Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 112

Đỗ Lôi Ti nhìn cô nói “Chị.....chị......chị đã không còn yêu anh em nữa!”

Bùi Mộng Na không tin nhìn cô nói “Chị thật sự không yêu nữa?”

“Đúng, từ sau khi Tiểu Vũ mất tích, chị quyết định không yêu nữa!” Đỗ Lôi Ti trả lời.

Lúc cô nói ra những lời này là muốn cho Mộng Na nghe cũng như tự nói với mình, người đàn ông cao quý này căn bản không thuộc về cô cho nên cô có yêu anh nữa cũng sẽ không có kết quả nên cô lựa chọn rút lui!

Lý Lệ dịu dàng khuyên “Lôi Ti, nghe bác nói, Tuấn Vũ sẽ không quay lại với người phụ nữ kia!”

Bùi Mộng Na nói tiếp “Chị dâu, em biết chị nghĩ gì nhưng mà chị biết không?
Yêu một người thật sự không dễ dàng, chị có thể dễ dàng buông tay như vậy sao? Lại nói, anh em thật sự thay đổi, chẳng lẽ chị không thấy sao? Em biết rõ chuyện Tiểu Vũ mất tích anh trai tức giận với chị nhưng đây là chuyện bình thường, không tỏ rõ anh không yêu chị!”

Đỗ Lôi Ti im lặng, nghĩ lại xem anh có thật sự thay đổi hay không, nhưng mà......

Bùi Mộng Na chợt nghĩ tới điều gì đó nói “Chị dâu, em có ý này, chị có muốn nghe không?”

“Mông Na, nếu như chị cố gắng kiên trì tình cảm của mình, em cảm thấy anh trai em sẽ nghĩ chị thế nào? Tiểu Vũ sẽ nghĩ chị thế nào?” Đỗ Lôi Ti nhíu mày.

“Chị dâu, nếu anh trai em đã lựa chọn chị, vậy chị cứ để tự nhiên đi, Tiểu Vũ còn nhỏ, sau này thằng bé sẽ hiểu!” Bùi Mộng Na tiếp tục khuyên.

Lý Lệ nói “Lôi Ti, Mộng Na nói đúng!”

“Chị xem bây giờ ngay cả mẹ cũng ủng hộ chị, chị còn lo lắng gì chứ?”

“Chị.....chị......chị thật sự có thể ở lại đây sao? Chị có thể tiếp tục yêu anh ấy sao?” Đỗ Lôi Ti hỏi.

Hai người ngồi đối diện cô gật đầu, đồng thanh nói “Đương nhiên có thể!”

Đỗ Lôi Ti bối rối!

Đúng là hai mẹ con, sao có thể đồng thanh như vậy chứ!

Bùi Mộng Na nhìn cô cười “Chị dâu, em mới nghĩ ra một ý rất hau, chị muốn nghe không?”

Đỗ Lôi Ti tò mò gật đầu “Ý gì?”

Lý Lệ cũng biết ý nghĩ của con gái thế nào bởi vì bà biết thứ mà cô nghĩ ra sẽ cực kỳ khủng khiếp!

Bùi Mộng Na kiêu ngạo mở miệng “Chị dâu, hay là chị sinh cho anh trai em một đứa con đi!”

Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt, choáng, cô nói chuyện quá thẳng thắn rồi!

“Mẹ, mẹ thấy ý của con thế nào?” Bùi Mộng Na nhìn mẹ nói.

Lý Lệ mỉm cười nói “Mộng Na, ý này thật sự không tệ, nếu như con sinh cho mẹ một đứa cháu gái, mẹ sẽ rất vui!”

Bùi Mộng Na nói “Mẹ, mẹ vui thì có ích gì, ngày mai mẹ cùng ba đi rồi, hai người đi du lịch vòng quanh thế giới thật sự là quá lâu!”

