình Thư Nghi lạnh lùng hỏi.