Ông Xã Hợp Đồng

Chương 68

Vạn Tố Y đối với những chuyên này có chút ngượng ngùng, nhưng Vạn Tố Y không muốn bà lo lắng nên gật đầu thừa nhận: “dạ bọn con ở chung”

Nghe thế Dương Thục Nghị vui vẻ, hỏi tiếp:”thế hai đứa tính khi còn có con?”

“……”

Vạn Tố Y rất bất ngờ về câu hỏi này, trước mắt cô vẫn chưa suy nghĩ gì về vấn đề này, vừa mới kết hôn không lâu, chuyện này có sớm quá không.

Dương Thục Nghị dường như đọc được suy nghĩ của Vạn Tố Y qua ánh mắt cô, bà cười nói:” chuyện này chuẩn bị sớm vẫn tốt hơn, sinh con sớm đối với phụ nữ là một chuyện tốt, đừng để ta và bố con đợi lâu quá nhé.”

“Mẹ, chuyện này cũng không thể mình con tự quyết định được....” Vạn Tố Y cười gượng trả lời Dương Thục Nghị, vưa đưa mắt nhìn lên lầu.

Nếu như Mạnh Kiều Dịch ở đây, có lẻ cô không phải ứng phó với chuyện này.

Dương Thục Nghị chú ý theo ánh mắt của Vạn Tố Y tưởng là cô lo lắng cho Mạnh Kiều Dịch, không để ý lắm đến vấn đề này:”con ghi nhớ lời mẹ nói là được rồi, Kiều Dịch lên trên cũng lâu rồi, con đi xem có thế nào.”

Nghe được câu nói này Vạn Tố Y mừng như bắt được vàng, lập tức đáp lời:”vậy con lên xem ảnh đang làm gì?”

Nói xong cô dùng tốc độ nhanh nhất có thể rời khỏi ánh mặt của Dương Thục Nghị.

Sau khi lên lầu cô đi thẳng về phía phòng ngủ của Mạnh Kiều Dịch. Đến cửa phòng vẫn chưa kịp gõ cửa thì nghe tiếng nói chuyên của Mạnh Kiều Dịch và Mạnh Kỳ Nhu vọng ra.

Vạn Tố Y thu tay lại, vừa lúc này cô đứng đối diện vowiss cánh cửa và phát hiện cửa không đóng kín.

“Cơ thể em em còn không biết rõ à? Dị ứng còn đám thi thố với bọn trẻ!” Mạnh Kỳ Nhu vừa bôi thuốc vào phần lưng lộ ra của Mạnh Kiều Dịch vừa cằn nhằn.

Chồng Mạnh Kỳ Nhu đứng bên cũng nói thêm:”đúng đó Kiều Y, anh xem không nhẹ đâu, hay là đi bệnh viện xem thế nào.?”

“Không cần đâu, bôi chút thuốc dị ứng là được rồi.” Mạnh Kiều Dịch đưa tay nén nén trán mình, gương mặt không có chút biểu cảm không vui nào.

Mạnh Kỳ Nhu nhìn gương mặt không giấu được vẻ hạnh phúc của Mạnh Kiều Dịch, thở dài và nói:”bình thường em làm gì tốt tính chơi với hai thằng tiểu quỷ đó như thế, nói đi, có phải là vì Tố Y?”

Nghe đến cái tên”Vạn Tố Y”, Mạnh Kiều Dịch bất giác mỉm cười:”dễ gì cô ấy có lúc trẻ con như thế?”

“Cho nên, trân thi đấu là do Vạn Tố Y đề nghị tham gia?”

Mạnh Kỳ Nhu biểu môi bất lực:”em như thế có phải là quá nuông chiều cô ấy rồi không? Những chuyện nhỏ nhặt này cũng đồng ý với cô ấy,?

“Cô ấy không biết em dị ứng.” Mạnh Kiều Dịch mặc vào áo sơ mi của mình, không hề cảm thấy chuyên này có gì to tát.

“Cô ấy không biết em dị ứng nhưng em biết mà. “ Mạnh Kỳ Nhu vẫn còn lo lắng cho cơ thể Mạnh Kiều Dịch, nhắc nhở anh:”quá nuông chiều vợ cũng không phải là việc tốt, sau này mà cô ấy có được nước lấn tới thì cũng là em hứng chịu đó.”

“Vậy thì em cũng chịu, là do em nuông chiều.”

Mạnh Kỳ Nhu có chút tức giận định nói gì đó nhưng bị chồng cô kịp thời ngăn cản:”được rồi, được rồi, Kiều Dịch cũng k còn là trẻ con nữa, chuyên này chẳng nhẻ cậu ấy không phân biệt được.”

