Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 136

Tiểu Ngọc nghe cô ấy nói vậy, liền tò mò nhìn cô ấy hỏi “Cô muốn quà sinh nhật gì?”

Lý Mật cười hì hì nhìn cô nói “Rất đơn giản, cô làm nhân viên tình báo cho tôi!”

“Cái gì......?” Tiểu Ngọc còn tưởng mình nghe nhầm hỏi lại “Cô nói gì? Nhân viên tình báo?”

“Đúng!” Lý Mật nhẹ nhàng gật đầu giải thích “Nhân biên tình báo có nghĩa là, cô là người giúp việc trong nhà anh họ tôi, nếu anh họ tôi có chuyện gì cô đều phải gọi điện thông báo cho tôi biết!”

“A......Cái này, cái này......” Tiểu ngọc hơi do dự trước đề nghị của cô ấy.

“Sao vậy?” Lý Mật hỏi.

Tiểu Ngọc nhìn cô ấy than thở “Tiểu Mật, tôi cảm thấy như vậy không tốt đâu!”

“Có cái gì không tốt, cô chỉ cần gọi một cú điện thoại là xong!” Lý Mật nhìn cô hỏi.

Tiểu Ngọc suy nghĩ một chút, cảm thấy như vậy cũng được, nếu như có thể tác thành một đoạn nhân duyên cũng tốt......

Chủ yếu là cô muốn dạy dỗ người đàn ông kia một chút!

Nghĩ tới điều này cô mỉm cười gật đầu đồng ý!

Bùi Mộng Na nhìn thời gian trên điện thoại nói “Chị dâu, khuya lắm rồi, chị giúp anh ta tìm một căn phòng để nghỉ ngơi đi!”

Lúc này Đỗ Lôi Ti mới nghĩ tới nói “A, chị quên mất, chỉ là nơi này hơi đơn sơ, hai người đừng chê!”

Nói xong đứng dậy đi ra ngoài......

Mạnh Lạp đi theo phía sau cô, khẽ nói “Lôi Ti, mặc dù tôi chỉ gặp cô mấy lần nhưng tôi lớn lên cùng Tuấn Vũ, tôi hiểu rõ cậu ấy, lần này cậu ấy thật sự yêu cô!”

Đỗ Lôi Ti cúi đầu, đi chậm lại, nhìn anh ta “Mạnh Lạp, anh nói tôi hiểu, lúc đầu tôi thật sự hy vọng anh ấy yêu tôi nhưng mà qua chuyện lần này tôi liền hiểu, chỉ cần mọi người sống vui vẻ là được, về chuyện Tuấn Vũ yêu tôi, tôi sẽ để những lời này trong lòng nhưng tôi sẽ không tiếp nhận!”

“Lôi Ti, bây giờ Tuấn Vũ thật sự đã quên hết những chuyện không vui trước đây, hơn nữa tôi thấy hai người rất hợp nhau!” Mạnh Lạp kiên nhẫn khuyên.

“Mạnh Lạp, tôi quyết định quay về cùng hai người, không phải vì anh ấy, tôi quay về là vì muốn con tôi được sinh ra một cách an toàn, về phần người đàn ông kia, tôi sẽ không suy nghĩ nữa......” Đỗ Lôi Ti nhìn anh ta kiên nhẫn nói.

Mạnh Lạp nhìn ánh mắt Đỗ Lôi Ti, anh ta biết cô ấy thích Tuấn Vũ, anh ta quyết định phải cùng Mộng Na giúp hai người này quay lại với nhau!

“Mạnh Lạp, anh ở phòng này đi!” Đỗ Lôi Ti đi tới căn phòng bên cạnh, đẩy cửa nhìn anh ta nói.

Mạnh Lạp đi vào phòng, thấy trong phòng tối thui nói “Được, cô cũng nghỉ ngơi sớm đi!”

Đỗ Lôi Ti xoay người đi ra ngoài, quay về phòng mình......

“Tiểu Vũ đâu?” Bùi Mộng Na nhìn xung quanh hỏi.

“Chắc Tiểu Vũ ngủ trong phòng viện trưởng?” Đỗ Lôi Ti nhìn cô ấy nói.

“Chị dâu em ở cùng chị được không?” Bùi Mộng Na nhìn cô lọ vẻ đáng thương nói.

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy vẻ mặt kia của cô liền bật cười “Được, em cứ ở phòng chị đi!”

“A, thật là tốt quá!” Bùi Mộng Na vui mừng nói.

Hai người rửa mặt, nằm trên giường, Đỗ Lôi Ti nói “Mộng Na, nếu chị quay về cùng em, chị không muốn anh trai em biết!”

“Tại sao?” Bùi Mộng Na buồn bực hỏi.

