Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Chương 12

Băng: nhóm thân yêu, mọi người có nhớ mình không

Thiên thượng lam nguyêt: Băng mấy ngày nay cậu đi đâu vậy?

Cập lồng cơm: Khẳng định là theo anh lính lên giường rồi. 

Màu sắc rực rỡ: anh lính chắc thể lực tốt lắm chứ? Một đêm mấy lần?

Carô vàng xanh:Mình chỉ muốn biết lần đầu tiên có đau không?

Thiên thượng lam nguyêt: +1

Cặp lòng cơm:+2

Màu sắc rực rỡ:+3

Băng:.... Một đống não CN

Băng: không biết người khác thế nào, mình là thiếu chút nữa chết vì đau. 

Cô gái: cái kia của hắn có phải không là rất lớn và dài?

Băng: rất to.... Mình vốn là đến Quế Lâm để du lịch, kết quả là hai ngày cũng không ra khỏi cửa. 

Thiên thượng lam nguyệt: thét chói tai, kéo dài như vậy?

Cặp lòng cơm: ngày đầu tiên làm 48 tiếng?

Qủa cam vàng: té xỉu, quá mạnh mẽ. có hay không cảm giác phiêu phiêu dục tiên, chết đi sống lại?

Băng: Cái gì nha... Bọn mình làm một lần, mình đau hai ngày không ra ngoài

Thiên thượng lam nguyệt: choáng váng

Sắc màu rực rỡ: Như vậy đau? Đáng sợ. 

Cặp lòng cơm:cái kia dài lắm?Nơi đó có hay không rách? Làm bao lâu?

Băng: Không biết, đại khái khoảng15, 6cm. chỗ đó có bị rách ra có một chút máu. Bao lâu cũng không để ý, bất quá mình cũng phát hiện anh ấy khôi phục rất nhanh, một ngày phải vài lần. 

Băng: Mình nói cho mọi người biết, anh ấy cũng có cơ bụng sáu múi nha. 

Băng:Mới đầu mình cũng không biết anh ấy là bộ đội đặc chủng đâu, đến lúc anh ấy nói, mình vui mừng thét chói tai a. 

Cặp lồng cơm: Hâm mộ ghen tỵ hận. 

Sắc màu rực rỡ: lăn lộn, mình cũng muốn bộ đội đặc chủng. 

Thiên thượng lam nguyệt: gọi chồng yêu của cậu, giới thiệu giúp cho bọn mình đi. 

Băng:Tốt, mình thử hỏi xem, có còn ai độc thân nữa không. 

Băng: Anh ấy tắm rửa xong, mình hỏi. 

Caro vàng xanh: chụp ảnh, mình muốn xem bụng sáu múi. 

Băng: Không chụp, kia là của mình, không cho xem. 

Caro vàng xanh: muốn xem, muốn xem. 

Khoai tây buồn: +1

khoai tây buồn: có cơ bụng sáu múi cùng 16 cm, JJ quá mạnh mẽ. 

Băng: 88]"

"Ngô Ngôn, có muốn hay không ăn bưã khuya?"Chu Lăng nhìn đồng hồ, mớí chín giờ bốn mươi hai phút, bình thường lúc này Ngô Ngôn đều hơi đói, thật là kỳ quái ở bộ đội cũng có bưã ăn khuya sao?Anh đói bụng làm sao bây giờ? Nghĩ như vậy, nên cô liền hỏi. 

Ngô Ngôn ngẩn người nói: "Ở bộ đội bình thường là không có, bất quá bọn anh luôn luôn có thể ăn cũng có thể đói, biết được chỗ ăn, liền ăn nhiều một chút, không có chỗ ăn, thì đói vài ngày cũng là chuyện thường. "

"Kia dạ dày như thế nào mà chịu đươc?"Chu Lăng cả kinh nói, "hoặc là no hoặc là bị đói, đối vớí thân thể không tốt. ""Không có biện pháp, những lúc có đợt huấn luyện, mỗi một người sẽ được trợ cấp mấy trăm tiền tiêu vặt, nếu tìm không thấy đồ ăn, cũng chỉ có thể chịu. "

Ngô Ngôn không muốn nói về nhưng thứ kia mà bọn họ đã ăn, sợ ảnh hưởng đến khẩu vị của cô, rồi vô tình nói sang chuyện khác, "Em hiện tại đã hết đau rồi sao? Bằng không chúng ta ra nghoài ăn chứ?"

