Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 134

Vừa nhìn cà chua vừa la to “A........Không cần.......”

Đỗ Lôi Ti đâm xuống nhưng không chém trúng cà chua, ngược lại đâm sâu vào trong thớt không thể nào lấy ra được.

Cô ngây người!!!

Chẳng lẽ món ăn cũng muốn đối đầu với cô sao?

Cô dùng sức rút dao, cúi người nhặt cà chua rơi trên mặt đất, khẽ nói “Cà chua ơi cà chua, em ngoan ngoãn nghe lời, không cần chạy lung tung!”

Nói xong lại lần nữa hạ quyết tâm phóng dao đến, một lần hạ dao đem trái cà chua cắt thành từng miếng......

Không bao lâu, bưng một tô mì cà chua trứng đen thui đi vào cười nói “Mì nấu xong rồi, anh từ từ ăn, tôi đi dọn dẹp một chút!”

Mạnh Lạp nhìn tô mì, con ngươi thiếu chút nữa rớt xuống hỏi “Đây là cái gì?”

Đỗ Lôi Ti vẫn chưa xoay người lại nhìn anh ta nói “Sao vậy? Đây không phải cà chua sao?”

Bùi Mộng Na đứng đó bụm miệng nhìn hai người cố nhịn cười......

Mạnh Lạp dùng chiếc đũa gẩy gẩy, nhìn thấy vỏ trứng vẫn còn bên trong, còn có miếng cà chua to, những thứ này không nói, tất cả đều đen thui?

Anh ta lén nuốt nước miếng, mì này anh ta thật sự không dám ăn......

Bùi Mộng Na đứng một bên bóng gió “Ẻo lả, anh ăn đi, đừng thấy tô mì này khó xem, mùi vị tuyệt đối rất ngon!”

Mạnh Lạp nhìn cô bĩu môi “Cô ăn trước đi rồi tôi ăn!”

“A......Nếu tôi muốn ăn thì sẽ đến lượt anh sao? Anh không biết nam nữ thụ thụ bất tương thân à?” Bùi Mộng Na lấy cớ.

Đỗ Lôi Ti đứng đó nhìn hai người đùn đẩy nhau, thật là tổn thương lòng tự ái của cô!

“Hai người có muốn ăn không? Không ăn vậy tôi sẽ bưng ra!” Đỗ Lôi Ti nói xong thuận thế muốn bưng tô mì ra ngoài.

“A......” Mạnh Lạp nhìn thấy tay cô đặt trên tô, vội vàng kêu.

Bây giờ anh ta thật sự rất đói, nếu như cô thật sự bê tô mì đi, vậy tối nay anh ta không thể nào ngủ được.

“Thế nào?” Đỗ Lôi Ti bưng tô nhìn anh ta hỏi.

Mạnh Lạp nhìn những thứ đen thui trong tô, nghĩ lại có lẽ giống như Mộng Na nói dù khó nhìn nhưng mùi vị không đến nỗi nào?

“Đừng bưng đi, bây giờ tôi rất đói!” Mạnh Lạp nói xong bưng cái tô đi.

Bùi Mộng Na nhìn thấy anh ta bưng cái tô đến trước mặt, thầm cười trong lòng, ăn đi, ăn đi.

Mạnh Lạp cầm đũa chọc vào những thứ đen thui trong tô, lén nuốt nước miếng, nhắm mắt gắp vào miệng......

Phụt, Bùi Mộng Na cười lớn, nhạo báng “Thế nào, chị dâu tôi nấu mì ngon chứ?”

Ha ha......

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy cô ấy cười như vậy khuôn mặt tối sầm!!!

Tại sao ư?

Chẳng lẽ cô nấu cơm vẫn như cũ không có gì tiến bộ sao?

Mạnh Lạp gắp vào miệng, cố chịu đựng không nhổ ra, cố nuốt xuống, nhìn cô gái đang cười nói “Món này thật sự giống như cô nói, nhìn thì không muốn ăn nhưng khi cho vào miệng lại không giống nhau, thật sự rất ngon, xem ra cô không có lộc ăn!”

