Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 48

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi giặt khăn tiểu Ngọc giúp Đỗ Lôi Ti lau mặt, nói đùa “Lôi Ti, thật sự không ngờ, hôm qua tôi nói với cô chủ chuyện tay cô bị bỏng, lúc ấy cô chủ rất tức giận, xem ra cô chủ thật sự rất thích cô, cô nói xem, có phải cô chủ cùng cậu chủ muốn cô làm nữ chủ nhân của nơi đây không?”

Đỗ Lôi Ti trợn mắt, im lặng một lúc sau nói “Tiểu Ngọc, cô thật biết tưởng tượng, tôi chỉ là một người bình thường làm sao có thể làm phu nhân tổng thống chứ? Lại nói, trai đẹp chỉ có thể đứng từ xa nhìn!”

“Nhưng......” Tiểu Ngọc còn muốn nói gì đó liền bị cắt ngang.

Đỗ Lôi Ti lắc đầu, mở miệng nói “Được rồi, tiểu Ngọc, cô đừng đoán mò nữa, tôi muốn đi gọi tổng thống dậy!” Nói xong xoay người đi ra khỏi phòng.

Khi cô đi tới phòng tổng thống, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, nhìn thấy trên giường trống không không có một bóng người, khi cô đi vào trong thì thấy người đàn ông chỉ quấn một cái khăn tắm che bộ phận quan trọng, cầm khăn lông lau mái tóc còn ướt......

Cô vội vã dùng đôi tay che mắt, lớn giọng kêu “Lưu manh......”

Một bên vẫn không quên khẽ hở ngón tay nhìn người đàn ông mới vừa tắm xong.

Bùi Tuấn Vũ dùng tay bịt kín hai tai, không nhịn được nói “Đừng kêu nữa!”

Có thể cô không phản ứng kịp, vẫn không ngừng kêu.

Bùi Tuấn Vũ đi tới lấy tay che miệng cô lại, Đỗ Lôi Ti hoảng sợ mở to mắt nhìn người đàn ông đang che miệng mình.....

Qua một lúc lâu, lúc cô lấy lại tinh thần, cô không ngừng giùng giằng, nỗ lực muốn đẩy người đàn ông trước mặt, một bên vừa đẩy vừa kêu “ô ô”

Bùi Tuấn Vũ một bên che miệng cô, vừa nói cô không cần kêu nữa nhưng rõ ràng cô gái này không nghe lời anh, bây giờ còn dùng chân đá anh......

Hai người cứ đấm đá như vậy, Đỗ Lôi Ti không đứng vững liền ngã về phía sau.

Bùi Tuấn Vũ cũng ngã theo cô, đè lên người cô......

Hai đôi môi dính vào nhau, mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn đối phương.

Đỗ Lôi Ti nhìn tổng thống nằm trên người mình, gương mặt đỏ như đít khỉ!

Bùi Tuấn Vũ không tự nhiên nhìn người phụ nữ dưới người mình, người ph5u nữ này rất có da có thịt......

“Thật là đau, tay của tôi thật đau……” Đỗ Lôi Ti nhíu chặt chân mày, lấy cùi chỏ đẩy đẩy người đàn ông, mắt nhìn về hướng khác, mất tự nhiên nói “Tổng, tổng thống, tôi tới gọi anh dậy!”

Bùi Tuấn Vũ ho khan, vội vàng đứng dậy cũng mất tự nhiên nói “Ngày hôm qua không phải tôi đã nói cô không cần làm việc sao?”

Người đàn ông này, vừa rồi còn nằm trên người cô, bây giờ đã trở mặt. Mẹ kiếp, tốc độ thay đổi sắc mặt của người đàn ông này có thể nói giống như sự thay đổi của Tứ Xuyên!

Đỗ Lôi Ti cà lăm nói “Tôi…tôi chỉ không có làm việc trong phủ, cho nên….mới……”
Bình Luận (0)
Comment