“Bây giờ chị muốn sống cuộc sống bình thường, hơn nữa lúc chị đi đã ký đơn ly hôn rồi!” Đỗ Lôi Ti nói.

“Chị nói gì? Chị ký tên vào đơn ly hôn rồi?” Bùi Mộng Na nhìn cô lớn tiếng hỏi.

“Đúng!” Đỗ Lôi Ti nhẹ nhàng trả lời “Bây giờ chị cùng anh trai em đã không còn quan hệ gì nữa cho nên không cần nói cho anh ấy biết việc chị quay về!”

“Nhưng mà bây giờ chị đang mai thai con anh ấy?”

“Mộng Na, đây là con chị, cho nên nếu chị có quay về thì chị cũng sẽ tìm việc, chị muốn tự mình nuôi đứa bé lớn lên!” Đỗ Lôi Ti kiên định nói.

Bùi Mộng Na lo lắng hỏi “Nhưng mà, chị có thể một mình nuôi đứa bé lớn sao?”

“Dù sao chị cũng không muốn anh em biết, nếu em để anh em biết, chị sẽ rời đi!” Đỗ Lôi Ti cố chấp nói.

Bùi Mộng Na không thể làm gì khác hơn là đồng ý “Được, được......Em biết rồi!”

Oa.......

Như vậy thật tốt quá, như vậy cô mới có thể thực hiện kế hoạch!

Chỉ là chỉ có mình cô thì hơi khó, phải có sự hỗ trợ của ẻo lả thì chuyện mới có thể thành!

“Đúng rồi, Lôi Ti, chị có nghĩ tới lúc về muốn ở đâu không?” Bùi Mộng Na hỏi.

“Cái này em không cần lo lắng!” Đỗ Lôi Ti nhìn cô ấy nói.

“Sao chị không muốn nói với em?” Bùi Mộng Na mất mát nói.

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy nét mặt cô ấy còn có giọng điệu, bật cười “Sao chị có thể không nói với em chứ, em là người bạn thân nhất của chị!”

Bùi Mộng Na nghe cô nói vậy cuối cùng cũng yên lòng!

“Mộng Na, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai chị dẫn em đến một chỗ!” Nói xong nhắm mắt lại từ từ chìm vào giấc ngủ.

Rạng sáng ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti dậy thật sớm, cô đánh thức cô gái đang ngủ say bên cạnh “Mộng Na, nhanh dậy, nếu không sẽ bỏ lỡ cảnh đẹp!”

Bùi Mộng Na còn buồn ngủ, dụi mắt, miễn cưỡng nói “Chị dâu, bây giờ em rất buồn ngủ, em không muốn dậy......”

“Mộng Na, nhanh lên, chúng ta đi xem một chút, lúc về em ngủ bù cũng được!” Nói xong, Đỗ Lôi Ti vươn tay kéo cô ấy dậy.

Bùi Mộng Na híp mắt, không còn hơi sức “Được rồi, được rồi, em sẽ dậy......”

Đỗ Lôi Ti nghe cô ấy nói vậy cầm khăn ướt đưa cho cô ấy “Nhanh lau mặt đi, chúng ta lập tức đi!”

Bùi Mộng Na cầm khăn lông khẽ lau mặt nói “Ẻo lả đâu? Anh ta không đi à?”

“Mộng Na, em đừng gọi Mạnh Lạp như vậy, dù sao anh ta cũng là đàn ông, em gọi anh ta như vậy không tốt đâu!” Đỗ Lôi Ti nhìn cô ấy nói.

“Chị dâu, chị xem tên anh ta cũng như vậy, hơn nữa còn hẹp hòi, em gọi anh ta như vậy là đã khách khí lắm rồi!” Bùi Mộng Na nói.

Đỗ Lôi Ti không nói gì, thật sự là một đôi oan gia, chỉ là cô cảm thấy hai người này rất hợp nhau!

“Đi thôi!” Đỗ Lôi Ti nói xong dắt Bùi Mộng Na đi ra khỏi phòng!

Lúc đi tới sân nhìn thấy Mạnh Lạp cùng Tiểu Vũ đang đứng trong sân!

Đỗ Lôi Ti nhìn một lớn một nhỏ nói “Hai người cũng dậy sớm vậy?”

Mạnh Lạp quay đầu nhìn cô “Quen rồi, bình thường 5 giờ tôi đã dậy rồi!”

“Dì, khi nào dì quay về cùng chúng cháu?” Bùi Vũ chạy tới bên cạnh cô.

Đỗ Lôi Ti khẽ xoa tóc cậu bé cười nói “Tiểu Vũ, ngày mai chúng ta sẽ quay về!”

Bùi Vũ vui mừng chạy vòng quanh sân, la to “A, rốt cuộc chúng ta cũng có thể về nhà!”