Bùi Mộng Na nhìn nét mặt anh ta không biết là anh ta nói thật hay giả, nhưng khi nghe thấy anh ta nói, cô liền cảm thấy đói, phải làm sao?

Mạnh Lạp từ từ ăn, cố nén cảm giác buồn nôn, anh biết cô muốn ăn rồi, vậy anh ta phải khiến cô muốn ăn mà không được!

Đỗ Lôi Ti thấy anh ta ăn ngon lành, vui vẻ nói “Thật sự rất ngon sao?”

Mạnh Lạp cứng ngắc gật đầu, nhai thức ăn trong miệng!

Bùi Mộng Na đứng đó nhìn anh ta ăn ngon, nuốt nước bọt nói “Anh có thể đừng phát ra tiếng lớn như vậy được không?”

“A......” Mạnh Lạp ngẩng đầu nhìn cô nói “Tôi ăn kệ tôi, không phải cô không đói bụng sao?”

“Tôi......” Bùi Mộng Na thật sự không biết phải nói thế nào!

Mẹ kiếp người đàn ông này sao lại thù dai như vậy chứ?

Một chút chuyện nhỏ mà lại thù dai như vậy, thật là hẹp hòi!

Cô không nói gì đoạt cái tô trong tay anh ta cười nói “Bây giờ cái này là của tôi!”

Nói xong cầm đũa lên ăn......

Mạnh Lạp nhịn cười, nhìn cô nói “Không phải cô nói nam nữ thụ thụ bất tương thân sao? Sao lại ăn đồ ăn tôi đã ăn, còn dùng đũa của tôi?”

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy hai người tranh nhau đồ ăn thật sự rất vui......

Bùi Mộng Na gắp thức ăn đưa vào miệng, trong nháy mắt mùi khét tràn khắp khoang miệng, cô lập tức nôn thức ăn ra......

Đỉnh đầu Đỗ Lôi Ti lập tức có một đàn quạ bay qua......

Mạnh Lạp nhìn thấy Mộng Na như vậy không nhịn được cười “Không ngờ cô ăn thật, ha ha......ha ha......”

Bùi Mộng Na tối sầm mặt, nhìn anh ta đang cười “Sao anh có thể đáng ghét như vậy chứ?”

“Mì tôi nấu khó ăn như vậy sao?” Đỗ Lôi Ti mất mát nhìn hai người hỏi.

Hai người dừng gây gổ, cùng nhìn cô, không hẹn mà cùng nhau gật đầu!

Mạnh Lạp cảm thấy như vậy thật làm tổn thương lòng tự trọng của cô liền vội vàng cười giải thích “Vẫn được!”

“Chị dâu, trời sinh chị không có năng khiếu nấu cơm cho nên đừng miễn cưỡng!” Bùi Mộng Na an ủi.

“Không được, chị nhất định phải học nấu cơm!” Đỗ Lôi Ti khí thế nói.

“A......chị dâu, chị có biết vẻ mặt chị lúc nói những câu đó thế nào không?” Bùi Mộng Na nhìn cô cười.

“Như thế nào?” Đỗ Lôi Ti sững sờ hỏi.

Bùi Mộng Na nhìn cô cười tà “Chị dâu, chị thật sự muốn biết sao?”

“Ừ!” Đỗ Lôi Ti gật đầu, nóng nảy hỏi “Như thế nào?”

Bùi Mộng Na hắng giọng nói “Dáng vẻ vừa rồi của chị giống như lúc đầu khi chị muốn theo đuổi anh trai em!”

“Em nhìn lầm rồi? Chị lúc nào chẳng như vậy!” Đỗ Lôi Ti giải thích.

“Không thể nào!” Bùi Mộng Na khẳng định, lại tiếp tục mở miệng nói “Không phải em mới quen chị một ngày hai ngày, tính cách chị thế nào em còn không biết sao, chị không lừa được em đâu!”

