Lý Nhược Hàm nghĩ tới thất thần, đúng lúc Lương Dần trở về. Cô ta vội bỏ thứ trong tay vào két an toàn và đóng lại!
Có lẽ Lý Nhược Hàm có vẻ hơi bối rối, lúc Lương Dần đi vào theo bản năng nhìn về phía két an toàn, thấy khóa hắn mới theo bản năng thở phào nhẹ nhõm và nhìn về phía cô ta hỏi: "Hôm nay em đi đâu vậy? Không thấy ở công ty cũng không ở nhà?"
Nghe Lương Dần hỏi vậy, Lý Nhược Hàm có phần chột dạ nói: "Bạn em không khỏe nên em đi thăm."
"Thật à, sao bình thường anh không thấy em có người bạn nào vậy." Giọng điệu của Lương Dần hơi châm chọc. Chỉ riêng sự kiêu ngạo hống hách của cô ta, Lương Dần cũng không cho rằng cô ta có thể thân thiết được với người nào.
Lý Nhược Hàm cũng không giận: "Lúc trước bạn em vẫn du học ở nước ngoài, gần đây mới về nước."
"Nếu là người bạn hiếm có, vậy em nên quan tâm nhiều hơn mới phải." Lương Dần nói với Lý Nhược Hàm với giọng điệu không rõ ràng.
Lý Nhược Hàm không biết có phải gần đây mình quá mẫn cảm hay không, nhưng cô ta luôn cảm thấy thái độ của Lương Dần đối với mình có hơi kỳ lạ.
"Sao hôm nay anh về sớm vậy, hình như mẹ có làm một ít bánh trôi vị rượu hoa quế, để em lấy một ít cho anh." Nói xong, Lý Nhược Hàm vội vàng đi xuống tầng, Lương Dần cũng không ngăn cản cô ta, chỉ quay đầu liếc nhìn theo cô ta với ánh mắt lạnh lùng.
Lương Dần bình thường ít nói, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không quan tâm gì cả, chỉ có điều rất nhiều chuyện đều giấu ở trong lòng. Khi hắn thực hiện kế hoạch, Lý Nhược Hàm chính là mối bận tâm, hắn không biết về sau phải xem quan hệ giữa mình và cô ta thế nào. Chỉ sợ công ty đến trong tay hắn, Lý cô ta chắc chắn sẽ không tha thứ hắn.
Ở dưới lầu, Lý Nhược Hàm cầm đĩa nhỏ bánh trôi mà lòng dạ không yên, đúng lúc trợ lý gọi điện thoại tới. Cô ta nhận nghe, giọng điệu có phần lạnh nhạt: "Alo."
"Tổng thanh tra, chuyện cô bảo tôi làm, tôi đã thu xếp xong, chẳng qua là... Làm như thế có được không?" Trợ lý nhận ra tâm trạng của Lý Nhược Hàm không tốt, nói chuyện cũng có phần dè dặt.
Lý Nhược Hàm hình như bất ngờ khi biết tốc độ của đối phương lại nhanh như vậy, mở miệng: "Đã vào tập đoàn Đại Hưng rồi sao?"
"Đúng vậy." Trợ lý trả lời vô cùng chắc chắn: "Tôi đã thu xếp cho một người phụ nữ với các phương diện điều kiện đều rất tốt vào đó."
"Tôi biết rồi, đợi lát nữa cô gửi tin tức của cô ta cho tôi, những chuyện khác cô không cần để ý nữa."
"Vâng..." Trợ lý không hiểu Lý Nhược Hàm có mục đích gì, nhưng rõ ràng cách làm này khiến cô ta hoảng loạn.
Lý Nhược Hàm cúp điện thoại và liếc nhìn đĩa bánh nhỏ trong tay mình. Bảo cô ta bỏ qua cho Vạn Tố Y thì căn bản không thể làm được! Cô ta và Vạn Tố Y, cuối cùng sẽ phải có một kẻ chết, có một người được bước vào trong!
"Nhược Hàm, có phải là A Dần đã về, đúng không?" Nghe được tiếng động trong phòng bếp, Tào Lan khoác thêm áo đi đến.
"Đúng vậy." Lý Nhược Hàm đáp một tiếng.
Tào Lan nhìn vẻ mặt Lý Nhược Hàm: "Mẹ thấy sắc mặt con không tốt, con đã tới bệnh viện khám chưa? Con và A Dần đã lâu như vậy còn chưa có con, chắc không phải có vấn đề đi? Tốt nhất vẫn nên đi khám xem thế nào, con ạ!"
"Tôi biết rồi." Lý Nhược Hàm nhíu mày, tâm tình lạnh xuống.
Bây giờ, bất kể là ai nói chuyện con cái với cô ta đều khiến tâm trạng của cô ta xấu đi.
Cô ta không ngờ ông trời thích đùa giỡn với người khác như thế. Khi cô ta muốn thì không thể được như ý, khi không muốn lại nhất quyết cho cô ta!
Lý Nhược Hàm lên tầng, Lương Dần không biết đã rời khỏi phòng ngủ từ khi nào. Cô ta cầm đĩa bánh trôi đến thư phòng. Bởi vì Lương Dần đang bận nên cô ta không nói nhiều, đặt đĩa bánh xuống rồi rời đi.