“Chờ khi Lôi Ti có tin tức mẹ sẽ quay về không đi nữa!” Lý Lệ mở miệng nói.

Đỗ Lôi Ti nghe hai người nói chuyện, làm sao có cảm giác như đang nói cô vậy?

Bùi Tuấn Vũ ngồi trên ghế trong phòng làm việc, nhìn ra ngoài cửa sổ, anh nghĩ lại những hình ảnh lúc trước khi anh còn yêu Lina, hình ảnh càng ngày càng mơ hồ......

Ngược lại hình ảnh cuộc sống thường ngày của anh và cô gái kia càng ngày càng rõ ràng, anh tự nói với lòng mình, quan hệ giữa anh và cô chỉ là trên hợp đồng, anh sẽ không yêu bất kỳ người con gái nào nữa!

Bùi Vũ ở bên cạnh mẹ không ngừng nói “Mẹ, mẹ.......Rốt cuộc mẹ cũng quay về, chúng ta một nhà ba người có thể sống hạnh phúc rồi!”

Lina nhìn con trai hỏi “Ba con quen người phụ nữ kia thế nào?”

Bùi Vũ lắc đầu “Cái này con không biết, hình như cô biết?”

“Tiểu Vũ, mẹ có chuyện muốn tìm cô con, con ở đây tự chơi được không?” Lina dụ dỗ.

Bùi Vũ mất mát gật đầu, xoay người đi tới bàn học bài!

Lina đẩy cửa đi ra ngoài!

Bùi Vũ quay đầu nhìn bóng mẹ đi ra, nước mắt khẽ rơi......

Tại sao các bạn đều có mẹ yêuthương nhưng mẹ của cậu không xuất hiện thì không sao nhưng khi xuất hiện rồi căn bản cũng không quan tâm cậu, chẳng lẽ mẹ thực sự không yêu cậu sao?

Lina đi tới phòng Bùi Mộng Na, đi vào, nhìn những người trong phòng ngủ “Mẹ, cô út!”

Bùi Mộng Na nhíu mày nhìn cô ta “Sao cô vào mà không gõ cửa?”

“Bác gái, Mộng Na, cháu về phòng trước!” Đỗ Lôi Ti nói.

“Chị dâu, sao chị lại về phòng, ngày mai mẹ đi rồi, chúng ta nói chuyện với mẹ một chút!”

Lina đứng ở cửa khẽ ho nói “Mộng Na, để người ngoài ở đây không tốt lắm?”

Lý Lệ từ trên giường đứng dậy lạnh giọng nói “Mộng Na, mẹ cùng chị dâu con ra ngoài trước!”

Nói xong cầm tay Đỗ Lôi Ti đi ra.

Bùi Mộng Na nhìn theo bóng dáng hai người sau đó quay đầu nhìn cô ta “Tôi nghĩ hình như cô nhớ lầm rồi, cô nói chị dâu tôi là người ngoài sao, nhưng trong mắt tôi cô mới là người ngoài?”

“Mộng Na, không thể nói như vậy? Dù sao hiện tại trong lòng anh em vẫn yêu chị, lại nói chị là mẹ Tiểu Vũ, sao có thể là người ngoài chứ?” Lina nói

Bùi Mộng Na không muốn nghe cô ta nói nhảm “Cô tìm tôi có chuyện gì?"

“Cũng không có chuyện gì, chị chỉ muốn hỏi sao người phụ nữ kia lại ở đây?” Lina nói.

“Chuyện này hình như không liên quan đến cô?” Bùi Mộng Na nhìn cô ta trả lời.
“Mộng Na, đừng nói chuyện như vậy?”

“Tôi chính là như vậy, lúc cô biết tôi thì tôi đã như vậy rồi!” Bùi Mộng Na trả lời.

Lian biết hiện tại cô ấy không hoan nghênh cô ta, nhưng mà cũng không sao, sau này cô ta sẽ là chủ nơi này, nghĩ tới đây cô ta liền xoay người đi ra ngoài.