Mẹ kiếp, không ngờ cô ấy còn hiểu mình hơn bản thân mình?

Sao có thể vậy chứ?

Nếu thật sự là như vậy, vậy cô thật sự quá bi kịch!

Bùi Mộng Na kéo cô ngồi lên giường, quay sang nói với ẻo lả “Anh thu dọn chén bát đi, tôi có chuyện muốn nói với chị dâu!”

“Sao cô không dọn? Tôi cũng có chuyện muốn nói!” Mạnh Lạp nhìn cô nói.

“Thôi, tôi dọn là được rồi, hai người không quen chỗ này lắm!” Đỗ Lôi Ti vội vàng nói.

Lý Ái Hoa nhìn tổng thống đi ra khỏi nhà mình, bà ngồi trong phòng con gái, cầm bức hình con gái chụp lúc còn sống yên lặng lau chùi, nước mắt rơi......

Đỗ Lỗi đứng ở cửa nhìn thấy mẹ khóc đến đau lòng, cậu chậm rãi đi vào, nhẹ nhàng ôm sau lưng mẹ “Mẹ, đừng đau lòng quá, con biết chị ra đi quá đột ngột, con sẽ chăm sóc mẹ thật tốt!”

Lý Ái Hoa nức nở “Tại sao Lôi Ti cùng ba con lại đoản mệnh như vậy chứ?”

“Mẹ, mẹ đừng như vậy, chị ở trên trời cũng không muốn nhìn thấy bộ dáng mẹ như vậy!” Đỗ Lỗi an ủi.

Bùi Tuấn Vũ ngồi trên máy bay giả vờ nhắm mắt ngủ.......

Đường Vũ ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ.......

Bùi Tuấn Vũ nhắm mắt lạnh giọng hỏi “Lần này nước Hàn muốn mời chúng ta tới là có chuyện gì?”

Đường Vũ quay đầu nhìn anh “Lần này con rể nước Hàn tới!”

“Không ngờ cô ta kết hôn!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nói.

“Tôi nghĩ sau sự việc công chúa bắt cóc phu nhân, chắc đã hiểu rõ!” Đường Vũ không xác định nói.

Sau mấy tiếng máy bay hạ cánh xuống nước Hàn!

Bùi Tuấn Vũ đi xuống máy bay, nhìn thấy Lâm Thành đứng ở phía trước, anh lịch sự mỉm cười nói “Không ngờ Lâm tổng thống tự mình gọi điện thoại, thật là vinh hạnh!”

“Xem Bùi tổng thống nói kìa, cậu là khách quý, tôi đương nhiên phải đích thân tới đón rồi!” Lâm Thành mỉm cười nói.

Hai người vừa nói vừa cuồi ngồi vào xe......

Nửa tiếng sau, xe dừng lại trước phủ tổng thống, Bùi Tuấn Vũ xuống xe trước, nhìn thấy cô gái đứng trước cửa, lịch sự chào “Công chúa, đã lâu không gặp......?”

Lâm Thanh mỉm cười nhìn anh, cánh tay vòng trên tay chồng “Đã lâu không gặp!”

“Vị này là......” Bùi Tuấn Vũ nhìn người đàn ông đứng bên cạnh, hỏi công chúa.

“Đây là chồng tôi, tên là Charney!” Lâm Thanh đơn giản giới thiệu.

Charney thân thiện đưa tay ra “Xin chào, Bùi tổng thống!”

Bùi Tuấn Vũ khẽ gật đầu, đưa tay ra nói “Xin chào!”

Lâm Thành mỉm cười nhìn hai người, vui mừng nói “Mọi người vào trong nói chuyện!”

Cứ như vậy đoàn người đi vào trong phòng “Bùi tổng thống mời ngồi.....” Lâm Thành đưa tay mời.

Bùi Tuấn Vũ ngồi trên ghế sa lon, nhìn mấy người đang đứng nói “Mọi người cũng ngồi đi!”