“Anh không nói còn được nhé, anh nói càng làm tôi tức giận, đều là đàn ôn như nhau anh có bao giờ chiều chuộng tôi.” Mạnh Kỳ Nhu đêm trút cơn giận lên chồng mìn.

Mạnh Kiều Dịch thông cảm nhìn chồng mạnh Kiều Nhu, nhún vai muốn nói không thể giúp được gì.

Vạn Tố Y đứng bên ngoài hầu như đã nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện, cố cứ đứng ngây như thế. Cô thực sự không biết Mạnh kiều Dịch có chút bất thường khi ở ngoài trời do do dị ứng.

Tại sao dị ứng lại không nói với mình? Vạn Tố Y chau mày vừa đau lòng vừa lo lắngnhìn Mạnh Kiều Dịch ở trong phòng.

Mạnh Kỳ Nhu cài nằm lọ thuốc, bực mình nói: giữa nguuowif với người đúng là có sư khác biệt rất lơn, tôi xuống nhà xem bọn nhỏ, còn ở dây thêm lát nữa cahwcs thực sự là phát cáu.”

Nhận thấy Mạnh Kỳ Nhu chuẩn bị ra khỏi phòng, Vạn Tố Như nhanh chóng chạy xuống lầu. nếu như bây giờ hai người gặp mặt, tình thế này có chút không hay, van Tố Như không biết phải nói gì.

Vạn Tố Y đi xuống được một lúc thì Mạnh Kỳ Nhu cũng xuống, giống như chưa có chuyện gì xảy ra, cười hỏi Vạn tố Như:”Hôm nay đi hái nho có vui không, chi bảo Lý Thẩm rửa một ít ăn thử, đúng là nho vườn nhà ngon lắm.”

“Dạ” Vạn Tố Y nhẹ nhàng cười đáp, khuôn mặt không để lộ cảm xúc gì.

Bên ngoài trời đã chập tối, Dương Thuchj Nghị để ý Mạnh Kỳ Nhu xuống không bao lâu thì Mạnh Kiều Dịch cũng theo xuống liền kêu người giúp việc chuân bị bữa tối.

Mạnh Kiều Dịch đi thẳng về hướng Vạn Tố Y, ngối xuống khoác tay qua vai cô cười hỏi:” mẹ hỏi em những gì rồi? Có làm khó em không?”

“Tất nhiên là không rồi.” Vạn Tố Y trả lời.

Lời nói này để Dương Thục Nghị nghe được, Dương Thục Nghị nhìn con trai quở trách:”trong lòng con, ngoài con ra thì ai cũng sẽ ức hiếp vợ con à”

“Ta chỉ có một người con dâu duy nhất, thương còn không hếtnữa là.” Dương THục Nghị ánh mắt quở trách vừa để lộ nét cười hạnh phúc.

Vạn Tố Y ngồi yên tại vị trí của mình mỉm cười không lên tiếng.

Mạnh Kỳ Nhu mỏ tivi, tivi đang chiếu AR chụp hình quảng cáo mới.

“Thị trường bây giờ thật buồn cười, đến mấy cô hotface cũng quay quảng cáo được.” Mạnh Kỳ Nhu xemDương Chi Thủy trên tin tức, có chút tức giận như thể bị giật mất bát cơm.

Vạn Tố Y nhìn thấy lộ mặt mình trên tivi, đột nhiên căng thẳng lo lắng. Cô nhìn qua Mạnh Kiều Dịch anh không xem tivi chỉ đang chằm chằm nhìn cô.

“Em sao vậy, hình như tâm trạng không được tốt?” Mạnh Kiều Dịch siết chặt vai cô hỏi han.

Vạn Tố Y cuối đầu trầm mặc.

Ngay lúc này Dương Thục Nghị giục Mạnh Kỳ Nhu tắt tivi chuẩn bị ăn cơm.

cả nhà ngồi vào bàn ăn, Vạn Tố Y thuận lợi né tránh câu hỏi của Mạnh Kiều Dịch không cần trả lời.

Dùng xong bữa tối, Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y về lại khu biệt thự biển của mình, mặc dù hơi xa nhưng hai người chư abao giờ qua đêm ở đây.

Trên đường về, Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y bàn một vài chuyện gia đình, Vạn Tố Y cư buồn buồn không được vui vẻ cho lắm.

Về đến nhà, Mạnh Kiều Dịch xuống xe mở cửa xe cho cô, chau mày hỏi:”có chuyện gì không vui, nhất quyêt không nói với anh đúng không?”

Vạn Tố Y ngước đầu nhìn anh, Mạnh Kiều Dịch nhìn khóe môi cô không hề động đậy, không hề có ý định mở lời

“Được rồi, đợi lúc nào em muốn nói rồi nói với anh.” Mạnh Kiều Dịch thở dài, quay lưng và nói.
Bình Luận (0)
Comment