Sau khi về phòng ngủ của mình, tin tức của trợ lý đã vừa vặn gửi tới. Cô ta mở ra, bên trong không có ảnh chụp của người kia, nhưng các số liệu khác thì đặc biệt tỉ mỉ, thậm chí còn có cả số đo ba vòng.
"Người xuất sắc như vậy, chẳng lẽ còn có người không xiêu lòng sao?" Hơn nữa, tình cảnh của Mạnh Kiều Dịch bây giờ lại đặc biệt như vậy!
Gần đây Lý Nhược Hàm bị truyền thông nhằm vào, nhưng cô ta hình như cũng không có ý thu tay lại. Bây giờ Vạn Tố Y đã bị vạn người chú ý, Lý Nhược Hàm không tiện xuống tay với cô, nhưng không phải đây cũng là một cơ hội tốt sao?
Bây giờ Vạn Tố Y đang trong thời kì đặc biệt, người phụ nữ khác mới có thể nhân cơ hội chui vào!
Lý Nhược Hàm không tin thật sự có người đàn ông chỉ để ý tới một người phụ nữ.
Nhưng Mạnh Kiều Dịch chính là loại đàn ông như vậy. Gần đây, bởi vì có thêm con gái nên tâm trạng anh cũng không tệ lắm, đi đâu cũng mỉm cười.
Nhân viên trong công ty đều tinh mắt, tất cả mọi người có thể thấy được từ khi có con gái, tâm trạng của anh rất tốt, gương mặt cũng trở nên dịu dàng hơn, mỗi ngày đều đi làm muộn, ra về sớm.
Nhưng điều này cũng không khiến cho một số người cảm thấy anh không có trách nhiệm, cho dù bớt thời gian làm việc, nhưng hiệu suất công việc của anh vẫn không giảm, thậm chí còn có thể xử lý công việc thỏa đáng hơn trước.
Gần đây, phòng thư ký của Mạnh Kiều Dịch mới tuyển thêm một người mới. Cô ta đã vào làm hơn một tháng, nhưng anh trước sau vẫn không nhớ tên và mặt mũi của cô ta, người thường giao công việc cho cô ta vẫn là Chu Hầu.
"Ông chủ, đây là thẻ ngài cần." Chu Hầu đưa thẻ Vip ở cửa hàng mẹ và bé mà Mạnh Kiều Dịch yêu cầu trước đó. Tuy tò mò không biết Mạnh Kiều Dịch cần tấm thẻ này làm gì, nhưng anh ta chưa từng hỏi, đây là việc riêng của ông chủ, anh ta chưa bao giờ xen vào việc của người khác.
Mạnh Kiều Dịch không nhận tấm thẻ kia, mà nói cho Chu Hầu biết: "Thay tôi đưa đến cho quản gia của Hải Viên. Gần đây quần áo của con tôi hơi chật, trẻ con mới sinh thường lớn nhanh."
Cho dù Mạnh Kiều Dịch nói chuyện rất bình tĩnh, Chu Hầu cũng không quá ngạc nhiên. Nhưng nghe Mạnh Kiều Dịch nói ra những lời như vậy, anh ta vẫn không tránh khỏi giât mình. Trong giọng nói của anh rõ ràng có phần tự hào của người làm cha, khiến anh ta phát giác, thật ra anh cũng có tình cảm phong phú như vậy.
"Được." Chu Hầu gật đầu chuẩn bị ra ngoài, nhưng vẫn lấy hết dũng cảm khen một câu: "Cô nhà rất xinh."
"Anh đã nhìn thấy rồi sao?" Mạnh Kiều Dịch hiếm có một lần không ghét bỏ anh ta nói nhảm, cười hỏi.
"Đúng, trước đó tôi giúp ngài sắp xếp lại thư mời cho bữa tiệc trăm ngày nên có xem qua ảnh chụp." Chu Hầu trả lời rất thành thật.
"Đúng vậy, con bé rất giống mẹ." Nhắc tới mẹ của con mình, Mạnh Kiều Dịch càng cười rạng rỡ hơn, trong mắt có phần yêu thương. Điều này làm cho Chu Hầu cảm thấy toàn thân ớn lạnh.
Sức mạnh của tình yêu thật dọa người nha. Không ngờ người đàn ông giống như Mạnh Kiều Dịch cũng có tình yêu dọa người như vậy.
Chu Hầu khẽ gật đầu, không có gì nữa mà ra ngoài.
Mạnh Kiều Dịch nhìn tấm ảnh mới chụp của Vạn Tố Y ở trên bàn, không nhịn được giơ tay ra chạm một cái, hình như anh có thể qua tấm ảnh nhìn thấy Vạn Tố Y và con vậy.
So với Mạnh Kiều Dịch còn phải đi làm bình thường, trong thời gian này không có người nào làm phiền Vạn Tố Y. Ngoại trừ chăm sóc con ra, tranh thủ lúc con ngủ, cô cũng dành thời gian ngồi trong vườn hoa và đọc sách.
Với Vạn Tố Y, thời gian như vậy rất đáng quý lại đầy lo âu, cô luôn không kìm chế mà nghe ngóng những tiếng động trong phòng, lo lắng con gái của mình tỉnh lại sẽ tìm mình, cho dù bên trong đã có người thay cô chăm sóc.