Charney ngồi cạnh vợ mình!

Lâm Thành ngồi đối diện Bùi Tuấn Vũ nói “Bùi tổng thống, tối nay có dạ tiệc!”

“Lâm tổng thống, đây là......” Bùi Tuấn Vũ hỏi.

“Ha ha......Không có gì, chình là mọi người tới nên muốn tổ chức dạ tiệc!” Lâm Thành cười nói.

Đỗ Lôi Ti bê tô mì cà chua bị khét xuống bếp sau đó quay về phòng liền bị Bùi Mộng Na kéo đến ngồi cạnh mình......

Bùi Mộng Na vội vành hỏi “Chị dâu, chị nói thật cho em biết chị còn yêu anh em không?”

Mạnh Lạp nhìn cô không còn gì để nói, đây không phải nói nhảm sao, anh ta lập tức nói “Cô thật là nói nhảm!”

Bùi Mộng Na liếc anh ta, tức giận hỏi “Sao tôi lại nói nhảm?”

“Cô hỏi vấn đề ngu ngốc kia chính là nói nhảm!” Mạnh Lạp nói.

Đỗ Lôi Ti nhìn hai người anh một câu tôi một câu lại chuẩn bị cãi nhau......

“Nói chuyện như anh mới ngốc, cả nhà anh đều ngốc!” Bùi Mộng Na tức giận mắng.

Sao lúc nào cô nói chuyện anh ta cũng chen miệng vào?

Mẹ kiếp, vừa nhìn đã muốn đánh!

“Nếu như chị dâu cô không yêu Tuấn Vũ thì cô ấy còn trốn làm gì, còn giữ lại đứa bé làm gì?” Mạnh Lạp phân tích.

Bùi Mộng Na nghe thấy liền gật đầu, không ngừng ẻo lả này lại phân tích đúng.....

Vì vậy cô hỏi “Chị dâu, ẻo lả nói có đúng không?”

Đỗ Lôi Ti nhìn một nam một nữ nói chuyện, cô im lặng......

Bùi Mộng Na nhìn vẻ mặt cô, lập tức hiểu, khẽ nói “Chị dâu, chị yêu anh em thì hãy quay về đi!”

“Mộng Na, chị không thể quay về!” Đỗ Lôi Ti từ chối!

“Chị biết không? Anh em yêu chị!”

Đỗ Lôi Ti khẽ cười nói “Mộng Na, em không cần nói nữa, lúc đầu em cũng nói anh em yêu chị, kết quả thế nào......?”

Bùi Mộng Na lần này thật sự sốt ruột nói “Chị có thể hỏi ẻo lả, anh ta biết!”

Mạnh Lạp ngồi đó thu hồi bộ dáng bất cần đời lúc nãy nói “Nhờ vào sự kiện lần này Tuấn Vũ phát hiện ra cậu ấy thật sự yêu cô!”

Đỗ Lôi Ti nhìn anh ta, không dám tin hỏi “Anh......Anh......Anh nói thật sao?”

Hai người cùng gật đầu......

“Chị xem, lời em nói đều là thật!” Bùi Mộng Na nhìn cô nói.

Đỗ Lôi Ti thu hồi khuôn mặt tươi cười, khẽ nói “Mộng Na, em biết quan hệ giữa chị và anh trai em không đơn giản như vậy, xem như bây giờ anh trai em yêu chị nhưng chị cũng không thể quay về!”

“Tại sao?” Bùi Mộng Na không hiểu hỏi.

“Xảy ra nhiều chuyện như vậy bây giờ chị thật sự rất sợ, chị không muốn bị tổn thương nữa, cho nên chị thà rằng không muốn biết anh ấy yêu chị, em biết không?” Đỗ Lôi Ti buồn bã nói.

Bùi Mộng Na vừa nghe thấy cô lo lắng điều này, nhìn cô cười “Chị dâu, cái này chị không cần lo lắng, những uất ức mà lúc trước chị gánh chịu em sẽ giúp chị đòi lại!”