Bùi Mộng Na nhìn cô ta đi ra ngoài, làm mặt quỷ sau lưng cô ta, sau đó cũng đi ra!

Sau khi Lý Lệ cùng Đỗ Lôi Ti đi ra ngoài, Đỗ Lôi Ti nói “Bác gái, cháu muốn về phòng nghỉ, đêm qua cháu không ngủ, bây giờ đầu óc hơi choáng váng!”

“Được, vậy cháu nhanh về phòng nghỉ đi, bác cũng cần phải nghỉ, ngày mai còn phải bay!” Lý Lệ mỉm cười nói.

“Bác gái, vậy cháu về phòng trước!” Đỗ Lôi Ti nói xong xoay người đi về phòng.
Khi cô đẩy cửa đi vào phòng liền nhìn thấy bóng dáng mà cô không muốn nhìn thấy nhất, cô im lặng đi vào, cầm quần áo đi vào phòng tắm!

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô đi vào phòng tắm, tiếp tục cúi đầu xem báo!

Lúc Đỗ Lôi Ti đi ra, đi tới giường cầm gối đi tới ghế sa lon nằm xuống!

“Cô bị khinh bỉ sao?” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Đỗ Lôi Ti dựa lưng vào ghế nói “Tôi không cảm thấy như vậy!”

“Cô thật sự muốn để người khác nhìn thấy sao?”

“Người khác sẽ không thấy bởi vì đây là phòng tổng thống, không ai có thể tùy tiện đi vào!”

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nằm trên ghế sa lon nói “Lên giường!”

Đỗ Lôi Ti từ trên ghế sa lon ngồi dậy nhìn anh nói “Nếu tôi lên giường thì anh phải ngủ ở ghế sa lon?”

Bùi Tuấn Vũ bỏ tờ báo trong tay xuống, đùa giỡn nhìn cô “Tôi ngủ trên ghế sa lon?”

Đỗ Lôi Ti tựa vào thành ghế, tức giận nói “Nếu anh không ngủ ở ghế sa lon thì tôi ngủ!”

Nói xong liền chuẩn bị nằm xuống!

Bùi Tuấn Vũ đi xuống giường đến bên cạnh cô, cúi đầu nhìn cô, khẽ nói bên tai cô “Tốt nhất cô không nên cãi lời tôi!”

Đỗ Lôi Ti cảm thấy run rẩy cả người, khuôn mặt đỏ bừng “Anh......Anh.....Anh muốn làm gì?”

“Làm chuyện vợ chồng nên làm!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô trả lời.

Nói xong liền muốn ôm cô lên giường.

Đỗ Lôi Ti không chịu, nhíu mày “Anh buông tôi ra, hình như tôi và anh không có quan hệ gì?”

Bùi Tuấn Vũ nghiêm mặt nói “Không có quan hệ?”

Đỗ Lôi Ti gật đầu, quay đầu nhìn ra chỗ khác!

“Đừng quên thân phận của cô bây giờ, cô là phu nhân tổng thống!”

“Anh cũng đừng quên, mặc dù tôi là phu nhân tổng thống nhưng cũng chỉ trên giấy tờ, còn nữa, trên hợp đồng không quyđịnh tôi phải làm chuyện kia!”

Bùi Tuấn Vũ thật sự không ngờ cô lại nói như vậy, hừ một cái, hôn lên cái miệng đang lảm nhảm của cô......

Đỗ Lôi Ti muốn đẩy anh ra nhưng bị anh kẹp chặt!

Cô hé miệng muốn cắn môi anh nhưng người đàn ông này như đoán trước được tránh né ra.......

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô gái trong lòng cười tà “Xem ra cô là người vợ không có trách nhiệm!”

“Tại sao tôi lại phải có trách nhiệm?” Đỗ Lôi Ti tức giận nói.

......

......
Bình Luận (0)
Comment