Bùi Mộng Na thấy cháu mình vui mừng như vậy, trêu chọc “Tiểu Vũ, không phải lúc đầu cháu không thích dì sao?”

Bùi Vũ đứng lại, đi tới canh cô “Cô, đừng như vậy được không?”

Bùi Mộng Na cố ý không nhìn vẻ mặt cậu nói “Cô nói sai sao?”

“Cô, cô đừng so dô với một đứa bé được không? Bộ dáng như vậy rất keo kiệt, lại nói giống như chú đó nói sau này nếu không có ai thèm lấy, không phải còn có cháu nuôi cô sao?” Bùi Vũ nói xong nhìn về phía Mạnh Lạp.

Mạnh Lạp nghe thằng bé nói vậy liền cười phá lên......

Bùi Mộng Na nghiêm mặt nhìn anh ta nói “Sao lại cười khoa trương như vậy chứ?”

Mạnh Lạp cười lớn nói “Ha ha.......Thật sự là quá khoa trương, ha ha......Xem ra cô thật sự không thể gả ra ngoài rồi.......”

Bùi Mộng Na cười hì hì đi đến cạnh anh ta nói “Tôi không thèm lấy, so với ẻo lả như anh còn tốt hơn!” Nói xong, nâng gót giày hung hăng dẫm lên mu bàn chân anh ta!

“A......” Mạnh Lạp kêu la, nâng chân mình lên, nhảy xung quanh.

Bùi Mộng Na vỗ vỗ tay, nhìn anh ta cười “Đáng đời, giẫm chết anh!”

Mạnh Lạp nhìn cô cắn răng nghiến lợi “Người phụ nữ này.....”

Đỗ Lôi Ti vội vàng đi qua đỡ anh ta nói “Anh không sao chứ?”

“Không sao mới lạ!” Mạnh Lạp nhíu mày nói.

Anh ta khập khễnh đi tới cầu thang ngồi xuống, cởi giày, kiểm tra vết thương......

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy trên chân có hai dấu tròn xanh xanh tím tím hỏi “Chân anh làm sao vậy?”

Mạnh Lạp tức giận, vừa xoa chân vừa nhìn cô gái đang đứng cười trộm bên cạnh “Đều do cô ta, bây giờ chân tôi cực kyd đau, mẹ kiếp, nếu ai lấy được cô ta thật sự là quá xui xẻo!”

“Sao anh không nghĩ, nếu ai lấy thái giám như anh không phải là ở góa rồi sao!” Bùi Mộng Na mỉa mai.

“Mộng Na, chân của anh ấy bị thương rất nặng, em thật sự đùa quá trớn rồi!” Đỗ Lôi Ti nhìn cô ấy trách.

Bùi Mộng Na đi lên trước nhìn người đàn ông đang ngồi đó “Đáng đời, ai bảo anh ta bắt nạt em!”

“Được rồi, chúng ta ra ngoài trước!” Nói xong dắt tay Bùi Mộng Na đi ra ngoài.

“Hai người muốn đi đâu?” Người đàn ông ngồi dưới đất hỏi.

Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn anh ta “Chúng tôi lên đỉnh núi ngắm cảnh!”

“Vậy tôi cũng muốn đi!” Nói xong anh ta đứng dậy, khập khễnh đi tới!

“Dì, cháu cũng muốn đi, được không?” Bùi Vũ đứng đó hỏi.

Đỗ Lôi Ti nhìn cậu cười nói “Đương nhiên có thể!”

Bùi Vũ vui mừng đi tới trước mặt cô, nắm tay cô......

Bùi Mộng Na đứng một bên bĩu môi, đi tới bên cạnh người đàn ông đang khập khễnh nói”Sao anh lại muốn đi chứ?”

“Thì sao, tôi cũng không đi cùng cô!” Mạnh Lạp nhìn cô trả lời.

“Bây giờ rõ ràng là anh đang đi theo tôi!”

Mạnh Lạp chỉ nói “Cô nói gì vậy, tôi đi theo Lôi Ti đó chứ!”

“Anh.......” Bùi Mộng Na tức giận đứng đó.

“Được rồi, đừng cãi nhau nữa, trước mặt thằng bé hai người không thể giữ một chút hình tượng sao?” Đỗ Lôi Ti nhìn hai người cãi nhau nói.

Bùi Mộng Na liếc nhìn anh ta “Em mới không tính toán với anh ta!” Nói xong đi về phía trước.

Đỗ Lôi Ti nhìn bóng dáng cô, quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh mình nói “Mộng Na chính là như vậy, tôi thật sự rất thích tính cách của cô ấy!”

“A......Tốt nhất cô đừng nên như vậy!” Mạnh Lạp nhìn cô nói.

“Ha ha ha, Mộng Na ở cùng chúng ta là tốt rồi, tôi chỉ không hiểu sao cô ấy lại đối xử với anh như vậy?” Đỗ Lôi Ti nhìn anh tò mò hỏi.