Mạnh Lạp cả người toát mồ hôi lạnh, anh ta thà đắc tội tiểu nhân chứ không muốn đắc tội phụ nữ, lần này Tuấn Vũ thảm rồi!

Chỉ là, anh ta cũng muốn nhìn dáng vẻ Tuấn Vũ lúc đó sẽ thế nào, chỉ suy nghĩ thôi đã thấy buồn cười......

Đỗ Lôi Ti nhìn Bùi Mộng Na cười, lo lắng hỏi “Em lại nghĩ ra yêu sách gì rồi?”

“Ha ha ha......Cái này.....?” Bùi Mộng Na thần bí nói.

“Rốt cuộc em nghĩ ra yêu sách gì?” Đỗ Lôi Ti hỏi lại.

Bây giờ cô ấy gợi lên tính tò mò của cô, lại không chịu nói ra, thật là làm cho người ta phát điên lên!

Bùi Mộng Na cười tiếp tục nói “Chị dâu, ngày mai chị cùng bọn em quay về, em tìm người chăm sóc chị......bây giờ bụng chị đã lớn, ở chỗ này em không yên tâm, em sợ cháu trai hay cháu gái tương lai gặp nguy hiểm!”

Đỗ Lôi Ti nghe thấy liền toát mồ hôi!!!

Thật sự nguy hiểm như cô ấy nói sao?

Mạnh Lạp nhìn hai người phụ nữ nói chuyện liền xen vào “Tôi cũng cảm thấy cô nên quay về, lúc chúng tôi tới tôi cũng đã quan sát nơi này rồi, đến lúc cô sinh con ở đây sẽ rất nguy hiểm, nơi này cách quá xa bệnh viện!”

Đỗ Lôi Ti nghe thấy hai người nói vậy liền động lòng, không phải động lòng vì người đàn ông kia, mà là lo sợ lúc cô sinh con, thật sự không thuận tiện......

“Cứ quyết định vậy đi, ngày mai chúng ta cùng nhau quay về!” Bùi Mộng Na quyết định!

A......

Quyết định nay cũng quá nhanh đi!

Bây giờ cô thật sự rất yêu nơi này, yêu những đứa trẻ nơi đây, yêu tất cả mọi thứ......

Nhưng mà bây giờ cô có thai, không thể là một người không có trách nhiệm cố ý ở lại, bây giờ viện trưởng tuổi đã cao, nếu cô thật sự rời đi, viện trưởng phải làm sao? Những đứa trẻ ở đây phải làm sao?

Bùi Mộng Na thấy cô do dự hỏi “Chị dâu, chị còn chuyện gì sao?”

Đỗ Lôi Ti cúi đầu, khổ sở nói “Mộng Na, chị sẽ quay về nhưng không phải bây giờ!”

“Tại sao?” Bùi Mộng Na nhíu mày hỏi.

“Mộng Na, em cũng thấy hoàn cảnh ở đây rồi, ở đây bây giờ thiếu giáo viên, chỉ có một mình viện trưởng, thật sự không được, hơn nữa, em cũng thấy viện trưởng đã lớn tuổi, phải chăm lo nhiều đứa bé như vậy, thật sự là không được!” Đỗ Lôi Ti lo lắng nói.

Bùi Mộng Na than thở “Haiz, thật sự là mới giải quyết được một chuyện, bây giờ lại có một chuyện khác, thật nhức đầu!”

Mạnh Lạp ngồi đó hắng giọng, ngồi thẳng người nói “Cái này hai người không cần lo lắng, tôi sẽ giúp hai người giải quyết!”

Lúc này Bùi Mộng Na nở nụ cười “Ha ha......Không ngờ anh cũng có lúc nghiêm túc, thật là khó nhận ra!"

Nói xong quay đầu nhìn cô nói “Chị dâu, chuyện đã giải quyết xong, chị không cần lo lắng nữa!”
Bình Luận (0)
Comment