Chu Lăng giật mình, bây giờ đã không còn cảm giác đau nữa, vội nói:

"Đi ra nghoài ăn được, thuận tiện đi dạo, anh chờ em một chút em đi thay quần áo. "

Đã đến Quế Lâm hai ngày mà vẫn chưa ra ngoài, cô tuy rằng là trạch nữ, nhưng vẫn buồn bực. 

Cô đến Quế Lâm là để chơi, chứ không phải là đến ngủ, xem ti vi, cô rất nhanh thay đổi quần áo, cô măc bộ váy liền màu vàng nhạt dài qua gối, cầm theo cái túi sách nhỏ: "Đi thôi, em muốn một bưã cơm no đủ, anh xem em đều cố ý mặc bộ váy rộng thùng thình để che bụng khi ăn no căng. "

Vịt bọc lá sen, khổ qua nhồi thịt, cá hấp sì dầu..., và uống bia lạnh, mọi thứ đều là đặc sản Quế Lâm, hai người ăn đến cái bụng no căng. 

Thật sự là ăn quá ngon cuối cùng cũng không có uổng công đến Quế Lâm "Chu Lăng cảm thấy mĩ mãn vỗ bụng. 

Ngô Ngôn không có trả lời, chính là đang nghi hoặc, bởi vì vừa rồi, Chu Lăng đều chỉ ăn có một, hai miếng, chỉ có đặc biệt rất thích thì mới ăn nhiều thêm mấy miếng, còn lại tất cả đều vào bụng anh. Ăn ít như vậy, anh nhìn cũng không ra Chu Lăng làm sao mà có cảm giác thấy ăn ngon. 

"Ông xã, cái gì cũng có thể ăn, thật là hạnh phúc a! Chu Lăng cảm thán. "

Cô còn nhớ rõ thời điểm học đại học, bởi vì cô thích ăn bánh bao không nhân, không hay ăn bánh bao nhân thịt, nên đã từng nói nếu có bạn trai thì tốt, có thể đem thịt cho bạn trai ăn. 

Kết quả, có bạn nam cùng lớp liền đả kích cô, nói đàn ông không có khả năng ăn, làm cho cô thất vọng nửa ngày. Hiện tại đây ông xã đúng như trong tưởng tượng của cô thật là thích, có thể ăn, có thể đánh, có thể "Làm, "thật là đỉnh a!Ngô Ngôn mặc đầy hắc tuyến. 

Hai người đi xem hết Li Giang, liền vội vàng chuyển đến Lệ Giang, để còn nhanh chóng trở về cho kịp hôn lễ. 

Mẹ già nhìn thấy hai người bọn họ mà bắt đầu oán giận: "Bây giờ mới trở về, Tiểu Lăng lễ phục cũng chưa có thử, xem có chỗ nào không vừa ý thì đi sửa lại một chút. "

Lễ phục là Chu Lăng mua ở thượng bảo đào, một bộ váy cưới, một váy dạ hội, còn có trang sức và hai đôi giày, ít phụ kiện. Mọi thứ nhìn cũng rất được, chất lượng tuy rằng bình thường, nhưng ít ra nhìn qua cũng không biết rằng chỉ có sáu trăm nghàn. 

Cô nghĩ không cần phải tốn tiền đi thuê lễ phục sa hoa, tiền thuê so với tiền may cũng không kém là bao nhiêu, mà chỉ mặc có một ngày, hơn nữa vóc dáng cô nhỏ nhắn, cũng không dễ tìm lễ phục thích hợp, quần áo thuê lại không thể sửa được. Hiện tại bỏ ra mấy trăm nghàn, áo cưới có thể giữ lại làm kỷ niệm, váy dạ hội về sau có cơ hội cũng còn có thể mặc. Ở phần cúp ngực và thắt lưng váy cưới thì hơi rộng một chút, lập tức đem đi sửa lại, váy dạ hội thì vừa vặn, nhưng hơi dài, cũng cầm đi cắt ngắn một chút, còn mọi thứ khác thì không có vấn đề gì. Váy cưới là màu trắng, còn váy dạ hội thì màu hồng, trừ bỏ trang sức ra, phụ kiện tất cả cũng đều là màu hồng, giày da cao gót đều cao mười cm, một đôi màu trắng, một đôi màu đỏ thẫm. 