Mạnh Lạp nhún vui nói “Tôi cũng không biết, cô ấy nhìn tôi không thuận mắt!”

Chiếc xe thể thao dừng lại trước tòa cao ốc, Lý Mật xuống chỉ vào tòa nhà nói “Tiểu Ngọc, chúng ta vào đây mua quần áo đi!” Nói xong liền đi vào tòa nhà.

Tiểu Ngọc vội vàng đi tới, giữ cô ấy lại “Tiểu Mật, chúng ta đừng đến nơi này, những thứ trong đó rất đắt tiền!”

“Không có chuyện gì, tôi đã nói là tôi mua tặng cô nè!” Nói xong kéo Tiểu Ngọc đi vào.

Tiểu Ngọc không thể làm gì khác hơn là đi vào......

Lý Mật đi vào cửa hàng nói “Đem style mới nhất của cửa hàng ra đây!”

“Vâng, quý khách!” Nhân viên phục vụ cung kính nói.

“Tiểu Mật, cô thường hay đến đây sao?” Tiểu Ngọc nhẹ nhàng hỏi.

“Đúng!” Lý Mật gật đầu trả lời.

“Cô Lý, đây là style mới nhất trên thị trường!” Nhân viên phục vụ cầm quần áo đi tới nói.

Lý Mật nhìn những thứ quần áo này, liếc mắt nhìn phong cách viền tơ, cô cầm lên thử ướm trên người Tiểu Ngọc nói “Tiểu Ngọc, cô thử cái này xem!”

Nói xong, cầm quần áo đưa cho Tiểu Ngọc!

Tiểu Ngọc cầm quần áo, vừa nhìn giá tiền, sợ hết hồn “Cô chủ, cái này không được, cái này thật sự quá đắt, tôi không thể nhận!”

“Cô đừng từ chối, hôm nay sinh nhật của tôi, tôi muốn tặng cô không được sao?” Lý Mật nhìn cô nói.

Tiểu Ngọc cầm quần áo đi vào phòng thử......

Khi cô thay quần áo xong, thật sự thấy xấu hổ, ngắn như vậy làm sao ra ngoài?

“Tiểu Ngọc, đã xong chưa?” Lý Mật đứng bên ngoài hỏi.

“Tốt......Tốt lắm......Nhưng.......” Tiểu Ngọc nói.

“Được rồi sao chưa ra?” Lý Mật nói.

Tiểu Ngọc đi ra, đôi tay không ngừng nắm vạt áo......

Lý Mật bật cười nói “Tiểu Ngọc, sao lại túm váy?”

Tiểu Ngọc xấu hổ nhìn cô “Cái này......Cái này quá ngắn, tôi không thích ứng được!”

“Ha ha.....Co mặc rồi sẽ quen thôi!” Lý Mật cười nói.

“Cái này quá đắt, hơn nữa nếu mua tôi cũng có việc để mặc!” Tiểu Ngọc nhíu mày nói.

“Không quan trọng!” Lý Mật nói, quay đầu đi thanh toán!

“Cô Lý, chiếc váy này có giá 15,999 tệ!” Nhân viên phục vụ nói.

Lý Mật lấy thẻ vàng ra đưa tới......

Hai người tính tiền sau đó đi ra......

“Chúng ta đi ăn gì đó đi!” Lý Mật ấn chìa khóa nói.

“Vậy cũng được!” Tiểu Ngọc nói, mở cửa ngồi lên xe.

Tiểu Ngọc nhìn thấy cô nghiêm túc lái xe, tò mò hỏi “Tiểu Mật, sao cô lại thích anh họ cô vậy?”

Lý Mật nhìn cô cười nói “Tôi cùng anh ấy lớn lên từ nhỏ, lúc nhỏ anh ấy nói lớn lên sẽ lấy tôi, bây giờ tôi đã lớn cho nên tôi tới tìm anh ấy, không ngờ......”

“Tiểu Mật, lúc còn bé chỉ là nói đùa, cô tưởng thật sao?” Tiểu Ngọc nhìn cô hỏi.

“Cái này......” Lý Mật không biết phải trả lời sao!

“Tiểu Mật, cô cảm thấy anh họ cô rất tốt sao?”

“Đúng, lớn lên đẹp trai hơn nữa lại có tiền!”

“Vậy sao anh ta lại keo kiệt vậy?” Tiểu Ngọc không hiểu hỏi.

“A......?” Lý Mật nhìn cô “Tôi cảm thấy anh họ tôi vẫn bình thường mà!”

“Thôi đi, đừng để bị lừa bởi vẻ bề ngoài, người đàn ông này thật sự rất keo!” Tiểu Ngọc châm chọc.
Bình Luận (0)
Comment