Chu Lăng cầm giày lên chậc chậc nói:

" Đi đôi này, đứng cả ngày không đau chết mới là lạ, nhưng không mua, thì đứng với anh sẽ không cân xứng, anh nói xem anh cao như vậy làm cái gì. "

Ngô Ngôn vốn không phải là người hay nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng không biết lúc này như thế nào, lại đột nhiên toát ra một câu: "Em đó là chim nhỏ nép vào người, anh rất thích em nép vào người anh như vậy. "

Chu Lăng mặt oanh một chút liền đỏ, vụng chộm nhìn thoáng qua ba mẹ, nhẹ nhàng lấy khửu tay huých anh một chút, thấp giọng nói: "Ba mẹ còn ở đây, nói bậy bạ gì đó. "

Ngô Ngôn gãi đầu ngây ngô cười. Đến ngày mùng mười tháng một, một chiếc xe được trang trí đủ loại màu sắc chở cô dâu chú rể đi quanh thành phố một vòng, rồi mới đi thẳng đến nơi tổ chức lễ cưới, ba già mẹ già sớm đã đứng ở ngoài cửa khách sạn, thấy con gái mặc áo cưới xinh đẹp từ trong xe đi ra, vừa vui mừng cũng vừa mất mát. 

Tổng cảm thấy mới ngày nào chỉ là một cái tiểu oa nhi, đảo mắt một cái bây giờ đã lập gia đình. Bạn học của Chu Lăng phần lớn đều làm việc ở các thành phố khác, nên chỉ có vài người bạn chơi ở gần nhà, và một ít họ hàng, còn lại thì đều là bạn bè của ba mẹ, kính rượu tất cả mọi người, mặc dù không biết một số người, nhưng vẫn phải tiếp, phải uống. 

Ngô Ngôn tửu lượng không cao, tuy rằng là một bàn một bàn kính, một lúc sau mới thay bằng nước, tuy là uống có chút say, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra như không say. 

Chu Lăng trong bụng chứa đầy đồ uống, bị mắc tiểu, xong việc một cái, liền chạy nhanh đến buồng vệ sinh, ngồi bồn cầu cả buổi cũng không muốn đi ra ngoài. 

Cô là không thich cùng người lạ giao tiếp, chỉ muốn hàn huyên với người thân của cô. Điểm chết người là, khi Ngô Ngôn quay về quân đội là muốn mời lãnh đạo của anh và cùng nhóm chiến hữu một bữa, vậy thì càng không biết nói gì, hoàn toàn không phải một vòng tròn chết a. 

Khách khứa tất cả đều về hết, Chu Lăng ngồi tựa lên ghế, đem giầy tháo ra, uống một cốc nước lạnh, nói: "Em nói không làm tiệc rượu rồi, thật là mất nửa cái mạng. "

Ngô Ngôn dùng nước lạnh rửa mặt, cũng ăn chút gì, thế này mới thư thái chút, nghe vậy nói: "Đừng để cho mẹ nghe thấy được, ba mẹ thật sự cũng vất vả. Bọn họ vất vả, khổ sở nuôi lớn con gái, cứ như vậy không công mà gả cho anh, lại còn tổ chức náo nhiệt. "

Chu Lăng gật đầu miễn cưỡng, chọn ăn mấy miếng nhẹ, hỏi: "Nếu về quân đội, làm tiệc rượu, có phải hay không trước tiên trở về rồi làm?"

"Trước tiên đi một ngày là đến nơi, người cũng không nhiều, có đại đội trưởng của bọn anh, chỉ đạo viên, mặt khác là ba trung đội trưởng, cùng bọn anh trung đội chiến sĩ, có mấy bàn là đủ rồi. "

"Em đây cũng phải chứ?"Chu Lăng nghĩ quả nhiên kia lễ phục nên mua, nói cách khác sẽ thuê một lần. 

Ngô Ngôn kinh ngạc hỏi: "Em không theo quân sao? Bọn anh đại đội quân có đầy đủ phòng trọ, hôm đó trở về có thể xin một bộ". 

Chu Lăng ngừng một chút nói: "Em ở thành phố H còn có phòng trọ mà chưa hết hợp đồng, định trễ một chút sẽ qua đó. "

Do dự một chút lại nói, "Nếu không tiện, như vậy thì tùy anh đi qua cũng tốt, đỡ phải lại đi, anh vừa mới nghỉ phép, chắc đến sang năm mới được nghỉp phép. "

5555555, cái này tự do đã không có, bây giờ mới chột dạ?Như thế nào lại nhanh mềm lòng như vậy. 
Bình Luận (0)
Comment